Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Sổ Tay Ghi Chép Tuổi Thanh Xuân Chương 16

Chương trước: Chương 15: Không Thể Chịu Đựng Được Cô Độc



An Triệt đã mở miệng nói, những lời nói tiếp theo cũng thật thông thuận: "Có đôi khi tôi cảm thấy bản thân chính là Antony dưới ngòi bút của Tiểu Vương Tử, mỗi ngày đều trôi qua cực kỳ vui vẻ náo nhiệt, nhưng mà vừa kết thúc luyện tập, tôi lại trở về nguyên hình, toàn bộ thế giới chỉ có bản thân tôi tồn tại, loại tương phản này, tôi thật sự không chịu nổi. Hơn nữa đã học cấp ba, áp lực quá lớn, gia đình tôi kỳ thực... Luôn luôn không muốn tôi đi theo con đường âm nhạc này, bọn họ càng hi vọng tôi có thể kế thừa gia nghiệp, nhưng mà tôi không thích, tôi thích âm nhạc."

"An Triệt..." Úy Trì An Minh gọi cậu một tiếng, "Vì sao không nói với chúng tôi?"

"Nói có tác dụng sao?" An Triệt cười cười, "Ngoài việc khiến cho các cậu cũng cảm thấy khó chịu trong lòng thì có thể giải quyết được vấn đề gì. Hơn nữa nói ra lý do này tôi thật sự rất sợ, nếu không phải hôm nay Nhiễm muốn đánh nhau với tôi, tôi nhất định sẽ không nói ra." Nói xong lời cuối cùng, tiếng nói càng ngày càng nhỏ, An Triệt còn xoay đầu đi, che giấu ngượng ngùng trên mặt.

Đôi lông mày xinh đẹp của Diệp Hiên Nhiễm nhíu lại thật chặt, giống như đang tự hỏi biện pháp giải quyết, Lạc Tử Tinh lại đột nhiên có ý nghĩ: "Hiên Nhiễm, An Minh, các cậu có cần phải về nhà không? Có thể tìm một nhà trọ, các cậu cùng nhau ở lịa đó hay không? Như vậy có thể xua tan cô đơn, còn có thể cùng nhau học tập, giám sát An Triệt nữa. Dì, công ty không ưu đãi cho thực tập sinh sao, có thể xin một cái nhà trọ hay không?"

Lâm Mộng nói: "Không thành vấn đề, nhưng mà Hên Nhiễm và An Minh..."

"Tôi không có vấn đề." Diệp Hiên Nhiễm mở miệng trước, "Tôi cũng là không muốn về nhà lắm, ở cùng một chỗ với An Triệt, tuy rằng cậu ta tương đối phiền, nhưng còn có thể chịu được."

"Tôi cũng có thể, dù sao thì tôi cũng đang ở trong phòng trọ." Úy Trì An Minh theo sau nói.

An Triệt nhìn bọn họ, vẻ không dám tin trong mắt dần dần bị vui sướng thay thế: "Các cậu, là nói thật sao? Không phải đang đùa chứ?"

"Tạo sao vẫn nói lời vô nghĩa như vậy." Diệp Hiên Nhiễm không kiên nhẫn.

Nhưng mà An Triệt lại hoàn toàn không tức giận, cậu đột nhiên bổ nhào qua ôm lấy Diệp Hiên Nhiễm: "Nhiễm, thực xin lỗi, tớ thật sự xin lỗi cậu, đừng giận tớ, tớ sai lầm rồi."D!Đ!LQĐ

Không đợi Diệp Hiên Nhiễm trả lời đã xoay người ôm lấy Úy Trì An Minh: "Bạn tốt, cảm ơn!"

Cuối cùng An Triệt nhào tới ôm Lạc Tử Tinh: "Tiểu Tinh tớ yêu cậu quá đi, cậu quả thực là ngôi sao may mắn của tớ!" Nói xong còn hôn lên gò má Lạc Tử Tinh một cái.

Lạc Tử Tinh bỗng chốc ngây dại.

An Triệt phản ứng kịp cũng có chút ngượng ngùng, vội vàng đỏ mặt chạy đi, nói với thầy giáo dạy nhảy: "Thầy Hạ, thực xin lỗi, chúng ta bắt đầu luyện tập lần nữa."

Lâm Mộng cười nói: "Hoàn hảo, cuối cùng cũng giải quyết xong rồi. Tôi sẽ xin công ty cho các cậu một nhà trọ có ba gian."

"Ừ ừ."

Lâm Mộng không hổ là người quản lý xuất sắc, sau khi cô đề nghị, một căn nhà ba gian xa hoa đã được cung cấp cho những nghệ sĩ chuẩn bị ra mắt như họ sử dụng, bởi vì lúc trước đã có người ở, đồ dùng gia đình đều có sẵn, bọn họ chỉ cần mang theo quần áo của mình để thay là có thể đến ở, điều này làm cho An Triệt vô cùng hưng phấn, vội trước vội sau trợ giúp Diệp Hiên Nhiễm và Úy Trì An Minh thu dọn phòng.

