21 Triệu Tử Văn đi một mình trên con đường vắng vẻ của phố chợ. Vì hôm nay là trưa trung thu nên mọi người đều về nhà đoàn viên, chẳng ai lang thang trên phố như hắn cả.
22 Triệu Tử Văn lại nghĩ tới chuyện giá giầy vừa rồi, liền nói với Bảo Nhi:- Muội quyết định bán 900 văn một đôi?Bảo Nhi nép vào bên cạnh Triệu đại ca, nhẹ nhàng nói:- Tất cả do Triệu đại ca quyết định, có điều người mua sẽ nghĩ là đắt một chút.
23 Triệu Tử Văn nằm trên giường trúc của Bảo Nhi, ngửi thấy mùi thơm ngát. Hắn dường như đang thưởng thức từng chi tiết trong căn phòng. Trong phòng chỉ có một mình hắn, Bảo Nhi muốn gọi ca ca của nàng về, cùng ăn một bữa cơm “đoàn viên” trong ngày hội Trung thu.
24 - Ta thấy hắn chưa nếm đủ đau khổ, tiếp tục giáo huấn. - Các ngươi không được đánh ca ca ta, muốn đánh thì đánh taBảo Nhi thấy hai tên hùng hổ đi về phía ca ca, nàng liều lĩnh nhào lên người ca ca, khóc ròng.
25 Bảo Nhi nhìn bộ dáng sói nhai hổ nuốt của Triệu đại ca, mỉm cười ngọt ngào nói. Triệu Tử Văn buổi tối chưa ăn gì, lại phải cõng tên khốn này về, lại còn bị Bảo Nhi dựa vào vai, đi cũng đi không vui, nhưng cũng không mệt một chút nào, chỉ đói đến mức bụng sôi ùng ục, hắn ngậm cơm đầy miệng, ầm ừ trả lời.
26 - Hạ Bình, tại sao ngươi lại tới đây ?Triệu Tử Văn đi tới gần, nhìn thấy khuôn mặt của người con gái, hắn kinh ngạc hỏi. Hạ Bình dường như không thấy hắn, ngơ ngác nhìn ánh trăng đến xuất thần, vẻ mặt thảm thiết khiến người ta đau xót.
27 - Ngươi, Hạ Văn, ngươi dám ức hiếp Hạ Bình, phạm phủ quy, hôm nay ngươi có gì để nói không. Triệu Tử Văn cười, vị Đại tiểu thư này trước đây mở miệng là hô “cẩu nô tài” giờ đột nhiên sửa lại thành “Hạ Văn”, chứng tỏ mặt mũi của Tần đại nhân không nhỏ.
28 - Khụ khụTriệu Tử Văn trong lúc mơ màng ngủ chợt nghe thấy tiếng người cố ý ho khan vài tiếng, hóa ra là lão tiên sinh tới. Triệu Tử Văn ôm quyền nói:- Lão tiên sinh khỏe…-A.
29 Triệu Tử Văn nghe chưởng quầy nói chuyện, không khỏi buồn cười, thật đúng là một lão đầu nịnh hót. Hắn nhìn qua thấy thiếu gia đã tới. Hạ Văn Đăng và tên chưởng quầy đang đi lên, Triệu Tử Văn thấy thiếu gia, trên mặt còn có dấu môi son, cười như hoa đào, xuân tâm nhộn nhạo khiến hắn không khỏi cười trộm vài tiếng.
30 Quả nhiên mình đoán không nhầm, nàng chính là con gái của lão già kia, khó trách nàng có thể làm bộ khoái, hóa ra là có quan hệ cha con. Tuy nhiên, nàng có quen biết với Đại tiểu thư là ngoài dự kiến của hắn.
31 - Hạ Văn, tiểu thư kêu ngươi đi rửa chén- Hạ Văn, tiểu thư kêu ngươi đi rửa bô- Hạ Văn, tiểu thư kêu ngươi……Thấy vài nha hoàn thay phiên gọi, Triệu Tử Văn cảm thấy như sắp phát điên, trở lại phủ, hắn bị Đại tiểu thư tìm cớ trả thù, trong lòng hắn căm giận, ta là đàn ông, không ngờ lại đi rửa bô cho gia đinh, mẹ kiếp, cái này là chuyện ta phải làm sao ? Triệu Tử Văn càng nghĩ càng phẫn hận, cô nàng này thật sự được chân lân đằng đầu.
