241 -Tần Thiên bay qua tường, liền thấy tên cuồng nội y bèn chạy nhanh tới, lúc này đã hơn nửa đêm, trên đường trừ Tần Thiên cùng tên biến thái cuồng nội y, ngay cả cái bóng quỷ cũng không thấy, Tần Thiên phát hiện tên cuồng nội y biến thái không chạy nữa, đang đứng cách đó tầm 10m, hai tay xiên eo, dường như chờ hắn.
242 Tần Thiên nằm gục trên mặt đất kêu la thảm thiết, một hồi lâu sau mới có thể đứng lên được, trong lòng vô cùng lo lắng, hi vọng nó không bị hỏng mất, phải tìm người thử xem tiểu đệ còn xài nữa không mới được, hỏng thật thì thảm rồi.
243 Hưu!
Tần Thiên bổ một đao, nữ thi kia đột nhiên biến mất. Một đao bổ vào hư không. Trong lòng Tần Thiên sợ hãi tới cực điểm. Bất kỳ động tĩnh nào cũng làm cho hắn giật mình.
244 Xào xạc.
Tân Thiên hét lớn một tiếng, ngay sau đó mạnh mẽ bổ đao vào đầu sói yêu phía trước.
Bành!
Tần Thiên có cảm giác như đao của mình đụng vào một bộ áo giáp sắt.
245 Tần Thiên nhìn lại thầm nghĩ. :
- Mẹ nó, đi trước để chiếm Huyết Lan hoa còn quan trọng hơn so với việc cùng nó liều mạng để đi tìm chết.
Ngay sau đó, liền quay đầu lại thuấn di hướng Huyết Lan hoa bên kia vọt tới.
246 Không biết qua bao lâu, Tần Thiên cũng tỉnh lại. Cảm giác cả người một trận đau nhức. Đầu choáng váng rồi lại ngã xuống. Hắn đưa mắt nhìn xung quanh, khắp nơi là thi thể của bầy Lang Yêu.
247 Tần Thiên xem xong thư, nhìn ngày gửi, thì ra Triệu Chỉ Nhược đã đi chừng mấy ngày rồi. Chính là đêm hôm mình cùng nàng làm chuyện mờ ám ở trên giường.
248 - Đại ca, đi tới chỗ này nhanh lên, nửa giờ phải chạy tới, số tiền này sẽ là của ngươi.
Tần Thiên hướng về phía tài xế taxi nói. Trực tiếp quảng một xấp tiền cho hắn, ít nhất phải đến một ngàn đồng.
249 Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược cười tà nói. Có muốn anh mạnh thêm chút không? “Muốn. . . . " Triệu Chỉ Nhược thấp giọng rên rỉ "Cái gì? "Tần Thiên làm bộ không nghe thấy.
250 Tần Thiên đang trên đường đi tới sân bay tuy tài xế lái xe rất nhanh nhưng Tần Thiên nhìn thời gian đã sắp đến 9 rưỡi rồi nên vội thúc giục tài xế. Nếu đến 9 rưỡi thì phi cơ sẽ bay mất.
251 Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược vẻ mặt buồn rầu, liền nói:
- Quên đi, không nên miễn cưỡng, từ từ rồi sẽ có cách. Chúng ta trước hết thu dọn đồ đạc rồi trở về đi.
252 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược cười tà nói.
253 - Ha ha, Tần Thiên ngươi bỏ qua cho, con bé này tính tình lạnh nhạt, thế nhưng tâm tính thiện lương, không có ác ý gì đâu. Lương Văn Đạo nhìn Tần Thiên nói.
254
"Tần Thiên,của anh sao có thể lớn như vậy!!”
"Dĩ nhiên, điều này quá là bình thường nuôn. " Tần Thiên đắc ý nói, dùng sức giật giật tiểu đệ để nó đụng vào lỗ mũi Chỉ Nhược.
255
- Sao rồi? có thoải mái không?
Triệu Chỉ Nhược đỏ mặt gật đầu, nhích đầu ghé sát vào lồng ngực Tần Thiên, trên mặt nở nụ cười hạnh phúc, tảng đá đè nặng trong lòng nàng đã được gỡ xuống, nàng rốt cục đã thành nữ nhân của hắn, chuyện của phụ thân nàng sẽ được giải quyết, có thể thở phào một hơi rồi.
256
- Ha ha, Tần Thiên ngươi bỏ qua cho, con bé này tính tình lạnh nhạt, thế nhưng tâm tính thiện lương, không có ác ý gì đâu.
Lương Văn Đạo nhìn Tần Thiên nói.
257 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tần Thiên rời khỏi nhà Lương Văn Đạo, liền trực tiếp đi tới phố rượu tìm Phong Tử, bảo hắn đem tiền bảo lãnh mấy tên lưu manh kia.
258 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Như thế nào, có thoải mái không hả Phỉ Nhi?
Tần Thiên nhìn Lý Phỉ Nhi say mê nói, bàn tay to một mực xoa nắn ngực của nàng, ngón tay kẹp hạt đậu hồng hồng bên trên, làm Lý Phỉ Nhi mặt đỏ tận mang tai, yêu kiều thở gấp.
259
- Khốn kiếp, mày dám chửi tao hả? Muốn chết!
Kim Khắc Mộc giận dữ nói, cả người phát run, không nghĩ tới Tần Thiên lại kiêu ngạo như vậy. Tất cả những lời chuẩn bị nhục mạ Tần Thiên đã bay mất đâu rồi, không ngờ vừa gặp mặt đã bị Tần Thiên chửi cho nhục mặt như vậy.
260
- A! Giết người rồi!
Giờ phút này,Kim Khắc Mộc bên cạnh thấy cảnh tượng máu me be bét như thế, trực tiếp bị dọa cho suýt tè ra quần.
Tần Thiên không nói một câu, lập tức dứt khảm đao ra khỏi tên Dã Trư, sau đó đi tới tên dị năng giả duy nhất còn sống.