Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Sở Lưu Hương Hệ Liệt

Thể loại: Kiếm Hiệp
Số chương: 181
Chương mới nhất: Chương 181: Kết Cuộc
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Sở Lưu Hương là một hoàng tử, do những âm mưu đen tối trong cung mà khiến anh phải lưu lạc khắp nơi. Sở Lưu Hương được mệnh danh là Robin Hood của phương đông.

Danh sách chương Sở Lưu Hương Hệ Liệt


Chương 21: Khuôn Mặt Mỹ Nhân

21 Lớp sa mỏng được vén lên cao.

Tiểu Phi tưởng sẽ được ngắm một khuôn mặt rạng rỡ như tiên nữ, không ngờ từ sau lớp sa hiện ra, lại là một khuôn mặt của quỷ ma.


Loading...

Chương 22: Phơi Bày Mặt Thật

22 Tiểu Phi quay về thành Tế nam với một tâm trạng nặng trĩu bi thương.

Chính mắt chàng mục kích thân hình Nhậm phu nhân rơi thẳng xuống vực sâu muôn trượng và chàng đã trơ mắt ra mà nhìn lớp mây sương đùn đục nuốt mất lấy người nàng, muốn cứu cũng không sao cứu kịp.


Chương 23: Huynh Đệ Tương Tàn

23 Chiếc roi trên tay của Hắc Trân Châu đã thắt chặt đến độ thẳng băng như đường giây cung.

Hai tay gã đang cố sức kéo chặt lấy đầu roi, tựa như trạo phu kéo thuyền to mắc cạn trên sông dài, thân hình gần như cúi sát mặt đất, bàn tay thon thon gân xanh đã nổi vồng.


Chương 24: Đuổi Theo Hung Thủ

24 Tiểu Phi nhắm mắt trầm ngâm, lẩm bẩm:

-Thiên Phong Thập Tứ Lang vốn không phải một mình đến Trung thổ, mà đem theo hai đứa con. Trước khi chết, y gởi gấm một đứa con lại cho Nhậm Từ, còn lại một đứa kia y đã trao cho ai? Trong thiên hạ, ai là người biết vụ này?

Một bí mật đã được dìm đi suốt hai mươi năm, muốn tìm ra manh mối quả là một điều hết sức khó khăn! Nhưng Tiểu Phi đột nhiên nhảy dựng lên, hét lớn một mình:

-A! Ta biết rồi Thiên Phong Thập Tứ Lang đã đem đứa con thứ hai ký thác cho Nhậm Từ, thì đứa con lớn nhất định là đã gửi gấm cho ngươi động thủ đầu tiên với y.


Chương 25: Thiên Phong Đại Sư

25 Tiểu Phi luôn ngày đêm, ngựa không dừng vó, người chẳng rời yên, phóng thẳng đến thành Bồ Điền.

Màu trời đã sậm, hoàng hôn.

Nhận thấy thời gian quá cấp bách, Tiểu Phi không kịp đợi chờ ai thông báo, tìm nơi gửi ngựa xong,lập tức thừa màu trời xẩm tối, lướt nhanh lên chùa Thiếu Lâm.


Chương 26: Pháp Luật Trang Nghiêm

26 Ba người đều lặng thinh, trong thiền phòng bỗng dưng im lìm kỳ lạ, chỉ còn nghe tiếng nước réo sôi ùng ục trên lửa hồng.

Tiểu Phi nhẹ nhàng và chậm rãi, hình như bao nhiêu tinh thần đều đổ dồn vào việc châm trà.


Chương 27: Tự Đền Tội Chết

27 Vô Hoa nhếch nụ cười thật mỏng:

-Bất luận thế nào, cái quan niệm của ngươi cũng khiến người khâm phục. Tự cổ chí kim, trong giang hồ e rằng chưa có ai nghĩ như thế.


Chương 28: Bạn Xưa Đất Lạ

28 Tiểu Phi trở về thuyền, y như trở về ngôi nhà xưa thân mến.

Mùi gió mặn của biển khơi tuy ướt át nhưng thật là ấm dịu, ấm dịu y như tâm tình chàng hiện giờ.


Chương 29: Nhân Gia Phú Quý

29 Hồ Thiết Hoa cười lớn:

-Chỉ cần ngươi nói một câu, là đầu này có thể bay, nói gì một nàng như vậy?

Cả hai cùng cười vang, cùng bước ra cửa.

Ngờ đâu, nữ nhân như sao xẹt, từ bên trong lao vút ra, nắm áo Hồ Thiết Hoa, kêu to:

- đi như vậy à?

Hồ Thiết Hoa giật mình:

-Tại hạ không thiếu tiền rượu mà, cô nương?

Nữ nhân trầm giọng:

-Ta không đòi tiền rượu, mà ta ta chỉ đòi người! Tiểu Phi cùng Hồ Thiết Hoa sững sờ.


Chương 30: Không Thể Cao Hơn

30 Hồ Thiết Hoa ngồi trên lưng ngựa, ngựa là thứ được tuyển chọn từ ngàn còn trăm còn chục, từ chục còn một, song so với ngựa của Tiểu Phi thì chẳng khác nào chuột sánh mèo.


Chương 31: Đường Về Đại Qua Bích

31 Hồ Thiết Hoa cười lạnh:

-Có những kẻ không màng việc khác ngoài việc của mình nhưng tại hạ thì chẳng vậy! Kẻ đó, có nổi giận, thì chẳng làm gì ai, còn tại hạ nổi giận, chỉ sợ.


Chương 32: Phong Quang Sa Mạc

32 Sa mạc! Cuối cùng bọn Tiểu Phi cũng đến sa mạc! Bên ven sa mạc, có một thị trấn nhỏ, trong thị trấn chỉ có mỗi một khách sạn, tựa cửa khách sạn, có thể nhìn ra vùng sa mạc bao la trải tận đến chân trời.


