41 Mình lại rèn sắt cả đời, thiên phú không tính là tốt, cũng không thể kém hơn người trẻ tuổi này nhiều như vậy chứ?Trong lúc mọi người nhìn soi mói, Càn Kình ngáp một cái, hai cánh tay giang rộng ra chậm rãi lắc lư cổ vài cái, cuối cùng nhún vai, quay lại nhìn người của đoàn thám hiểm Hỏa Diễm mỉm cười.
42 Phất Lan Lâm phẫn hận nắm chặt hai tay, tức giận tới mức toàn thân không ngừng run rẩy. Ở một trước mặt thợ rèn nhị cấp, bản thân hắn chỉ là một thợ rèn nhất cấp lên tiếng quả thực không có cách nào tạo ra sự tín nhiệm lớn hơn.
43 Giọng nói Lôi Địch lộ ra vẻ kinh ngạc và có chút vui sướng, quay đầu nhìn Càn Kình đang đứng tại chỗ. Phất Lan Lâm nghe thấy giọng nói của Lôi Địch, trong lòng lại xác định phương thức giới thiệu lần này thực sự có tác dụng! Thành chủ nói quả nhiên không sai.
44 Lôi Địch dùng tay chống cằm, quan sát tỉ mỉ Càn Kình: - Ngươi không phải là chiến sĩ huyết mạch chứ?Càn Kình nhún vai một cái. Đó là dĩ nhiên! Bất luận chiến sĩ huyết mạch nào đã thành công thức tỉnh huyết mạch, có người nào không được gia tộc xem là trọng điểm chiếu cố tập luyện? Có ai không được đưa tới học viện ma pháp và chiến sĩ sơ cấp trọng điểm để bồi dưỡng? Ai sẽ ngu tới mức đưa một chiến sĩ đã thức tỉnh huyết mạch đến học viện ma pháp và chiến sĩ Áo Khắc Lan tam lưu này?- Ai.
45 Lỗ Tạp Tư mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào Càn Kình, giống như đang si mê liếc nhìn hắn, trong lòng cảm thấy vô cùng kinh ngạc và khiếp sợ: “Trên đời này sao lại có người không có đầu óc như vậy? Hắn biết hắn đang từ chối điều gì hay không? Rèn tạo sư! Hắn từ chối con đường trở thành rèn tạo sư của chính mình! Cái gì mà còn có lão sư? Nếu là mình, cho dù phải bán đứng cha ruột, để trở thành rèn tạo sư mình cũng sẽ làm!”Phất Lan Lâm ngơ ngác nhìn Càn Kình.
46 - Trùng hợp?La Đức tức giận tới mức mũi cũng sắp lệch. Mình đứng ở chỗ này đặc biệt chờ đợi nửa ngày, lại bị tiểu tử này nói thành trùng hợp:- Trùng hợp cái gì mà trùng hợp? Ta cố ý ở chỗ này chờ ngươi.
47 Một tiếng nói gay gắt chói tai lại cao vút:- Càn Kính, ngươi nói ngươi chỉ tới muộn một chút sao? Ngươi có biết hay không, làm lỡ thời gian người khác, chính là đang lãng phí tính mạng của người khác?Càn Kính gãi đầu đi vào bãi đất trống giữa rừng cây, đầu không thèm nhìn hai bên cũng biết người vừa lên tiếng lúc nãy, mang theo tâm tình phẫn nộ chính là Xử trưởng giáo vụ vẫn nhìn mình không vừa mắt.
48 Đấu lực ngũ cấp Càn Kính mạnh mẽ phát ra, trong nháy mắt đè ép đấu lực tứ cấp của Tắc Nhĩ Đạt. Chân phải hắn còn chưa hạ xuống, cánh tay đã trượt lên đầu hắn!Trong nháy mắt tiếp theo sau khi cánh tay và chân va chạm vào nhau, người Pháp Bố đã chạy tới.
49 Trong màn đêm, hai giọng nói nam sinh ẩn chứa sự ngang ngược liên tiếp vang lên. Hai tay Bích Lạc giữ chặt chiếc mũ. Nàng cúi đầu không ngừng né tránh, nhút nhát nói: - Các ngươi.
50 Càn Kính cúi đầu nhìn hai người, đưa tay ra nắm lấy cổ áo hai người, trực tiếp kéo hai người đang vô lực đi về phía trước:- Ta thật sự quá chán ghét các ngươi! Không sai, ta đánh các ngươi không phải bởi những lý do như các ngươi nghĩ.
51 Giọng nói kiêu ngạo của Chu Lễ Tư lại vang lên: - Nàng không giặt quần áo hộ người khác, ai sẽ hợp tác với nàng tham gia cuộc thi đây? Càn Kính, muốn làm bằng hữu cùng ma pháp sư sao? Vậy ngươi không nên lãng phía thời gian ở trên người nàng.
52 Hiện nay có thể rèn ra tinh sắt ngũ cấp. Năng lực rèn vũ khí Tạm thời bằng 0. Bản vẽ trang bị binh khí bản thân: 0. - Bản vẽ trang bị binh khí? Đó là cái gì? Càn Kính tiếp tục xem trạng thái thuộc tính.
53 - Cách đánh búa, ta đã dạy ngươi nhiều rồi, cho nên ngày hôm nay ngươi có thể học được bao nhiêu thì học bấy nhiêu. Cho dù không học được cũng không có vấn đề gì.
54 Càn Kính mím môi: - Đây rốt cuộc búa gì? Ngay cả tên cũng không biểu hiện. Búa thứ nhấtđã khó luyện thành như vậy sao?Tắt đi thuộc tính, trong lòng Càn Kính vẫn rất khoan khoái.
55 Trên cái sân nho nhỏ chợt hiện ra một tia chớp! Bụi trên mặt đất đều bị đao phong này chém dạt sang hai bên!Càn Kính hài lòng nhìn Trảm Mã Đao trong tay.
56 Trận này so với trận chiến ngày hôm qua không chỉ mạnh hơn một chút. Trong tay bọn họ lộ ra ba cái thẻ bài. Trong miệng bọn họ thốt ra hai từ đơn giản: - Khiêu chiến!Chuyện ngày hôm qua Càn Kính đánh một trận bọn họ đã nghe nói.
57 Viện trưởng Phỉ Khắc nhìn tất cả mọi người bất động, đột nhiên vung tay lên quát:- Bắt đầu!Giọng nói của hắn vẫn còn vang vọng chưa dứt trong sân trường, Càn Kính đã xuất thủ trước.
58 Đối mặt với đánh đối thủ không đánh lại mình trực tiếp hạ thủ. Đối mặt với đối thủ khó dây dưa, lập tức dùng bất kỳ chuyện gì có thể lợi dụng được, để tiến hành uy hiếp, ép đối thủ không dám động thủ.
59 Qua nhiều năm như vậy, vô số thợ rèn đã tới chiêm ngưỡng, mong muốn lĩnh ngộ được ký ức của thần rèn từ trong đó. Keng!Một tiếng kim loại va chạm nổ vang.
60 Trong ánh mắt xem ra đã biết kết cục sẽ như vậy. Thậm chí càng không có người nào liếc mắt nhìn người thiếu niên dáng dấp có phần anh tuấn đứng ở hàng đầu tiên của gia tộc chi mạch.