21 Kiều Văn Văn nằm ở trên giường, đầu chui vào trong chăn, màn hình điện thoại di động phát ra ánh sáng, chiếu vào mặt cô, rất giống nữ quỷ.
Cho dù Hà Cầm nhắc cô nhiều lần, Kiều Văn Văn vẫn không bỏ được Lý Gia Viễn, QQ, nhắn tin nói chuyện phiếm thay nhau bùng nổ.
22 Tâm tình Kiều Văn Văn rất buồn bực, cùng với âm thanh Hà Cầm khóc thút thít, dày vò rất lâu. Cho đến khi Hà Cầm lên giường khác nằm ngủ, cô mới dám mở mắt ra nhìn, xung quanh mắt Hà Cầm đều đỏ bừng.
23 Lúc Thịnh Cẩn Minh nhìn thấy tin nhắn, anh đang ở công trường Hoan Nhạc Cốc, trên đầu đội nón bảo hộ, nhìn người ta vận chuyển.
Anh trả lời rất nhanh một chữ: Được.
24 “Văn Văn, chúc mừng cậu bình phục. ” Lý Gia Viễn ôm bó hoa tươi trong ngực, nhìn thấy cô lập tức đứng lên, hơn nữa còn thay cô kéo ghế ngồi.
Gần hai tháng không gặp, anh ta vẫn thân sĩ, một chút chi tiết cũng không kém.
25 Kiều Văn Văn cầm trong tay đơn thi lại, đưa một trăm tệ, chỉ cảm thấy tim như bị dao cắt.
Lần trước cô thi viết thì qua, lần này thi thực hành cô lại trượt.
26 Từ trong nhà đi ra, ngồi trên xe một lát rồi, Kiều Văn Văn vẫn không có chút phản ứng.
Đi trường học lái xe đập phá? Cuộc đời này cô chưa bao giờ làm chuyện kích thích đến thế!
“Trợ lý Kiều sao thế? Không phải là cô bị boss dọa đấy chứ?” Trịnh Thạc cầm tay lái, ánh mắt nhìn qua kính chiếu hậu.
27 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 25
28 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 26
29
30 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 28
31 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 29
32 Liên tục chờ xe đến dưới lầu nhà của Boss, hắn đều không nói một câu. hắn cứ trầm mặc như vậy lên lầu, khi đi vẫn không quên từ ghế phụ lấy cặp thú bông heo nhỏ đi.
33 Editor: An Hạ
“Văn Văn, đến đây nhanh nào!” Tần Vũ đứng ở một chỗ vẫy tay với cô.
Kiều Văn Văn nhìn xung quanh, nhìn thấy cô ấy ở phía trước thì đôi mắt bỗng sáng bừng.