Chương 33: Cứu Nhân, Nhân Trả Oán

33 Hồ Thiết Hoa giương tròn mắt nhìn xác chết, sững sờ một lúc rồi nhếch môi cười khổ, thốt:

-Thì ra, có cái thuật cải sửa dung mạo trong vụ này! Và kẻ nào dùng thuật đó, chẳng dưới hạng Đạo Soái Lưu Hương! Tại sa mạc, lại có một người biết dùng thuật đó, lại tinh vi, thì thật không tưởng nổi.


Chương 34: Cực Lạc Tinh

34 Cơ Băng Nhạn lạnh lùng:

-Ngươi cứu hắn bằng cách nào?

Hồ Thiết Hoa chuẩn bị vọt đi, toàn thân căng thẳng, nghe cbn hỏi như vậy, bất giác thở phì, như quả cầu xẹp hơi.


Chương 35: Lục Châu Hoang Mạc

35 Hồ Thiết Hoa hoang mang:

đúng vậy! Nhưng. . . Cơ Băng Nhạn không cần nghe tiếp, chạy đến bên cạnh xác của Bành Nhất Hổ.

Y phục của Bành Nhất Hổ đã bị bọn người kia tháo tung ra gần như lõa lồ.


Chương 36: Tỳ Bà Công Chúa

36 Hồ Thiết Hoa chà tay nơi mắt kêu lên:

-Không lẽ ta hoa mắt?

Tiểu Phi cười khổ:

-Lầu mộng hiện lên đó, nơi sa mạc là mộng, tại trùng dương là thuyền mộng, chẳng phải ngươi hoa mắt đâu! Nhưng đã có lầu mộng, tất phải có nơi nào đó, phản ánh lại thành hình, và nơi đó cáo cái tên là Lục Châu, có rừng có cây, trong một giới hạn thu hẹp.


Chương 37: Quy Tư Quốc Vương

37 Quy Tư Quốc Vương mỉm cười thốt:

-Hắn tên là Côn Di, ngoài một vài điểm khí lực, hắn chẳng biết mảy may võ công. Các hạ nên nương tay cho hắn! Nhìn Côn Di, Hồ Thiết Hoa tưởng chừng gã là con người bằng thép, y bất giác rợn mình cao giọng hỏi:

-Vương gia muốn tại hạ so khí lực với gã?

Quy Tư Vương gật đầu.


Chương 38: Cao Xanh Xuống Phước

38 Cơ Băng Nhạn thốt:

-Chúng ta nên để ý đến Vương Xung! Hồ Thiết Hoa gật đầu:

đúng rồi! Và nhất định cái tên Vương Xung không phải là tên thật của hắn! Cơ Băng Nhạn tiếp:

-Chẳng những hành tung của hắn bí mật mà võ công của hắn cũng được giấu diếm luôn.


Chương 39: Dây Tự Đáy Lòng

39 Quy Tư Vương đưa cao chén rượu cười lớn:

-Trước mặt toàn là những bậc cao minh, quanh mình là không khí của một ngày đại hỷ, các lạc thú nhân sanh thiết tưởng như gom tụ cả lại dưới mái lều này! Nào, các vị nâng chén, uống mừng cho công chúa đi! Rượu là loại rượu ngon, ai thấy mà không uống? Huống hồ tại lều, những người hiện diện đều là sâu rượu?

Rượu ngon lại được mời, mà chủ nhân mời lại là bậc Vương giả cái vinh dự cộng với hương vị rượu, càng làm cho cái hứng uống rượu dâng cao.


Chương 40: Hộ Giá Quá Chậm

40 Quy Tư Vương kinh hãi thất sắc, hỏi gấp:

-Tráng sĩ. . . tráng sĩ muốn gì?. . . Ngô Thanh Thiên cười rợn:

-Chẳng có gì quan trọng! Bất quá ta cần chiếc đầu lâu của Vương gia thôi! Quy Tư Vương khiếp quá, lấp vấp hỏi tiếp:

-Bổn vương tốn hao bao nhiêu bạc vàng, thỉnh hai vị từ Trương Gia Khẩu tới đây, tại sao hai vị lại trở kiếm đâm lại bổn vương?

Ngô Thanh Thiên hừ một tiếng không dùng danh từ Vương gia nữa:

-Bao nhiêu bạc vàng? Ngươi thử nói cho anh ta xem?

Quy Tư Vương đáp gấp:

-Một vạn lạng bạc! Ngô Thanh Thiên cười ha hả:

-Kẻ đối đầu của ngươi lại hiến cho ta hai vạn lượng! Quy Tư Vương trầm giọng:

-Hai vị là những trang hiệp sĩ, biết đạo nghĩa, sao lại vì cái lợi nhỏ mà quên lời hứa trọng đại?

Ngô Thanh Thiên cười vang:

-Hiệp sĩ! Hiệp sĩ! Mấy tiếng đó trị giá được bao nhiêu đồng tiền?

Rồi y ngưng cười tiếp nối:

-Ngươi sắp chết, chết gấp, ta cần phải giáo huấn ngươi.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Chiến Thần Đồ Lục

Thể loại: Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp

Số chương: 41


Hoành Tảo Hoang Vũ

Thể loại: Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp

Số chương: 1623



Ngũ Hành Sinh Khắc

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 53


Giặc Bắc

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 53


Như Lai Thần Chưởng

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 60


Lãng Khách Vô Danh

Thể loại: Kiếm Hiệp, Xuyên Không

Số chương: 50


Thần Châu Tam Kiệt

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 20