21 Lúc quản gia bưng nước lên lầu,Lăng Thiệu đang ngồi trước máy vi tính, một tay nâng cằm của mình, nhìn chằm chằm vào màn hình trước mắt, rất chuyên chú; quản gia không nhìn ra ánh mắt của anh, mặc dù vẻ mặt bình thản, nhưng mang theo chút tức giận.
22 Sau khi đi học về, Lô Nguyệt Nguyệt mua một ít thức ăn cho Thiệu Lăng, dường như anh rất mệt mỏi, nằm ở trên giường ngủ,Lô Nguyệt Nguyệt ngồi xuống trên giường, ngơ ngác nhìn anh; lúc anh ngủ như đứa bé, không hề phòng bị, lông mi của anh rất dài, hơi xoăn, giống như là một cậy quạt nhỏ.
23 Tối nay, Lô Nguyệt Nguyệt làm chuyện gì cũng chậm chập, như nấu cơm, rửa chén, tắm, lau sàn. . . . . . Lăng Thiệu vừa xem TV vừa ăn trái cây, thấy Lô Nguyệt Nguyệt làm việc gì cũng chậm rì rì,trong lòng anh hiểu cô đang suy nghĩ gì, đột nhiên cúi đầu, kêu cô một câu: "Nguyệt Nguyệt.
24 "Nguyệt Nguyệt ngoan,anh làm cho em thoải mái hơn, hiện tại anh không làm gì em cả. " Cô còn nhỏ, hơn nữa, anh chưa dẫn cô gặp người nhà của mình, hôm nay, anh không không có tư cách làm chuyện gì quá giới hạn; nhưng mà, anh muốn cô vui vẻ, cũng muốn nhìn bộ dạng cô vui vẻ, muốn cho cô kêu tên của mình, trong mắt chỉ có anh.
25 Buổi chiều chưa tan lớp,Lô Nguyệt Nguyệt đã lo lắng không yên. "Sao vậy, Nguyệt Nguyệt? Xem ra. . . . . Cậu đang đợi người?""Ưmh. . . . . . " Trừ những chuyện tư mật ra, những chuyện khác, Lô Nguyệt Nguyệt đều nói với Tô Tô, "Anh ấy nói muốn tới đón tớ.
26 Sau khi làm xong một bữa tối thịnh soạn,Lô Nguyệt Nguyệt ăn cùng với anh, Lăng Thiệu ăn rất tao nhã, gắp đồ ăn, múc canh, nhai, đây chính là lễ nghi ăn uống của một Đại Thiếu Gia!Đột nhiên, anh ngẩng đầu lên nhìn Lô Nguyệt Nguyệt, "Nguyệt Nguyệt, trước kia em có nấu cho người khác ăn không?""Không có, trừ Lăng thiếu gia anh ra,em chưa nấu cho ai ăn, cho nên.
27 Hai người đi thật lâu, Lô Nguyệt Nguyệt dẫn anh về, hai người còn chưa vào cửa nhà, Lô Nguyệt Nguyệt gặp một phu nhân,bà rất cao quý, da được chăm sóc rất tốt, thoạt nhìn rất trẻ tuổi, khi bà nhìn thấy hai người bọn họ tay trong tay, đáy mắt dấy lên một cỗ tức giận.
28 Lúc Lô Nguyệt Nguyệt đi ra từ trong phòng làm việc, chính là một khuôn mặt như vậy, không có một chút biểu cảm, trên mặt trắng bệnh,ánh mắt đờ đẫn vô hồn; cô bây giờ không có biện pháp tưởng tượng, tình cảm giữa cô và Lăng Thiệu cứ như vậy mà kết thúc.
29 Lô Nguyệt Nguyệt mất ngủ rất nhiều ngày, gương mặt cũng trũng xuống, người cũng gầy đi trông thấy,cô không muốn ẹ thấy mình như vậy, nên không đi tới nhà họ Lăng nữa, dĩ nhiên, cô không còn mặt mũi vào nhà họ Lăng.
30 Lúc đầu cô chỉ muốn đợi ngoài cửa xem anh, nhưng nghe được tiếng ho khan đứt quãng từ bên trong truyền đến,lòng rối rắm, cô liếc mắt nhìn xuyên qua cửa sổ, có lẽ anh đã ngủ, mắt nhắm thật chặt.
31 Lăng Thiệu chưa từng vận động nhiều như vậy, toàn thân đều là mồ hôi, mồ hôi chảy xuống, rơi vào trên mặt của cô;Lăng Thiệu không ngừng muốn cô, hình như là muốn chứng minh cái gì, anh một lần rồi một lần nặng nề húc vào, nặng nề húc vào địa phương nhạy cảm của cô.
32 Sáng ngày thứ hai, hình như tâm tình của Lô Nguyệt Nguyệt đã ổn định một chút, nhưng trên mặt không có huyết sắc. Lăng Thiệu lấy lược ra chải tóc cho cô, đem một bộ áo mới, thay cho cô, dịu dàng nói: "Nguyệt Nguyệt, đi, chúng ta đi kết hôn.
33 Sáng sớm hôm sau, Lăng phu nhân để một quà tặng mới kết hôn, lên đường đi đến nước Mĩ; bà nghĩ, thật ra thì bà luôn không biết, bà thích anh không thích, bà không thích, nhưng anh lại cứ thích.
34 Sau khi Lô Nguyệt Nguyệt tỉnh ngủ, kiên trì muốn đi học, Lăng Thiệu cởi quần áo của cô, trong mắt mang theo chút đáng thương, "Không thể ở lại với anh sao?"Gương mặt Lô Nguyệt Nguyệt xoay qua chỗ khác, cô không muốn thấy vẻ mặt như vậy của anh! Mỗi lần đều bị ánh mắt này của anh lừa gạt, "Không được! Em đã xin nghỉ nhiều ngày như vậy, nếu xin phép nữa, em sẽ không theo kịp tiến độ của người khác.
35 Bây giờ Lô Nguyệt Nguyệt không đi học, cả ngày ở trong phòng, vẻ mặt ngơ ngác, Lăng Thiệu không ngừng tìm cách trêu chọc cô vui vẻ, suy nghĩ kỹ một lát, anh lôi cô đến phòng bếp đi, "Trong ngày thường, đều là Nguyệt Nguyệt đáng yêu làm cho anh ăn, hôm nay, anh nấu cho Nguyệt Nguyệt ăn, có được không?" Dứt lời, không đợi Lô Nguyệt Nguyệt trả lời, Lăng Thiệu vén tay áo lên, chuẩn bị vì cô mà xuống bếp.
36 Ba năm sau. Lô Nguyệt Nguyệt coi như là người hết sức khiêm tốn ở trong trường học, nhưng cũng là một nhân vật quan trọng trong trường học, thành tích của cô thì không phản đối, cho dù gả vào nhà họ Lăng giàu có, nhưng vẫn hòa thuận với mọi người, không có nửa phần kiêu ngạo; mà công ty Lăng thị, trong ba năm đã phát triển tốt hơn, còn thu mua rất nhiều công ty, trở thành xí nghiệp lớn số một số hai ở Đài Loan!Nhưng cho dù là như thế, bản thân Lăng Thiệu vẫn là một người bí ẩn như cũ, anh không xuất hiện trước phóng viên, cũng không xuất hiện ở bất kỳ tiệc rượu, tiệc tối hay từ thiện nào, báo chí truyền thông cũng không có bất kỳ thông tin cá nhân nào của anh, ngay cả tấm hình cũng không có.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh
Số chương: 48