1 “ Văn Văn thân yêu, trong đêm tối tăm gió lớn như thế này, âm khí u mịch, là lúc cánh cổng địa ngục mở ra. Một nữ quỷ mặt xanh nanh vàng, trên người đẫm đầy máu tươi đứng ở đầu giường của con, nghiêm túc nhắn lời giùm mẹ rằng: Chúc con ngủ ngon.
2 Đẩy cửa vào cô nhìn lướt qua phòng ăn nguy nga lộng lẫy, trong nhà hàng căn bản toàn là những anh chàng mặc âu phục đen như cùng một khuôn mẫu. muốn tìm 1 anh chàng soái ca đầy mùi tiền quả thực giống như mò kim đáy bể.
3 Edit: Zeroup
Đúng là ác bá lắm tiền!
Thế là cô không chút khách khi đem món kem của hắn ăn luôn rồi sau đó cầm lấy khăn lau miệng một cách thoả mãn!
Dù sao chắc chắn cô cũng sẽ không bị tên ngốc này chọn trúng đâu, ấn tượng không tốt thì sao chứ, nên cô ăn thêm một ly kem để kiếm thêm chút lợi nhuận.
4 Lúc Kiều Văn Văn đi ra khỏi nhà hàng, đầu óc cô choáng váng, bước chân mềm nhũn.
Cô cảm giác mình có lẽ bị đối tượng hẹn hò trí tuệ chậm phát triển đó lây bệnh mất rồi, sau khi ăn một bữa trong nhà hàng Pháp đắt tiền nhất, cô giống như vừa xem xong bộ phim ‘Hoàng hậu sao Hỏa’ toàn thân đều lấp lánh một vầng hào quang chói lói của nữ chính phiên bản thần kinh.
5 Kiều Văn Văn trở lại căn phòng thuê tám trăm đồng một tháng của cô, cởi bỏ bộ lễ phục chật chội từ trên người xuống, năm đầu ngón tay hận không thể cong vểnh hết ra ngoài, sợ làm nhăn lớp vải bằng tơ tằm đắt giá.
6 “Xin chào, tôi là Kiều Văn Văn, tôi đến để nộp đơn. . . ”
”Phải. . . ”
”Uông uông uông, uông uông, uông uông uông uông. . . ”
. Kiều Văn Văn mặc bộ đồ công sở màu đen, tay cầm thư tuyển dụng, miệng không ngừng thì thầm những lời tự giới thiệu trong khi trong đầu đang tưởng tượng cảnh đang diễn ra trong phòng phỏng vấn kia.
7 Trịnh Thạc cảm thấy gần đây mình có chút xui xẻo, hắn biết rõ hai anh em Thịnh tổng lại bắt đầu đấu đá nhau rồi.
Ngày hôm qua Thịnh nhị thiếu có gặp hắn trước khi tan làm, thông báo là ngày mai sẽ có một cô nhóc tới phỏng vấn, không cần hỏi đến Thịnh Cẩn Minh mà cứ trực tiếp cho vào.
8 Kiều Văn Văn rón rén, đi một bước nhìn một cái, mắt đảo quanh một vòng đảm bảo là không ai nhìn thấy mình.
Cuối cùng về đến cửa nhà, cô cũng thở một hơi nhẹ nhõm.
9 “Các ngươi chỉ có một người dẫn đường thôi sao?” Thịnh Cẩn Minh quét mắt qua phía cô, lông mày nhíu lại, bất động thanh sắc.
Kiều Văn Văn thầm liếc mắt, ngươi tưởng ngươi là em bé ba tuổi hay sao, còn muốn có vài bà vú vây quanh? Trên mặt vẫn giữ nguyên dáng vẻ tươi cười ngọt ngào, “Lát nữa sẽ có thêm vài nhân viên phục vụ đến đây, thật ngại quá, để cho ngài cảm thấy bất tiện rồi.
10 Kiều Văn Văn ôm chiếc túi không bị hao tổn gì khập khiễng trở về.
Con đường bằng đá vũ hoa này thật là không tốt, lòng bàn chân cô đến giờ vẫn còn ẩn ẩn đau, cũng vì giành lại mấy bản kế hoạch này mà bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào cô cũng dùng hết.
11 Kiều Văn Văn mặc bộ đồ lao động, mái tóc xoăn dài cũng được búi lên cao, cô đi một đường đến tiểu khu Hưng Nguyên lòng thầm nghĩ sao tiểu khu này xây dựng giống khu vui chơi dành cho thiếu nhi quá vậy.
12 Nụ cười trên mặt Trịnh Thạc phút chốc như đóng băng, hắn gượng cười hai tiếng.
”Kiều trợ lý, tôi xin tự giới thiệu một chút, tôi là Trịnh Thạc, Trịnh trợ lý bên cạnh boss chỉ có một mình tôi thôi, tôi xác định tôi thích con gái.
13 Khí trời trong xanh, xung quanh không một gợn mây, ánh sáng mặt trời chiếu đến mọi ngóc ngách trên mặt đất, làn gió xuân nhẹ nhàng thổi vào mặt, rất ư là dễ chịu, tất cả đều giống như đang ở chốn thiên đường.
14 Thịnh Cẩn Minh đang họp cùng một đám tinh anh thương giới, ai ai cũng mặc đồ công sở, nữ thì tóc tai gọn gàng đeo nơ, nam thì cà vạt giày da đen, tất cả đều rất cẩn thận tỉ mỉ.
15 Editor: Phương Tuyết
"Trợ lý Kiều, dưới sảnh có bưu kiện chuyển phát nhanh của cô đó, làm phiền cô xuống ký nhận nhé. "
Kiều Văn Văn cúp điện thoại, cảm thấy kỳ lạ, rõ ràng gần đây cô đang kẹt tiền, tiền lương thì chưa phát, căn bản không có tiền mua đồ thì lấy đâu ra bưu kiện chứ?
Khi cô đi đến cửa thang máy đã thấy Trịnh Thạc đang ở bên trong, hai người liếc nhìn nhau một cái.
16 Hai mắt của Kiều Văn Văn gần như muốn rớt xuống đất khi thấy người đàn ông ngồi trong xe, cô nghĩ mình nên làm gì đó để cứu vãn tình huống này, nhưng cô không biết nên làm thế nào.
17 Lúc bọn họ trở lại phòng bao, liền có thêm một người. Lục Lộ nhất định đòi đi cùng, bởi vì Thịnh Cẩn Minh uống say, không còn uy nghiêm như bình thường, lá gan của cô cũng lớn hơn không ít.
18 Lý Gia Viễn tự mình đưa Kiều Văn Văn về nhà, ngoài trời đang mưa, anh ta còn rất thân sĩ cầm ô, khẽ chạm vào vai cô, ngăn không cho cô bị mưa làm ướt.
19 Edit: Yuurei Bana.
Áp suất gần boss rất thấp, Kiều Văn Văn vội vàng cụp đuôi.
Bọn họ đi công tác, chủ yếu là đến khảo sát thiết bị ở khu vui chơi, lúc trước Tưởng tổng không yên tâm đem thiết bị đồ chơi giao cho công ty Cẩn Minh làm, chủ yếu vẫn là vì công ty bọn họ không có kinh nghiệm.
20 Thịnh Cẩn Minh vốn đã đi đến trước mặt cô, đột nhiên thấy cô như vậy, cũng sợ hết hồn.
Mặc dù những người khác cũng có khóc lại ói, sắc mặt tái nhợt, nhưng không giống cô dùng tính mạng để kêu đau.