101 Tôi tiến vào khu khách quý, thấy đám Lô Tuấn Nghĩa đã sớm ngồi ở đó. Tôi oán giận: ‘các anh đi cũng không bảo em một tiếng. ” Ngô Dụng cười nói: “Chú treo mấy tấm bảng như khu quỷ phù khắp nơi, bọn anh sao có thể không biết xấu hổ quầy rầu chú… à hai người?” Tôi cười xấu hổ, nói Nghê Tư Vũ ở bên nói: “Có nhiều thời gian thì đọc sách, chớ đi chung với mấy người này, hôm qua lại đi uống rượu hả?” Nghê Tư Vũ tỏ ra vô tội: “Anh nói gì vậy, em vừa tới.
102 Chủ tịch ban giám khảo hỏi nhân viên công tác vài câu, bỗng ánh mắt bất thiện nhìn lướt qua bọn tôi. Tim tôi thắt lại. Đợi khi các đội khác khôi phục biểu diễn, Từ Đắc Long dẫn 300 nói muốn về trường.
103 Đối với thi nhân tôi luôn luôn kính nhi viễn chi. Con người vĩnh viễn sợ những thứ mình không hiểu, đây là sự sợ hãi cùng bài xích theo bản tính, hơn nữa là nhân loại ắt có.
104 Buổi tối đến khách sạn, tôi nhận được điện thoại của Lưu thư ký. Tôi vốn cho rằng lão sẽ chửi ầm lên, không thể ngờ đựoc lão lại cổ vũ tôi vài câu, vô cùng hài lòng việc bọn tôi đạt vị trí thứ hai, hy vọng bọn tôi không ngừng cố gắng.
105 Khoảng 8h5, nhân viên công tác tìm tới tôi hỏi: "Tiêu chủ nhiệm, hai tuyển thủ Võ Thanh cùng Bạch Thiên của anh đâu?" Nghe giọng điệu còn sốt ruột hơn cả tôi, đại khái là Lưu thư kí đặc biệt chiếu cố mà.
106 Tôi nhìn chằm chằm Ngô Dụng chốc lát, vừa định nói, Ngô Dụng đã chặn họng: “Đội trưởng xinh đẹp cũng không xuất trận. ” Vì thế tôi có một kết luận: một quân sư tốt, trước hết phải là một nhà tâm lý học.
107 Buổi tối, tại khách sạn, tôi mở cửa phòng họp, triển khai công tác vận động cùng thảo luận danh sách thi đấu ngày hôm sau với Lương Sơn. Tham dự hội nghị gồm có: Toàn thể hảo hán Lương Sơn.
108 Kỳ thật tôi cũng không biết chuyện gì xảy ra, từ lúc Dương Chí lên đài tới khi “……Vương Toàn thắng”, đại khái chưa tới 30 giây. Tem trên găng còn chưa kịp bóc.
109 Trước kia tôi vốn không có thành kiến với đạo tặc lắm, dù sao nhiều nhất tôi chỉ mang trong người 200 NDT. Hơn nữa tôi đặc biệt thích truyền thuyết về đạo tặc.
110 Sau ngày thi đấu đồng đội đầu tiên, ngày thứ hai sẽ diễn ra thi đấu cá nhân, lúc này chúng tôi đã ngựa quen đường cũ, sớm để Trương Thận đi rút thăm trước, Nguyễn Thị huynh đệ đi chuẩn bị quần áo mũ nón.
111 Tôi cầm ống nhòm lên, nhìn về phía cửa sân vận động, chỉ thấy cái trán sáng loáng của Trần Khả Kiều, tinh thần sung mãn, vẫn bước đi với những bước chân tự tin như trước, thu hút ánh mắt của tất cả người trên đường.
112 Trần Khả Kiều khoanh tay trước ngực, đứng xa xa nhìn tôi, trong ánh mắt mang theo một chút nghi ngờ, phần lớn thì là tức giận. Lại nhìn Cổ gia, chọn một lôi đài thi đấu hay, để cái ghế xuống đất rồi ngồi lên, cởi bỏ cái áo lót mỏng màu đen, lấy từ trước cái ngực gầy trơ cả xương ra một một cái tẩu thuốc đem thuốc lá nhét vào.
113 Tôi không biết những thứ mà tôi tặng Cổ gia rốt cuộc trị giá bao nhiêu tiền, theo tôi đoán thì có lẽ sẽ không quá nhiều, ít nhất sẽ không nhiều hơn so với lợi nhuận lúc ban đầu mà Trần Khả Kiều đã hứa hẹn.
114 Trận đấu vài ngày tiếp theo càng thêm kịch liệt và gian khổ, mỗi ngày đều có một nửa số người bị đào thải, có điều phần lớn họ đều ở lại. Tuyệt đại đa số đội ngũ và mọi người đều rõ ràng thực lực của mình, họ tới chủ yếu là vì mở rộng tầm mắt.
115 Trong nghi thức trao giải, Nghê Tư Vũ đứng ở đài trao thưởng trên cao, hàng trăm đèn chiếu rọi lên người nhỏ, chiếu cho cô nhóc mỹ nhân ngư này mặt mũi sáng chói.
116 Đối với đối thủ của chúng tôi, tôi không có gì để nói, tuyển thủ Thích Quyền Đạo có thể đi tới hôm nay thực lực chắc chắn là rất mạnh. Cho dù là đấu tán đả, nhìn qua cũng chú trọng thực chiến hơn Thích Quyền Đạo, cho nên rất nhiều người nói Thích Quyền Đạo là múa may phô trương.
117 Lúc chúng tôi rời sân Hồng Nhật đang đánh trận 4, họ tạm thời dẫn trước 2-1, trận trước mắt nhìn có vẻ cũng không có vấn đề gì lớn. Cùng lúc này lại có hai đội vào sân, Đồng Viện dẫn theo Tân Nguyệt Đội của cô nàng bất ngờ ở trong sân.
118 Lúc đấu xong trận chúng tôi đi ra ngoài, tôi và Hạng Vũ rớt ở đằng sau cùng, một tên to con không cao lắm cản chúng tôi lại, giọng điệu bất thiện hỏi Hạng Vũ: - Mày chính là bạn trai Trương Băng mới quen? Tôi quan sát tên đô con này, hắn còn rất trẻ, hẳn vẫn đang là học sinh trong trường, mày kiếm mắt sao, đẹp trai ghê rợn, từ bộ đồ thể thao nhìn ra thì hẳn là dân thể dục.
119 Hổ Tam Nương và Đoàn Cảnh Trụ vừa lên lôi đài còn chưa ổn định chỗ đứng, bên kia Đồng Viện và Đoàn Thiên Lang đã chuẩn bị đâu vào đó. Họ cũng là đấu trận đầu.
120 Trận thi đấu thay đổi bất ngờ, ai cũng không nghĩ tới. Hạng Vũ buông Đoàn Thiên Lang xong, đám đồ đệ của Đoàn Thiên Lang phục hồi tinh thần đều tức điên, có mấy người nhảy lên lôi đài đỡ Đoàn Thiên Lang, còn lại nhiều người trong số đó lao tới Hạng Vũ.