21 Gia Mỹ mau chóng chỉ đường cho Lương Nhật. Gã lái xe theo hướng nàng vừa nói, mặt nhăn nhó:
- Xa đấy! Từ đây qua đó mất cả giờ, đó là tính mọi chuyện thuận lợi, nếu gặp rắc rối phải đánh đường vòng thì hai giờ chưa chắc đã tới nơi.
22 Hai gã đàn ông để cho một cô gái cầm lái, kể ra hơi mất hình tượng, song nhìn cách Gia Mỹ chạy xe thì ai cũng hiểu được lý do.
Quãng đường khi trước xe buýt chạy nửa tiếng, nàng chỉ cần mười lăm phút đã vượt qua, tiếng phanh gấp kêu ken két ở ngã tư, thân xe trượt dài suýt đập vào cột điện nhưng Gia Mỹ nhanh chân dí ga, vô lăng xoay vòng, chiếc xe gia tốc phóng đi, phần đuôi sượt qua cột điện tóe lửa.
23 Mấy món vũ khí Mạnh Quân lấy ra có hình dạng hệt nhau, đều là gậy màu đen, thoạt nhìn hơi giống Gậy Đánh Chó nhưng không phải. Cả thảy có ba cây, vừa đủ bọn Lương Nhật, Mai Hùng, Lê Minh Dũng chia nhau.
24 Bọn Mai Hùng đang cười cợt bị tia mắt vô biểu cảm từ Trần Phi xạ vào khiến cứng đờ người, toàn thân như đóng băng. Hình ảnh Phan Tú nát đầu chết thảm đột ngột lướt qua tâm trí hai người, cơ thể không rét mà run.
25 Tốc độ con quái vật cực nhanh khiến Mạnh Quân giật mình, dù vậy vẫn mau lẹ xoay người tránh thoát, đao chém ngang hông nó. Trần Phi nhảy lên phối hợp với Mạnh Quân bổ thêm một đường từ trên xuống, dồn quái vật vào tử địa.
26 Hai người rời khỏi nhà kho, theo ý Mạnh Quân tiếp tục đi vòng sang hướng khác, đến khu hậu cần tìm xem có lương thực và nước ngọt dự trữ hay không.
Mặc dù khu vực trong này hỗn loạn không kém bên ngoài nhưng bọn họ vẫn tìm được một ít thực phẩm, thứ giá trị nhất là mấy thúng rau xanh đã lặt, rửa ráy sạch sẽ.
27 Sảnh khách sạn rất rộng và lạnh, không gian trống trải mênh mông bày đầy những bộ ghế sô pha bám bụi bẩn. Bàn ghế nhiều đến mức có thể chứa cùng lúc vài trăm người.
28 - Ổn chứ?
Mạnh Quân thoáng nhìn Trần Phi, sau đó chuyển ánh mắt qua xác con nhện thật lâu, mày hơi cau lại. Trông hình dạng thì sinh vật đột biến này chẳng hề dễ chơi, không ngờ hắn giải quyết nhanh gọn.
29 Một giờ sau, chính xác là khoảng 8h tối, mọi người ngồi quây quần trên cái bàn dài thắp nến xung quanh, mặt bàn bày đầy ắp thức ăn còn bốc khói thơm lừng.
30 Trần Phi cùng những người khác lùi về sau, nhường chỗ cho Mạnh Quân và tên trọc quyết chiến.
Lúc này, đối diện thế công hung mãnh, Mạnh Quân không nao núng, vung Dao Mổ Chó đón đỡ.
31 Bọn Lương Nhật đã sớm chạy tới cầu thang xông thẳng lên trên, Trần Phi phải dìu theo Mạnh Quân nên tốc độ hơi chậm bị rớt lại đằng sau.
Lúc này Lưu Kiệt Huy đang nổi điên gần đuổi tới, khẩu súng ngắn sáng rực ánh đỏ giương lên chuẩn bị khai hỏa.
32 Trong gian nhà tranh, Lưu Kiệt Huy ngồi trên cái ghế nhỏ, lưng tựa vào vách thở dốc. Thanh kiếm tỏa hào quang xanh biếc đặt sát cạnh gã, ánh mắt lạnh băng nhìn tên thanh niên vừa chậm rãi tiến vào.
33 Trần Phi và Tiểu My xuống xe đi vào làng.
Quanh những gian nhà tranh vách đất cũ kĩ, xác thối trải dài khắp nơi, máu thịt loang rộng, đếm sơ cũng trên ba chục mạng.
34 Nguyễn Huy quát lên chỉ để xua tan cú giật mình, thực tế lúc này gã đã nhìn thấy tình trạng phía trước và hiểu lý do vì sao vừa rồi Tiểu My phải phanh gấp, bất chấp khả năng xe có thể bị lật tung.
35 Trấn Thanh Minh giống như cái tên gọi có phần u ám, là một nơi chuyên dùng để chôn người chết.
Trong ký ức của nhiều cụ già, ngay từ khi sinh ra thì trấn Thanh Minh đã đầy ắp bia mộ.
36 Trấn Thanh Minh giống như cái tên gọi có phần u ám, là một nơi chuyên dùng để chôn người chết.
Trong ký ức của nhiều cụ già, ngay từ khi sinh ra thì trấn Thanh Minh đã đầy ắp bia mộ.
37 Các bậc thang trải dài, sâu hun hút.
Những bước chân ban đầu hăng hái, về sau dần trở nên mỏi mệt chán nản.
Trần Phi miệt mài đi xuống cho tới khi không còn hơi sức để đếm nữa.
38 Sau khi ổn định tâm tình, Trần Phi lần nữa bước lại vách đá trước mặt, tiếp tục tìm kiếm cơ quan phát động.
Nhìn tới nhìn lui, chỉ có cái mặt quỷ trên vách là đáng ngờ, những nơi khác hoàn toàn nhẵn thín, không hề khác lạ.
39 Trần Phi không rõ hắn đã chạy bao xa, chỉ biết thanh âm nỉ non thỉnh thoảng từ bên dưới truyền đến khiến hắn rùng mình, càng nỗ lực tăng tốc.
Mỗi lần thanh âm đó rơi vào tai, hai chân Trần Phi đều không tự chủ bủn rủn khựng lại vài nhịp.
40 Trên chiếc xe bảy chỗ, tên nhóc Thiên Lôi ngồi cạnh gã lái xe râu rậm, mặt mũi bặm trợn. Lúc này, Thiên Lôi chồm qua nói gì đó vào tai gã râu rậm, tay chỉ chỉ lên trước.