1 Không phải ngày nào người ta cũng có thể nhìn thấy một con hải ly không đầu diễu hành bên lề đường, ngay cả trong cái thế giới đầy màu sắc của Dean Robillard cũng không.
2 Blue tập trung đếm hơi thở của mình, hy vọng điều đó sẽ giúp cô bình tĩnh lại, nhưng cơn hoảng loạn trong cô cứ sôi sục. Cô lén nhìn Cậu Bé Xinh Trai.
3 Sự coi thường thời trang của Hải ly rõ ràng được mang sang cả mảng đồ ngủ. Cô mặc cái áo phông nam màu nâu sậm cùng quần thể thao đen bạc màu nhăn tít dài đến hai mắt cá chân nhỏ nhắn.
4 April Robillard đóng cửa sổ email lại. Dean sẽ nói gì đây nếu anh biết thân phận thực sự của người quản gia của mình? Bà không chịu đựng nổi khi nghĩ đến điều đó.
5 Miệng April há ra sửng sốt. Dean cứng người lại. “Cô đang nói gì thế?”
Thực ra Blue có ý nói ẩn dụ - rằng cõi lòng April đang chết dần - nhưng đầu óc Dean chẳng có vẻ gì là hiểu theo cách ẩn dụ.
6 Khi tay tài xế đã ra về, Dean móc ngón tay cái vào túi quần sau và đi vòng quanh nhà xe như thể nó là một chiếc xe hơi mới. Cô không chờ anh mà hạ ngay bậc lên xuống rồi trèo lên mở cửa nhà xe.
7 Riley Patriot sống ở Nashville, Tennessee, trong một ngôi nhà gạch trắng có sáu cái cột trắng, sàn đá hoa cương trắng và một chiếc Mercedes-Benz trắng bóng lộn trong ga ra.
8 Những tia sáng yếu ớt nhất của buổi sớm mai len lỏi qua lớp rèm ren che ô cửa sổ nhỏ xíu trên đầu Blue. Thức dậy bây giờ thì quá sớm, nhưng cô đã dại dột uống một cốc nước thật to trước khi lên giường, và cái nhà xe gipsy này, dù rất mê hoặc ấm cúng, lại chẳng có nhà vệ sinh.
9 Ngôi nhà nhỏ dãi dầm sương gió nắm phía sau một hàng rào thép gai siêu vẹo. Lá thông rải đầy mái thiếc, và bốn cây cột như chân nến mảnh khảnh chống đỡ mái hiên chật hẹp.
10 Cả April và Dean cùng vào thị trấn đón cô. April nộp bằng lái của Blue và đòi lại chiếc Saab. Dean bảo lãnh Blue ra khỏi phòng giam rồi gào vào mặt cô.
11 Hai chiếc SUV cửa kính màu đỗ lại trước nhà. Cửa sau của chiếc đi trước bật mở, một người đàn ông mặc toàn màu đen bước ra.
Mái tóc đen bờm xờm đã điểm bạc, gương mặt sạm nắng đã có nếp nhăn vì quá nhiều đêm dài bước đi trên con đường vinh quang.
12 Hàng loạt lời đáp trả đầy phẫn nộ vùn vụt qua đầu Blue trước khi cô rút ra kết luận hiển nhiên. Cô có thể bị mua đứt. Phải, cô sẽ tự đặt mình vào tình trạng hiểm nghèo, nhưng đó không phải là một phần trong cái trò mà họ đang chơi sao? Cuối cùng việc có được tiền trong ví sẽ chứng minh rằng mạo hiểm là đáng.
13 Cuối cùng Blue cũng tìm được Dean trong khu cỏ dại sau nhà kho. Anh đang chống hai tay lên hông nhìn chằm chằm cái khung gỉ sét của một chiếc bán tải màu đỏ.
14 Chiều hôm ấy, khi Dean về nhà, anh phát hiện ra Jack và April đang im lặng sơn hai bức tường đối diện nhau trong gian bếp của anh trong tiếng nhạc ầm ĩ của Coldplay.
15 Cô đã để ý đến người phụ nữ này trước đó, gầy giơ xương và có bộ mặt nanh nọc, trang điểm khó ưa và mái tóc nhuộm đen. Cô ta và gã đàn ông trông như gấu xám ngồi cùng bàn đã uống tì tì suốt buổi tối.
16 Anh có thể thấy cô đánh giá cao lời khen ngợi.
Anh ra ngoài mở cửa nhà kho để cô có thể đỗ chiếc Vanquish. Anh bắt đầu hiểu được nội tâm lạ thường của cô diễn biến như thế nào.
17 “Em đã ở chỗ quái nào thế?” Dean đội chiếc mũ cao bồi màu nâu nhạt và đeo đôi kính râm công nghệ cao có gọng kính kim loại và mắt kính màu vàng. Vài giờ trước, anh là người tình của cô, và điều đó biến anh trở thành chướng ngại vật biết đi, biết nói chặn ngang trên con đường cao tốc tạo thành cuộc đời cô.
18 Có thể phòng ngủ của Blue là phòng nhỏ nhất trên tầng hai, nhưng nó cũng xa phòng ngủ của bà chủ cô nhất, và nó có một cái ban công nhỏ xíu nhìn ra sân sau.
19 Sau bữa tối, Nita tuyên bố sẽ chờ trong phòng khách cho đến khi Blue dọn rửa xong xuôi và có thể đưa bà ta về nhà. April ngay lập tức đứng dậy. “Tôi sẽ dọn dẹp.
20 Tháng Sáu, với tất cả sự nóng bức và ẩm ướt, bắt đầu trải khắp vùng Đông Tennessee. Mỗi tối, Blue lại để Dean vào phòng qua lối ban công cho cuộc hẹn hò bí mật của họ, đôi khi anh xuất hiện chỉ vài phút sau khi lịch sự hộ tống cô từ bữa tối tại Barn Grill về đến cửa nhà.