Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Soán Đường Chương 82: Danh Ngạch Tộc Lão.

Chương trước: Chương 81: Tế Tự.



Soán Đường

Tác giả: Canh Tân

Quyển 3

Chương 82: Danh ngạch tộc lão.

Nhóm dịch black

Nguồn: Vipvandan.vn

- Ngôn Khánh ca ca, phụthân đệ không sao chứ?

Trịnh Hoành Nghị kéo tay của Trịnh Ngôn Khánh, lo lắng mà hỏi thăm.

- Hoành Nghị yên tâm, Trịnh thúc sẽ không có chuyện gì đâu, chúng ta ở đây chờđợi sẽ nhanh chóng có kết quả.

Trịnh Hoành Nghị gật đầu, kéo Trịnh Ngôn Khánh tới một chỗ gần đó mà ngồixuống.

Không chỉ có bọn họ mà mọi người ở trong gia tộc đều tập trung lại, bọn họ đềubiết trong tổ miếu đang có một cuộc chiến khốc liệt, bất kể ai thắng ai thuathì Trịnh gia sau này cũng sẽ có biến hóa rất lớn.

- Trịnh đại huynh, lần này nam tổ Trịnh thị quy tông, là chuyện vô cùng longtrọng từ thời Tây Tấn tới nay.

Trịnh Thiện Nguyện mặc một thân hoa phục ngồi ở vị trí chủ vị.

Sau đó lão lại nói tiếp:

- Chỉ là từ khi bắc tổ khai lập, thất phòng phân định, Trịnh đại huynh lần nàyquay trở về cần chọn một chi trong thất phòng để đầu nhập vào, không biết Trịnhđại huynh đã chọn trúng chi nào chưa?

Trịnh Uy đứng lên, trong tay cầm một cuốn gia phả.

Thần sắc của hắn ngưng trọng đi đến trước bài vị của thất phòng, hai tay giơgia phả cao lên, hướng về phía Trịnh thị tổ tiên mà khấu đầu chín cái.

Trên khuôn mặt của Trịnh Thiện Nguyện toát ra vẻ không vui, mà Trịnh Sĩ Cơ thìnắm chặt tay nhìn Trịnh Uy.

Các tộc lão khác thì sắc mặt đều không giống nhau.

Có người hờ hững có người mỉm cười, có người lộ vẻ vô cùng cổ quái.

- Từ thời Tây Tấn tới nay, nhoáng cái đã ba trăm năm, Trịnh thị tộc nhân nambắc chia lìa, huyết mạch không được tương liên.

- Hôm nay Trịnh Uy, dùng danh tiếng của liệt tổ liệt tông phía nam, quay về nguyệnquy về phía lục phòng của Liên Sơn công.

- Tại sao lại là như vậy?

Trịnh Sĩ Cơ đứng dậy mở hai mắt nhìn:

- Trịnh huynh, huynh đây là có ý gì? Chúng ta không phải đã nói...

Mà Trịnh Nhân Cơ cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

Về phần Trịnh Thiện Nguyện thì sắc mặt trở nên tái nhợt.

Trịnh Vân Tống, Trịnh Nguyên Thọ, Trịnh Thiện Quả, Trịnh Tổ bọn họ đều kinhngạc không thôi, người nào cũng mở to mắt nhìn Trịnh Uy.

Vì trước đây bọn họ đều nhận được tin tức Trịnh Uy nam tông sẽ quy về dưới thấtphòng.

Trịnh Uy không thèm để ý tới Trịnh Sĩ Cơ đem gia phả cung kính đặt trước tôngbài của lục phòng.

- Đây là âm mưu, tuyệt đối không có khả năng, Trịnh huynh huynh không thể đùagiỡn ở nơi này.

Trịnh Sĩ Cơ vung vẩy cánh tay lớn tiếng gọi, Trịnh Nguyên Thọ bỗng nhiên nghiêmnghị quát:

- Trịnh Sĩ Cơ, ngươi xem nơi này là nơi nào mà dám lớn tiếng gọi?

- Thế nhưng, thế nhưng...

Trịnh Sĩ Cơ dùng một ngón tay chỉ về phía Trịnh Nhân Cơ:

- Trịnh Nhân Cơ, đây là âm mưu của ngươi.

Chợt nghe Trịnh Thiện Quả nói:

- Trịnh Sĩ Cơ, Trịnh đại huynh quy tông nhận tổ, nguyện nhập vào phòng nào đólà lựa chọn của huynh ấy, cái gì là âm mưu?

Trịnh Nhân Cơ mỉm cười nói:

- Đa tạ tam ca bênh vực lẽ phải.

Trịnh Uy không nói một lời, quay trở về chỗ ngồi của mình, hai tay khép lại, mắtnhắm kín.

Mặc cho Trịnh Sĩ Cơ và người khác tranh giành, Trịnh Uy và một tộc lão đến từphía nam thủy chung không nói một lời.

- Đủ rồi.

Trịnh Thiện Nguyện đứng lên hô lớn:

- Các ngươi nhao nhao cái gì?

Trong lòng hắn kỳ thực căm tức hơn tất cả mọi người.

Lúc này mưu kế đã hoàn toàn thất bại không những không thu nhập được Nam tổ dướitrướng mà còn mất đi hai danh ngạch tộc lão.

