21 Editor: demcodon
Hoắc An Lăng mặc dù trước kia chưa từng có xem qua người trong thôn thành thân là như thế nào, nhưng mà hắn dầu gì cũng xem qua tivi hơn mười năm.
22 Editor: demcodon
Mùa đông này đã trở thành ký ức hạnh phúc nhất cũng như đẹp nhất trong lòng Hoắc An Lăng. Nhưng mà ở trong mắt những người khác lại không phải như thế.
23 Editor: demcodon
Hoàng hậu nước Cảnh chết cũng không có ảnh hưởng đến cuộc sống của những dân chúng nhỏ như Hoắc An Lăng, hắn và A Thập vẫn là nên ăn thì ăn, nên uống thì uống.
24 Editor: demcodon
Bởi vì có thêm Kỷ phu tử cũng chỉ có ba người, cho nên Hoắc An Lăng cũng không có ý định làm cơm tất niên gì rất phong phú —— chủ yếu vẫn là sợ ăn không hết.
25 Editor: demcodon
Ngay từ đầu Hoắc An Lăng cho rằng những người làm xiếc kia theo dõi là mình, nhưng mà đợi đến lúc hắn và A Thập ăn cơm chiều, buổi chiều mua đồ tết, mãi cho đến khi hắn trở lại thôn trong lúc này cũng không có xảy ra bất cứ chuyện dị thường nào.
26 Editor: demcodon
Đối với A Thập bây giờ mà nói đón giao thừa là một chuyện vô cùng vất vả. Đầu của y gật gật, cuối cùng thật sự nhịn không được tựa ở trên vai Hoắc An Lăng ngủ.
27 Editor: demcodon
Đại khái là bởi vì nửa đêm còn tiến hành nhiều lần vận động kịch liệt hài hòa cho nên buổi sáng ngày hôm sau lúc Hoắc An Lăng tỉnh lại thì mặt trời đã lên cao rồi.
28 Editor: demcodon
Bởi vì chuyện của Hoàng hậu cho nên dạ yến năm nay hoàng gia chỉ tiếp tục đến giờ sửu thì tan.
Thái tử đang muốn dẫn theo Thái tử phi trở lại điện Hồng Huyên lại phát hiện Huyền công công bên cạnh Hoàng đế đang ở phía trước chờ mình: "Thái tử điện hạ, Hoàng Thượng dặn dò mời ngài đi theo nô tài đến điện Noãn các.
29 Editor: demcodon
Mặc dù nói Thái tử sớm phái người đi huyện Tấn Châu nhưng mà bởi vì Kỷ phu tử trước một bước đã nhận được tin tức này cho nên để cho người lẫn lộn mục tiêu.
30 Editor: demcodon
Lạc thành mặc dù ở huyện Tấn Châu nhưng lại không phải một lần mưa xuống rất nhiều thành. Ngược lại nó mùa hè nóng bức, mùa đông không giá lạnh, đặc biệt là một năm bốn mùa các loại hoa nở rộ càng làm cho người dùng tên gọi "Hoa Thành" là nơi nổi tiếng của nước Cảnh, thậm chí ngay cả quốc gia khác cũng có người hâm mộ tên mà đến.
31 Editor: demcodon
Lạc thành buổi tối so với Lạc thành vào ban ngày thì càng thêm vài phần diễm lệ và xa hoa. Từ đủ loại kiểu dáng hoa đăng treo lên, toàn bộ Lạc thành bị bao phủ trong ánh sáng màu đỏ cam.
32 Editor: demcodon
Đêm khuya mà Kỷ phu tử vẫn còn đọc sách dưới đèn. Trong phòng trống rỗng đột nhiên xuất hiện một người nữ tử mặc áo đỏ.
". . . Hồng Liên, sao ngươi lại tới đây?" Từ sau khi hắn rời khỏi người kia, hắn đã từng vì người kia huấn luyện ám bộ và chia làm hai bộ phận, cũng không phải chia ra nhiều mà là một bộ phận nghe theo mệnh lệnh người kia, một nhóm người thì nghe theo mệnh lệnh của mình.
33 Editor: demcodon
Thẩm vương gia nghe được lời Cửu Tranh nói sững sờ một chút sau đó nói: "Hoàng huynh. . . "
Cửu Tranh thấy y nói như vậy tưởng rằng tức giận Dương đế lâu như vậy mới tìm được y, vì vậy nhỏ giọng nói: "Bệ hạ kể từ khi biết đệ mất tích về sau cũng rất là sốt ruột, nhưng mà vì Hoàng hậu và Lệ phi chết.
34 Editor: demcodon
Lúc Mạnh Lương và Tôn Dương tìm được Hoắc An Lăng thì Hoắc An Lăng đang ở trong một căn nhà rách nát bị bỏ hoang. Cho dù không cần cẩn thận xem xét thì bọn người Mạnh Lương cũng phát hiện tình huống của Hoắc An Lăng hiện tại thật không tốt, đặc biệt là lúc ngửi được trong không khí có mùi máu tươi.
35 (*tỉnh ra và hiểu rõ. )
Editor: demcodon
Lúc Hoắc An Lăng quỳ gối xuống thì bên trong ngôi nhà đã trở thành một đống than đổ nát, hắn gắt gao nắm một miếng vải rách rưới, năm đốt ngón tay đều trắng bệch —— hắn còn nhớ rõ đây là vải của bộ hỉ phục hắn và A Thập mặc lúc thành thân.
36 Editor: demcodon
Kỷ phu tử nghe được lời Hoắc An Lăng nói trong lòng cứng lại —— hắn kỳ thật sớm đã biết rõ sẽ là một đáp án như thế này. Trong lòng hắn tích tụ thành một đường thô cứng, không biết là gặp lại Hoắc An Lăng và quyết tâm hay là vì hành vi của một người khác.
37 Editor: demcodon
Ánh mắt Hoắc An Lăng lần đầu tiên nhìn thấy thiếu niên nôn nóng hấp tấp nhào vào trong ngực mình thì nhận ra đối phương là ai. Sau đó lồng ngực theo bản năng dấy lên một cuộn lửa giận —— nếu không phải là gã thì A Thập cũng sẽ không bị thương, A Thập không bị thương cũng sẽ không đi y quán kia, A Thập nếu như không đi y quán kia nói không chừng cũng sẽ không bị người dẫn đi.
38 Editor: demcodon
Mặc dù Thẩm vương gia đối xử với Thái tử từ nhỏ cũng rất tốt, nhưng mà cũng không có nghĩa là Thái tử muốn cái gì thì y cho cái đó.
39 Editor: demcodon
Giao chiến là một hiện tượng vẫn luôn tuần hoàn trong lịch sử nhân loại, hơn nữa theo lịch sử đề cử vĩnh viễn sẽ không biến mất.
Mặc dù chiến tranh không ngừng mang tai nạn cho nhân loại, cũng không phải mọi người đều hướng tới một thế cục.
40 Editor: demcodon
Mặc dù lần nói chuyện với nhau kia cũng không làm cho Dương đế thoả mãn, nhưng mà Thái tử cuối cùng lại miễn cưỡng nhận được kết quả hắn muốn.