Nhưng mà anh chẳng giúp được gì, càng giúp càng hỏng, bị Diệp Hiên Nhiễm đuổi ra ngoài.

Phòng ở rất đẹp, sắc màu ấm áp được giữ lại, có ban công lớn và cửa sổ sát đất, có thể đánh đàn ca hát ở trên sân thượng, còn có vườn cây nhỏ xanh mát, lại tăng thêm sức sống cho ngôi nhà.

Lạc Tử Tinh đã thu xếp giúp bọn họ, hơn nữa còn hẹn mở tiệc tối nay.

Chờ đến khi thu dọn phòng xong, Anh Triệt đã dán áp phích lên chỗ mà cậu ấy đã ngắm từ trước, Lạc Tử Tinh đi vào phòng bếp, buộc tạp dề lại, bắt đầu thuần thục rửa rau nấu cơm.

Lạc Tử Tinh nấu cơm rất ngon, bởi vì muốn chăm sóc tốt cho cha, cho nên cô rất thích nấu ăn, cảm thấy có thể giảm bớt áp lực.

Tối nay cô chuẩn bị thực đơn vô cùng phong phú, nhưng mà cũng khá phiền toái, không còn quá thời gian, không biết có kịp không.

Phía sau hình như có người tiến vào, Lạc Tử Tinh quay đầu nhìn lại, thấy là Diệp Hiên Nhiễm, lập tức cười nói: "Sao cậu lại vào đây, dọn phòng xong rồi sao?"

"Đều thu dọn xong rồi." Diệp Hiên Nhiễm gật gật đầu, đi đến bên cạnh Lạc Tử Tinh giúp cô rửa rau, "Chỗ rau này nên xử lý như thế nào, cắt nhỏ sao?"

"Phải thái, để mình làm được rồi." Nhưng mà Lạc Tử Tinh kinh ngạc phát hiện, Diệp Hiên Nhiễm vậy mà cũng biết nấu cơm, tối thiểu, kỹ thuật thái rau của cậu cũng tốt lắm.

"Nhìn không ra cậu cũng rất lợi hại." Lạc Tử Tinh cười nói.

"Hoàn hảo." Ngón tay Diệp Hiên Nhiễm rất đẹp, khi đánh đàn trông chúng vô cùng trân quý như là ngà voi vậy, nhưng mà bây giờ đang thái rau, lại có cảm giác ấm áp tốt đẹp.

Có Diệp Hiên nhiễm hỗ trợ, động tác của Lạc Tử Tinh nhanh hơn rất nhiều, một lát đã làm xong một món, bắt đầu chuẩn bị món kế tiếp.phuonganhlqd

"Còn cần giúp đỡ không?" Giọng nói của Úy Trì An Minh vang lên ở sau lưng.

Chương 17: Chúng ta ở cùng nhau

Lạc Tử Tinh nhìn nhìn phòng bếp không lớn lắm, lắc đầu: "An Minh, cậu đi trông chừng tên An Triệt kia đi, miễn cho cậu ấy quá khùng quậy phá phòng ở, bên này để chúng tớ làm là được rồi."

Úy Trì An Minh nở nụ cười, vẫn nhẹ nhàng như trước: "Được."

Phòng bếp một lần nữa chỉ còn lại hai người bọn họ, Diệp Hiên Nhiễm đang cắt sợi khoai tây, anh dừng một chút, nói với Lạc Tử Tinh: "Cảm ơn cô, Tiểu Tinh."

"Ôi chao, ai, ôi?" Lạc Tử Tinh không rõ chân tướng, lại bị xưng hô của anh hấp dẫn, Diệp Hiên Nhiễm gọi cô là Tiểu Tinh sao? Đây là lần đầu tiên đấy.

"Chuyện An Triệt." Diệp Hiên Nhiễm không phát hiện ra cảm xúc khác lạ của Lạc Tử Tinh, tiếp tục nói, "Nếu không phải vì cô đưa ra biện pháp giải quyết tốt như vậy, chúng tôi nói không chừng còn đang đánh nhau."

"Không sao." Lạc Tử Tinh cười thật tươi, mí mắt cũng cong lên, rất đáng yêu, "Tớ chỉ muốn ba người các cậu hợp nhau như vậy thôi, TK cũng bởi vì các cậu mới có linh hồn, thật sự không thể vì việc này mà làm ảnh hưởng đến tình cảm, vốn tớ cũng không ngờ lại thuận lợi như vậy, cũng do các cậu nỗ lực mới có thể đạt được kết quả như vậy."

"Cậu nói sai rồi." Diệp Hiên Nhiễm đột nhiên nói.

"Hả?"

"Là bốn người." Đôi mắt Diệp Hiên Nhiễm sáng như vì sao dịu dàng nhìn về phía Lạc Tử Tinh, "Cậu cũng là một thành viên của TK, không thể thiếu."

như ở trong một cái nháy mắt, Lạc Tử Tinh Dường nghe thấy thanh âm hoa nở.