Nhưng đây là tổ miếu không phải là chỗ chợ búa cho nên Trịnh Thiện Nguyện khôngthể cãi nhau. Trịnh Thiện Nguyện biết rõ, sau khi nam tổ về An Viễn đường, đãkhiến cho An Viễn đường ngày càng kiên cố, muốn trục xuất lục phòng ra khỏi AnViễn đường là điều không thể. Cho nên trong lòng Trịnh Thiện Nguyện mặc dù mắngchửi Trịnh Nhân Cơ, mắng chửi Trịnh Uy nhưng cũng không thể không đối mặt vớikết cục thảm bại này.

Lão đang định chấm dứt tộc lão hội thì bỗng nhiên Trịnh Tổ đứng dậy.

- Từ khi Đại Sĩ huynh mất đi thì đã là 148 ngày.

Thế nhưng An Viễn đường đến bây giờ vãn chưa có người tiếp nhận chức vị tộc lãocủa Đại Sĩ huynh thì vẫn chưa có ai tipế nhận.

- Chư công nghĩ thế nào?

Trịnh Thiện Nguyện thầm kinh ngạc trong lòng, ánh mắt vô cùng lăng lệ nhìnTrịnh Tổ.

Cái tên lão cẩu An Viễn đường này.

Trịnh Thiện Nguyện thầm chửi trong lòng, vốn hắn định vận chuyển danh ngạch tộclão của An Viễn đường cho Trịnh Sĩ Tắc không ngờ Trịnh Nhân Cơ lại từng bước épsát, không nhân nhượng chút nào, người này không ngờ lại thâm tàng bất lộ nhưvậy.

- Trịnh Tổ thúc thúc nói rất đúng, bổ sung thành viên tộc lão là chuyện cấpbách, cần phải quyết đoán.

Trịnh Thiện Quả cũng giơ tay gật đầu.

- Đã như vậy không biết Nhân Cơ hiền đệ đã tìm ra người thích hợp chưa?>

Trịnh Nhân Cơ nhìn xung quanh rồi lập tức đứng lên:

- Phụ thân mất, đây là một sự tổn thất vô cùng lớn đối với An Viễn đường, muốntuyển được một người tài đức vẹn toàn vô cùng khó, theo ta thấy thì Trịnh ThếAn ở An Viễn đường, tuy là bàng chi của lục phòng nhưng đức hạnh tinh khiết,phụ thân ta lúc còn sống cũng được Trịnh Thế An thúc thúc hỗ trợ rất nhiều, hơnnữa cháu của Trịnh Thế An thúc thúc là Ngôn Khánh, mười tuổi đã có được tước vịVân Kỵ Úy, làm ra Vịnh Ngỗng thể, thi thư song tuyệt, cho nên ta đề nghị TrịnhThế An.

Trịnh Thiện Nguyện phun ra một ngụm nước, thiếu chút nữa thì chết sặc.

Mà Trịnh Sĩ Cơ cũng mở to hai mắt ra mà nói:

- Một kẻ yêm nô mà cũng dám xưng là tài đức vẹn toàn, An Viễn đường ngươi khôngcòn ai sao?.

- Trịnh hiền chất, Thế An hiền đệ năm đó vì cứu Đại Sĩ mới trở nên tàn tật.

- Sao lại gọi là yêm nô, ta thấy ngươi nên xem lại bối phận của mình, Thế Anhiền đệ là tộc thúc của ngươi, hắn trung trực tẫn trách, ngươi làm như vậy lantruyền ra ngoài không phải sẽ khiến người ta đàm tiếu rằng Trịnh thị ta khôngcó đức sao?

Trịnh Tổ nghiêm nghị quát lớn, Trịnh Sĩ Cơ liền ngập ngừng, hậm hực ngồi xuống.

Lúc này, Trịnh Nguyên Thọ mới hiểu được Trịnh Ngôn Khánh muốn cùng hắn giaodịch điều gì.

Vốn hắn cho rằng đó là chuyện của An Viễn đường, nhưng thoạt nhìn chuyện này đãđược lén giải quyết, không biết Trịnh Nhân Cơ dùng thủ đoạn gì mà lại thu phụcđược bọn Trịnh Uy, Trịnh Nguyên Thọ đánh giá việc này nhất định có quan hệ vớiTrịnh Ngôn Khánh.

Đột nhiên hắn cảm thấy hối hận hôm qua không nên cậy mạnh.

Sớm biết như vậy ưng thuận giao dịch cùng với Trịnh Ngôn Khánh, dù được NgônKhánh hứa hẹn cũng là một chuyện tốt.

Thật không ngờ...

Trịnh Nguyên Thọ thầm cười khổ trong lòng, đồng thời cũng cảm khái vô cùng:

- Tiểu hài tử này hôm nay khí thế cực kỳ khủng khiếp, xem ra mưu đồ thực sự củaTrịnh Ngôn Khánh mới chính là đem Trịnh Thế An cho vào trong tộc lão hội.

Đứa nhỏ này không phải là cá ở trong ao hồ.

Bên kia Trịnh Thiện Nguyện cũng không tự tiện quyết định mà nói:

biglove

Loading...

Xem tiếp: Chương 83: Lợi Ích Cho Trịnh Uy.

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Lam Nhan “Bất” Bạc Mệnh

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 50


Yêu Nhầm Biến Thái Nam Nhân

Thể loại: Ngôn Tình, Đam Mỹ

Số chương: 25


Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Thể loại: Võng Du, Đô Thị

Số chương: 482


Vật Ngã Lão Công

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11