1 Vào một ngày mùa hè oi bức năm Khánh Lịch thứ mười, trong tiếng ve kêu râm ran cùng tiếng rên la đau đớn không ngớt của Liên phi, hài tử thứ bảy của Hoàng thất ra đời.
2 Tiểu Lục Phỉ ngoại trừ lúc dọn đến Dưỡng Thiên cung thì gây nên chút chú ý của mọi người, sau đó bởi vì nàng là nữ hài mà phần lớn mọi người đều quên đi nàng.
3 Một đêm yến hội về sau, trong cung ngoài cung, thậm chí là ngoại quốc đều biết Thất công chúa được Hoàng đế sủng ái như thế nào. Nếu không phải công chúa còn nhỏ, chỉ sợ Dưỡng Thiên cung sẽ bị các đại thần, sứ thần đến cầu hôn khiến cho cực kỳ náo nhiệt.
4 Lục Phỉ mặc dù thích nằm trong lòng Hoàng đế, nhưng nàng cũng rất hiểu chuyện. Đương Hoàng đế phê duyệt tấu chương xử lý chính vụ, nàng sẽ ngoan ngoãn ngồi một bên xem sách, đói thì yên lặng ăn điểm tâm trên bàn, mệt mỏi thì cẩn thận bò lên trên ghế, gối đầu lên chân Hoàng đế an tĩnh ngủ, buồn chán không chịu nổi hoặc muốn đi ngoài thì tự mình đi.
5 “Đúng là rất kỳ quái!”
Lời nói của Thái tử như quanh quẩn bên tai Lục Phỉ, nàng cuối cùng hiểu được thân thể của nàng trong mắt người khác là hình dạng gì.
6 Năm Lục Phỉ mười hai tuổi, sơ quỳ của nàng cuối cùng xuất hiện, mặc dù chỉ có chút ít và kéo dài một hai ngày nhưng vẫn làm Lục Phỉ đau đớn vô cùng.
7 Đối với các Hoàng tử Hoàng nữ mà nói mười ba tuổi là mốc tuổi quan trọng, mười ba tuổi là dấu hiệu trưởng thành, Thái tử có thể vào triều nghị chính, các Hoàng tử khác cũng có thể tự do làm việc mình muốn còn các Hoàng nữ thì bắt đầu suy nghĩ về vấn đề thành gia của bản thân.
8 Thất công chúa chỉ ở trong phủ có ba ngày đã dọn vào Hoàng cung lại, bởi vì Công chúa không thể chịu được sự cô đơn tịch mịch khi không có Hoàng đế, nàng muốn trở về, thế nên nàng dọn về.
9 Khi Lục Phỉ tỉnh dậy liền cảm thấy xương cốt toàn thân đau nhức, đặc biết là thắt lưng tựa hồ muốn đứt rời, lại chỉ cần vừa động một chút, chỗ tư mật lập tức đau đến khiến nàng cơ hồ khóc ra tiếng.
10 Thất công chúa từ mười ba tuổi về sau rất hay sinh bệnh ( kỳ thật là bởi vì “miệt mài” quá độ mà không thể xuống giường được), đây là điều mà mọi người biết, thế nhưng không ai nghĩ rằng tiểu mỹ nhân nhi được sủng ái vô cùng này sẽ cứ như thế hương tiêu ngọc vẫn*
Thất công chúa là bị nhiễm phong hàn* vào đầu mùa đông, vốn thân thể của nàng không tốt nên liền ngã bệnh, sốt cao không giảm,không vài ngày sau lại chuyển thành phế nhiệt*, thái y chưa kịp điều dưỡng cho nàng thì căn bệnh đột phát đã lấy đi sinh mệnh non nớt của nàng.
11 Buổi sáng ngày sinh nhật thứ mười sáu của Doãn Phi, Hoàng đế hôn lên trán của y và nói: buổi tối ta sẽ cho ngươi một…Ha hả.
Hoàng đế không nói tiếp mà cười một cách ám muội*, làm cho Doãn Phi đỏ mặt hồng tai lại đoán không ra buổi tối Hoàng đế sẽ cho hắn cái gì.
12 Một hài tử chỉ thuộc về hắn cùng Phi nhi—ý nghĩ này cắm rễ thật sâu trong lòng Hoàng đế và càng ngày càng tăng trưởng theo thời gian, muốn chặt bỏ cũng chặt không được.