21 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mr. Downer
Bữa tối là do Tề Viễn làm, Lục Tư nghiêng người, dựa vào khung cửa phòng bếp mà nhìn động tác cắt hành thành thạo của Tề Viễn: “Anh học từ lúc nào thế?”
Tề Viễn tiếp tục động tác trong tay, cũng không ngẩng đầu lên nói: “Anh học lúc còn ở nước ngoài, không có tiền mua đồ ăn bên ngoài thì cũng không thể để bản thân chết đói.
22 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mr. Downer
Bị dằn vặt đến quá nửa đêm, Lục Tư mang theo tiếng khóc nức nở xin tha, Tề Viễn thực tủy biết vị lúc này mới chịu dừng lại.
23
Edit: Mr. Downer
Sau khi ăn cơm xong, Lục Tư muốn giúp Tề Viễn dọn bàn thì bị hắn từ chối: “Em đừng chạm vào, bàn chuyện với Lâm Miểu đi, không phải em còn có việc à, không cần phụ anh.
24
Edit: Mr. Downer
Lúc Tề Viễn trở về, vừa mở cửa, đập vào mắt chính là ánh đèn vàng ấm trong phòng cùng mùi thơm thức ăn. Sự ấm áp phả vào mặt, bao trùm lấy hắn, khiến cho uất khí trong lòng nháy mắt tiêu tan.
25
Edit: Mr. Downer
Khi Tề Viễn đến Mỹ thì trời cũng đã tối khuya, nhưng trong nước lại là ban ngày, là thời điểm mọi người ăn cơm trưa. Lúc Lục Tư nhận điện thoại của Tề Viễn, cậu có chút kinh ngạc: “Sao anh còn chưa ngủ, lại còn gọi điện thoại cho em?”
“Anh vừa đến khách sạn, sợ em lo lắng nên gọi điện báo một tiếng.
26
Edit: Mr. Downer
Lục Tư ở nhà liền trãi qua cuộc sống sinh hoạt của một trạch nam, trong khi đó, Tề Viễn cứ một ngày gọi ba cuộc điện thoại cho cậu.
27 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mr. Downer
Trần Tể Vũ nhìn thấy Lục Tư, ngay lập tức bắt lấy cánh tay cậu, vội vàng hỏi: “Lục Tư, mẹ tôi có phải đến tìm cậu? Cậu vẫn ổn chứ?”
Lục Tư không trả lời, nghiêng người cho Trần Tể Vũ đi vào.
28
Edit: Mr. Downer
Sau khi Lục Tư về đến nhà thì cũng đã sắp mười giờ, cậu tắm xong, nằm dài trên giường mà thở dài một hơi. Ngày hôm nay thật sự rất phong phú.
29
Edit: Mr. Downer
Trước ngày trở về, Tề Viễn gọi điện cho Lục Tư báo một tiếng, dặn cậu không cần đi đón hắn. Thời tiết ngày càng lạnh mà sân bay cũng xa nhà, tránh cho cậu bị dính cảm mạo.
30
Edit: Mr. Downer
Tề Viễn nhận được điện thoại của Tạ Úy Nhiên, cô nói với hắn rằng mình phải về nước D, muốn đi tìm người đàn ông chân chính thật lòng yêu mình, tuy nhiên người đó trước sau không phải là Tề Viễn.
31 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mr. Downer
Dù cho Lục Tư có hỏi thế nào, Tề Viễn cũng không chịu nói thêm câu nào, nghiêm túc bảo trì bí mật.