281 Hải Liên nhìn gã trước mặt, càng lúc càng cảm thấy mình nhìn không thấu. Khi hắn nói mình không có tiền, thần sắc hờ hững, không có bất cứ sự ngượng ngùng nào, giống như là kể một việc vô cùng bình thường vậy.
282 Thôn dân đóng giữ gọi là Tang Mộc, Tang Mộc là người chất phác, không thích nói chuyện, nhưng thực tế đầu óc cực kỳ linh hoạt, thuộc loại nhân vật nghĩ trước làm sau điển hình.
283 Bây giờ, vấn đề đầu tiên đặt trước mặt hắn lại là vấn đề tiền bạc. Phương pháp kiếm tiền thế nào trong đầu hắn ít tới đáng thương. Nếu như chỉ có một mình hắn, hắn có thể không cố kỵ gì, nhưng bây giờ nhiều người như vậy, ngược lại không thích hợp để sử dụng một số phương pháp quá khích.
284 Nếu như chỉ có một người, hắn nhất định sẽ cho rằng đây là một võ thuật gia có thực lực cao cường, nhưng là chín người bọn họ, đích xác mà nói, phải là tám người, thủ hạ đã có người nhận ra, một người trong đó là một thợ săn tự do tên gọi Hải Liên.
285 Người ở chỗ này, ai nấy đều có chút thực lực cận chiến, kỹ xảo cận chiến mấy người Diệp Trùng biểu hiện ra, còn có sức mạnh cường đại tới mức khủng bố đó, làm trong lòng mọi người không hẹn mà cũng hiện ra một từ, giới giả! Chỉ có giới giả mới có thể có thực lực cường hãn như vậy.
286 Cho nên Diệp Trùng lựa chọn một con đường khác. Chính là men theo vành đai toái tinh tử vong mà bay ngang, cả tuyến đường bay đều ở bên trong vành đai toái tinh tử vong, cũng tương đương với men theo vành đai toái tinh tử vòng làm một vòng lớn.
287 Nhưng mấy dã thú trước mắt lại là một loại dã thú không ở trong phạm vi hắn điều tra. Loại dã thú này xấu xí vô cùng, khóe miệng có hai răng nanh to lớn, nước miếng màu xanh lá đậm men theo răng nanh tí tách rơi xuống, phần bụng thò ra sáu miếng cánh cực mỏng, đập lên như vô hình.
288 Gương mặt lão luyện của Quả lão đại đỏ lên, ngược lại Hoàng đại đầu nghĩ sao nói vậy, lầm bầm nói: "Không phải là nghèo điên rồi, ai lại chạy tới chỗ chết tiệt này chứ?"- Các ngươi nhận ủy thác? Hải Liên mở to mắt, đầy vẻ không thể tin được.
289 Sắc mặt Phàn Thanh hơi hòa hoãn, đứng dậy, trên mặt như gió xuân xua tan mùa đông, cười mím chi nói: "Quả tiên sinh thật là giữ đúng giờ, không sai lệch chút nào a.
290 Mễ Kỳ không kiềm chế được cảm xúc nói: "Chẳng trách ông chú không chịu rời khỏi đây, em cũng không muốn trở về. " Mễ Kỳ, mười bảy, mười tám tuổi, tướng mạo khá tuấn tú, trong từng cái nhấc chân giơ tay đều mang theo chút phong phạm của con cháu thế gia, ôn văn nho nhã, trên đường chốc chốc lại có ánh mắt lướt qua của tiểu cô nương.
291 Cửa của sở công chứng ủy thác bị người đẩy ra, mọi người đều không kiềm được ngẩng đầu lên, chỉ thấy mọi người ai nấy đều phấn chấn tinh thần. Đám sư sĩ đang thẫn thờ trong đại sảnh của sở công chứng ủy thác này tuy thực lực so với Tang tộc không cùng một đẳng cấp, nhưng nói tới ánh mắt, vị trí của hai bên có thể hoàn toàn đảo ngược.
292 Đối với mệnh lệnh, nàng không có chút lưỡng lự nào, liền lên đường ngay. Trước mắt nàng vừa mới ở thiên hà Thiết Bối Tây Ni hoàn thành một nhiệm vụ trước của nàng, muốn trở về thiên hà Hà Việt tất phải trở về Quỹ hình khuyên.
293 Diệp Trùng đã quên một vấn đề cực kỳ quan trọng, đó chính là đối phương nếu như không mở hệ thống truy tìm quang học, vậy thì căn bản không sao phát hiện được quang giáp tông ủi, toàn bộ quang giáp tông ủi là do vật liệu xương chế tạo mà thành.
294 Đã ra tay, vậy thì tự nhiên không thể để lại hậu hoạn gì, đây là một nguyên tắc mà Diệp Trùng vẫn luôn tôn thờ. Diệp Trùng không tin trên đời này còn có người ở trong tình huống đó mà vẫn không chết.
295 Nếu như công cụ trên tay đầy đủ, Diệp Trùng hoàn toàn có thể phân giải đống rác quang giáp này, lợi dụng với mức độ cao nhất. Nhưng trước mắt lại chỉ có thể quăng mấy thứ vô bổ này ra khỏi tàu.
296 Không chỉ Diệp Trùng, mấy người Tang tộc khác cũng cực kỳ không thích ứng với loại hoàn cảnh này, trên mặt mỗi người đều là dáng vẻ cảnh giác, như lâm đại địch.
297 Diệp Trùng không khỏi nhíu mày, con đường vốn dĩ không rộng, một nửa bị mấy quầy hàng nhô ra chiếm lấy, toàn bộ con đường còn lại hiện giờ bị mấy người vây xem này bịt kín.
298 Lần này cấp trên gọi mình trở về rốt cuộc là chuyện gì? Từ sau khi mình bị phái đi năm thiên hà lớn, đây vẫn là lần đầu tiên cấp trên gọi mình về. Một tuần trước nàng bước vào thiên hà Hà Việt, bay đường dài quả thật là một việc khá cực khổ, cho dù thể chất của nàng đã khá xuất sắc.
299 Greta căm hận trong lòng, mấy hôm trước không dễ gì gặp được một người đẹp, yểu điệu đáng yêu, làm đầu óc hắn tê dại. Hơn nữa nàng ta đơn độc một mình, hắn liền nhịn không được mà xông lên trêu ghẹo.
300 - Ngươi nên nghĩ xem làm sao giải thích với tiên sinh. Tang Phàm vỗ vỗ vai Hải Liên, trong lời nói ngầm chứa ý quan tâm, Hải Liên cảm kích nhìn Tang Phàm.