21 Thiên giới một ngàn năm trước - Đại chiến Tiên Ma. Giữa chiến trường khốc liệt, hai nam nhân ngạo nghễ đứng đối diện nhau. Một trắng một đen, một tiên một ma.
22 Ánh trăng lành lạnh toả ra muôn ngàn tia sáng bạc, giữa toà cung điện nguy nga tráng lệ, gieo xuống quầng sáng lung linh rạng ngời thánh khiết. Lướt qua dãy hành lang u mịch, thấp thoáng như nghe thấy tiếng lá cây xì xào vọng động.
23 Lọc cọc, lọc cọc. Rạng đông nắng sớm kéo dài đường chân trời, một cậu thanh niên cho con trâu kéo xe đi về phía trước, mà phía sau đó, còn có chở thêm hai người.
24 Băng vải rơi xuống, khuôn mặt thật của Đồng Mẫn Mẫn lộ ra. Ấn nguyền đen sạm nối kết nhau, như một cái mạng nhện phủ chụp lên con ngươi màu đỏ hồng. Thật yêu dị!Đồng Du nghiêng mặt nhìn nàng, bây giờ thì hắn đã tường tận lí do vì sao nàng cải trang thành như thế, bề ngoài của nàng thật sự là quá bắt mắt.
25 Trận địa hoàn toàn thay đổi, từ một cuộc chiến không cân sức, nháy mắt đã không phân định được thắng bại, vượt xa tầm kiểm soát của Nhị Lang thần. Con mèo to lớn nheo mắt nhìn y, hơi hạ thấp trọng tâm cơ thể, một tư thế sẵn sàng ứng chiến.
26 Bầu trời tháng bảy mây bay phiêu bồng, trong trẻo tựa như nước thu xanh. Thình lình, một đạo bóng phá màn mây lao vút ra, sải cánh đen dài to lớn cắt ngang qua bầu trời chói loà những tia nắng.
27 Nắng sớm dịu nhẹ lan toả trong không gian ngập tràn hương hoa, tiếng suối chảy róc rách theo khe đá lùa gió hoà thành khúc nhạc nghe thật êm tai. Bên khung cửa sổ của một trang viện đơn sơ làm bằng tre trúc, từng cặp chim hót ríu rít bay sà trên thư án gọi nắng vào, soi lên bao tấm lưng trắng chỉnh tề đang vung bút hoạ thi văn.
28 Cộp cộp!!"Truyền nghi phạm lên công đường xét xử!"Theo một đạo âm thanh uy nghiêm trầm thấp, Vương Triều đứng chống nạnh giắt đao ngang hông uy vũ bước lên, còn chưa kịp hô một tiếng lặp lại lời của Bao đại nhân thì.
29 Chân Tịnh Sơn, ngọn núi hùng vĩ uy nghi với hơn trăm đại môn phái lớn nhỏ. Đồi nối đồi nghìn trùng non xanh, nước chảy xiết đi qua các thung lũng đổ về thượng nguồn, gió hát mây ca phiêu lộng chốn thiên không.
30 Thiên giới - Tầng thứ bảy. Bầu trời một mảnh sẫm màu, tàn dương rực đỏ kéo dài tạo thành những đường vân tuyệt đẹp, mây đen cuộn sóng trải đến vô cùng vô tận, tôn lên Thần Ngục trang nghiêm của thiên giới.
31 Từ ngoài đi vào một nhóm khoảng bảy tám người, dẫn đầu là một nam trung niên vẻ ngoài đạo mạo cùng bạch y nam nhân trông khá lạnh nhạt, tiến đến ngồi ở bàn trống ngay phía sau Đồng Mẫn Mẫn, những đệ tử khác cách một bàn cũng ngồi xuống.
32 "Yêu nghiệt! Hôm nay không phải ngươi chết thì là ta chết!"Theo quả cầu ngày một lớn dần bên dưới tay của Cố Ngạc Thiền Vũ, từng xung động năng lượng lan toả quanh người y, tóc không gió mà nhẹ nhàng phiêu động.
33 "Sư đệ, ngươi điên thật rồi! Ngươi có biết ngươi đang làm gì hay không?"Tiêu Mặc Phùng quát to một tiếng, nhìn Cố Ngạc Thiền Vũ trước mắt một đầu tóc xoã tung, khí chất hoàn toàn thay đổi, trong thần lực cư nhiên lại nhiễm một tia ma khí.
34 Tà áo phất gió, hai nam nhân đứng ở hai đầu mái nhà đối diện nhau, cách đó vài căn là đệ tử của Khải Thanh phái. "Sư đệ, ta cho ngươi cơ hội cuối, mau dừng tay lại!"Tiêu Mặc Phùng nghiến răng, hắn không muốn nội bộ xảy ra lục đục bất hoà.
35 Vòng tròn kết giới bao bọc cả một khu đất lớn đã thoát li khỏi phạm vi dân cư, tiến thẳng ra vùng duyên hải non nước, lơ lửng bay trên đầu không trung.
36 Oa, có chuyện gì vậy!!!"Đồng Mẫn Mẫn hoảng hốt la lên. Chỉ thấy dưới chân truyền đến từng trận dư chấn mãnh liệt, lung lắc dữ dội khiến nàng che miệng buồn nôn.
37 Ối giời ơi tía má ơi!!"Đất trời bỗng chốc ngả nghiêng chao đảo, Đồng Mẫn Mẫn chỉ cảm thấy dưới chân như lệch đi một góc, kéo theo tất cả cùng tụt xuống phía dưới.
38 Tiếng cú đêm văng vẳng cả rừng sâu, trong khu rừng âm u càng tăng thêm mấy phần tịch mịch. Vào sâu hơn nữa liền thấy ánh lửa bập bùng tỏa ra bốn phía, nhen nhóm rực sáng cả một vùng.
39 Tứ chi bị khoá chặt, chỉ hơi vùng giãy dụa cũng làm bọn ma cây trở nên điên cuồng gầm rú. Sí Nguyệt nhíu mày, có chút ăn không tiêu với tình cảnh hiện tại.
40 "Chàng vẫn vậy lãng tránh ta, cho dù ngàn năm có trôi qua vẫn thế. . " Ánh trăng bát ngát soi chiếu vạn vật, thấm một tầng hàn khí ướt sương, phản chiếu lung linh trên gương mặt đẫm nước của nữ nhân, trông nàng càng thêm xinh đẹp tuyệt trần.