Mãi cho đến khi về nhà, Lạc Tử Tinh vẫn còn hồi tưởng lại lời nói của Diệp Hiên Nhiễm, trái tim đập thật mạnh.

Lạc Văn Viễn vô cùng hiểu Lạc Tử Tinh, nhìn thấy cô vui vẻ như vậy, tâm tình cũng rất tốt: "Tiểu Tinh, gặp được chuyện gì vui vẻ sao?"

Lạc Tử Tinh mím môi cười nghịch ngợm, răng nanh lại nhịn không được lộ ra ngoài: "Dạ, có chuyện vui vẻ."

Nhưng Lạc Văn Viễn cũng không hỏi, hỏi cô vài câu trên phương diện học tập rồi lập tức trở về phòng.

Lạc Tử Tinh cũng trở lại phòng, nằm ở trên giường hồi lâu cũng không buồn ngủ, cô đột nhiên rất muốn nói chuyện phiếm với Diệp Hiên Nhiễm, vì thế lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho anh.

Lạc Tử Tinh: Cậu về đến nhà chưa, Nhiễm?

Đêm nay vẫn là Diệp Hiên Nhiễm đưa cô về nhà như trước.

Diệp Hiên Nhiễm rất nhanh đã nhắn lại: Về rồi, sao còn chưa ngủ, Tiểu Tinh?

Trong ngực Lạc Tử Tinh đang lan tràn một loại cảm xúc xa lạ, cô hít sâu, sau đó mới nhắn lại: Ngủ ngay đây, cậu thì sao?

Diệp Hiên Nhiễm: Cái tên An Triệt kia quả thực sắp điên rồi, cứ nhảy lên nhảy xuống, như là khỉ vậy, thật hối hận khi đáp ứng ở cùng một chỗ với cậu ta.

Cách màn hình, Lạc Tử Tinh dường như có thể cảm nhận được Diệp Hiên Nhiễm đang thấy bất đắc dĩ, nhịn không được lại cười rộ lên, nhắn lại: Vậy cậu có thể uy hiếp cậu ta rằng nếu lại quấy rối nữa sẽ lập tức chuyển đi.

Diệp Hiên Nhiễm: Vẫn nên thôi đi, để cậu ta hưng phấn một chút, ngày mai cậu có thể giúp cậu ấy ôn tập không, tôi cam đoan, cậu ấy nhất định sẽ ủ rũ.

Lạc Tử Tinh cười to ra tiếng, nhắn tiếp: Được, tớ nhất định sẽ giúp cậu ấy học tập thật tốt.

Ngày hôm sau, khi Lạc Tử Tinh tuyên bố tin tức này xong, quả nhiên nghe thấy An Triệt kêu rên một tiếng: "Không cần đâu Tiểu Tinh, cậu không thể tàn nhẫn với tớ như vậy."

Diệp Hiên Nhiễm đứng bên cạnh Lạc Tử Tinh, không cho phép phản đối, nói: "Muốn thành thần tượng, nhất định phải cân bằng giữa ước mơ và học tập. An Triệt, trong cuộc thi tới nếu như cậu lại xếp chót, cậu sẽ biết tớ sẽ trừng phạt cậu thế nào."

An Triệt bụm mặt, thống khổ không muốn nói chuyện.

Nhưng mà buổi tối có thể có người dạy kèm làm bạn, An Triệt vẫn rất hưng phấn, bởi vậy đối với để nghị giúp cậu ôn tập của Lạc Tử Tinh, cậu vẫn tiếp nhận, hơn nữa thái độ tcũng tương đối nghiêm túc.

Chẳng qua kiến thức cốt lõi của An Triệt quả thực rất kém, Lạc Tử Tinh thật sự phát điên, cũng may An Triệt tương đối thông minh, rất nhiều bài dễ hiểu chỉ cần giảng một lần sẽ biết.

Buổi tối vẫn ăn cơm ở nhà trọ của bọn họ, nhưng mà lần này lại không để Lạc Tử Tinh xuống bếp, mà là gọi đồ ăn mua ngoài. An Triệt giơ một ly nước lọc lên: "Cụng ly."

Vì bảo vệ cổ họng, mấy người đều uống nước lọc, Lạc Tử Tinh cũng đồng cam cộng khổ với bọn họ, uống nước lọc.

Bốn cái cốc chạm vào nhau, như là bốn cục nam châm, vĩnh viễn không chia lìa.

Loading...

Xem tiếp: Chương 17: Chúng Ta Ở Cùng Nhau

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Hắc Liên Hoa Nở Rộ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Lọt Cung Cấm

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 11


Show Ân Ái Đều Phải Chết

Thể loại: Đam Mỹ, Võng Du

Số chương: 44


Tiểu Tuyết Chi Lương

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 14


Búp Bê Của Tiểu Bá Vương

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10