32 Triệu Tử Văn vừa ra khỏi nội đường đã nhìn thấy Hạ Văn Đăng đang đi tới. Hắn thấy vậy bước về phía Hạ Văn Đăng:- Thiếu gia, sao thiếu gia lại tới đây?Hạ Văn Đăng tức giận nói:- Ta tới xem ngươi chết hay chưa.
33 Triệu Tử Văn ngắm nghía bốn phía, điện phủ vô cùng rộng, trang trí hoa lệ, điêu lan ngọc thế, bàn gỗ lim, đèn sáng trưng chiếu rọi điện phủ huyễn lệ. Vẻ tráng lệ khiến người ta lưu luyến, si mê.
34 - Ta nghĩ công tử nào vừa nói cũng không cố tình đâu, Mã công tử đừng để ý. Các chủ cũng không muốn yến hội bị náo loạn, chỉ giúp người nọ giải vây. Tuy nhiên kẻ đó quả thật to gan lớn mật, dám sỉ nhục Mã công tử trước mặt mọi người.
35 Mọi người không có kêu to lên nữa mà chỉ dùng ánh mắt si mê nhìn Các chủ, lẳng lặng chờ đợi những âm thanh động lòng người. Thực sự nghe hay vậy sao? Triệu Tử Văn thấy ánh mắt si mê của mọi người, không ngờ ngay cả tiểu Vương gia vốn rất trấn tĩnh tự nhiên cũng chờ mong tiếng đàn động lòng người của Các chủ.
36 Triệu Tử Văn tươi cười quỷ dị nói:- Ta muốn cô…Hắn cố ý kéo dài giọng nhưng cũng không nói gì, chỉ muốn đùa giỡn Các chủ đang đeo mạng che mặng. Mọi người thấy hắn cười phóng đãng như vậy, liền nghĩ hắn sắp đưa ra yêu cầu quá phận kia, không kìm nổi nuốt nước miếng.
37 - Tuy nhiên các ngươi từng người tới …thật ra không có vấn đề, đến đây, dù cho tinh tẫn nhân vong (cạn tinh người chết) ta cũng không tiếc…. Triệu Tử Văn dâm đãng nóiPhì!!! Bốn tiểu nha hoàn đỏ mặt nói:- Hạ Văn, nếu ngươi tiếp tục khinh bạc, ta sẽ nói cho Đại tiểu thư để nàng thu thập ngươi!Nhắc tới mỹ nhân băng lãnh kia một cái, Triệu Tử Văn liền rùng mình, cười ha hả nói:-Chúng ta chẳng qua chỉ thảo luận vấn đề sinh lý một chút mà thôi, có nghiêm trọng như vậy không?Đã nhiều ngày, đầu óc hắn vẫn mờ mịt, không ngờ uống rượu lại như vậy, đầu óc choáng váng cả vài ngày, tới sáng nay mới cảm thấy đỡ một chút, tâm tình sảng khoái nên hắn mới trêu đùa mấy tiểu nha hoàn đáng yêu kia.
38 - Đương nhiên là khác nhauTriệu Tử Văn cười nói:- Nếu chúng ta kinh doanh với hình thức hàng độc quyền, cũng tương đương với một loại chiêu bài, chúng ta còn có thể làm quần áo, đây là một hình thức khuếch trương….
39 Thấy hai người hòa hợp như vậy, Triệu Tử Văn đương nhiên rất cao hứng, về sau sẽ không cần đối mặt với bản mặt khó chịu của Lý tài nữ nữa, hắn nhìn Bảo Nhi, mỉm cười:- Ta sẽ chiếu cố Bảo Nhi cả đời, Lý tiểu thư cứ yên tâm.
40 - Hạ Vân, ngươi đừng có kéo ta…Triệu Tử Văn bị Hạ Vân lôi kéo chạy muốn hụt hơi, tuy rằng thể lực hắn không kém, nhưng bị người ta kéo, cảm giác như đàn bà.