141 Hai người Thạch Nham, ở trong sơn động nán lại ba ngày. Ba ngày qua, mặc dù hai người ở trong sơn động, vẫn có thể cảm giác được nhiệt độ bên ngoài dần dần giảm xuống, càng lúc càng rét lạnh.
142 Trong lòng Thạch Nham trầm xuống, thầm kêu không ổn. Nếu những người này chỉ là Thiên Trì Thánh Địa, chỉ cần Hạ Tâm Nghiên vận dụng Luân Hồi Võ Hồn, thì họ không thể gây ra sợ hãi.
143 "Luân Hồi Võ Hồn "Trần Phong biến sắc, kinh ngạc quát một tiếng, sững sờ nhìn Hạ Tâm Nghiên hóa thành một luồng thanh quang, dần dần biến mất ngoài bầu trời.
144 Viên La hải vực, góc Tây Nam, quần đảo Thiên Toa. Quần đảo Thiên Toa có ba mươi sáu hòn đảo, đảo vòng cung tuy có không ít, nhưng tài nguyên trên quần đảo Thiên Toa này lại cực kỳ thiếu thốn, không có quặng mỏ giá trị nào, cũng không có thiên tài địa bảo.
145 Đủ loại lực lượng thô bạo, giết chóc, hủy diệt, từ bên trong Huyết Văn giới khuếch tán ra, hình thành một hắc động không nhìn thấy. Cảm xúc tiêu cực ở khắp trong đầu Thạch Nham, cùng tất cả lực lượng tiêu cực trong cơ thể, giống như sao băng rót vào Huyết Văn giới, Huyết Văn giới sau khi được những lực lượng này rót vào, lực cắn nuốt trong đó sinh ra càng lúc càng cuồng mãnh.
146 Quần đảo Thiên Toa, Viên La hải vực. Một con thuyền nhỏ chậm rãi lướt đi, trên thuyền, các loại hàng hóa tán loạn hỗn tạp. Trong đống hàng hóa lộn xộn, Thạch Nham nằm bên cạnh, nghiêng người dựa vào một cái thùng lớn, trên người mặc bộ y phục đầy mụn vá, vẻ mặt suy yếu.
147 Thạch Nham tựa vào một góc con thuyền nhỏ, cả ngày nhắm mắt dưỡng thần, âm thầm khôi phục Tinh Nguyên. Huyết Văn giới kia, vì phong ấn Huyền Băng Hàn Diễm, cắn nuốt toàn bộ các loại lực lượng toàn thân hắn, khiến cho Thạch Nham không có lực lượng, giống như phàm nhân chưa bao giờ tu luyện võ đạo.
148 Thanh lân thú là một loại yêu thú trong biển thông thường của Viên La hải vực, loại trên người yêu thú này phủ đầy lân giáp màu xanh, miệng có răng nanh, có thể nhanh chóng từ trong biển trồi lên, như mũi tên nhọn công kích người khác.
149 Thạch Nham nghiên người dựa vào một cái thùng to, cúi đầu xuống, nhắm mắt dưỡng thần. Trong cơ thể, từng đợt Tinh Nguyên lặng lẽ ngưng luyện vận chuyển, tuần hoàn một chu thiên tiếp một chu thiên, âm thầm tụ tập càng nhiều Tinh Nguyên sớm khôi phục lực lượng.
150 Thời gian sáng sớm. Con thuyền chạy đến khu vực sương mù lượn lờ, sương mù lờ mờ lượn lờ ở trên mặt biển, đám người Lâm Đạt trên con thuyền nhỏ, sắc mặt biến thành vô cùng khó coi, vài tên Võ Giả cảnh giới Tiên Thiên trong đó lần đầu tiên biểu hiện ra vẻ sợ hãi.
151 Một tiếng kêu thảm thiết vang lên trên mặt biển. Lại một Võ Giả cảnh giới Nhân Vị bị một con Thanh lân thú cấp bốn xé xác thành mảnh nhỏ. Huyết nhục lẫn lộn, bị nhiều con Thanh lân thú cấp ba tranh nhau cắn xé.
152 Tinh thần chìm vào Huyết Văn Giới, Thạch Nham lập tức nhận ra Huyền Băng Hàn Diễm vẫn bị giam cầm như trước, vẫn không thể thoát khỏi Huyết Văn Giới. Huyết Văn Giới cứ liên tục phóng ra hàn khí của Huyền Băng Hàn Diễm, từng luồng nho nhỏ rót vào trong cơ thể Thạch Nham.
153 Chiếc thuyền lá liễu nhỏ chỉ dài có bốn năm mét, phía trên mỗi một chiến thuyền nhỏ đó đều có ba bốn tên hải tặc, những tên hải tặc đó có làn da ngăm đen, nửa thân trên trần trụi, trên người có các loại hình xăm yêu thú và khô lâu.
154 Lâm Đạt cầm trong tay hai thanh đoản kiếm, bị tên râu quai nón và Khổng lão nhị từng bước ép sát. Năm tên Võ Giả cảnh giới Nhân Vị sau lưng Lâm Tiếu Thường cũng đều xông lên đứng ở xung quanh Lâm Đạt.
155 Trên thuyền sắt. Khuôn mặt Thạch Nham lãnh khốc, ở trên khoan thuyền nhàn nhã như dạo chơi, giống như lưỡi hái của tử thần đang thu gặt từng sinh mệnh của đám hải tặc.
156 Trên thuyền, khuôn mặt Lâm Đạt ửng đỏ, y phục bừa bộn, đôi mắt đẹp lấp lánh. Thạch Nham mở to mắt, kinh ngạc nhìn nàng, kinh hãi kêu lên:- Tóc của cô!Mái tóc màu nâu dài đến mông của Lâm Đạt, thế mà có thể thấy tốc độ tóc mọc ra cực nhanh và rõ ràng.
157 Sau khi mấy người Tạp Mông đến đây, dưới sự chỉ huy của Lâm Đạt, bắt đầu hăng hái thu thập hết những chiến lợi phẩm trên người bọn hải tặc. Mười mấy tên hải tặc, trên người rải rác toàn những loại linh tinh như là vũ khí, thuốc men, mấy võ kỹ tầm thường.
158 - Tạp Mông đang làm gì vậy?- Cái này còn phải hỏi sao? Chắc chắn là muốn biết Lâm Đạt tỷ và tiểu tử Thạch Nham kia nói chuyện gì, nhắc tới cũng thật kỳ quái, sau khi tiểu tử kia và Lâm Đạt tỷ cùng đi gặp qua hải tặc thì Lâm Đạt tỷ bắt đầu đối xử với tiểu tử kia có chút đặc biệt, thường hay tìm tiểu tử kia nói chuyện, nhất định hai người đó có bí mật!- Tuyệt đối có bí mật! Nhất định là Lâm Đạt tỷ muốn tiểu tử kia làm chuyện gì, bằng không cũng sẽ không nhiều lần gọi hắn như vậy.
159 Nét mặt Thạch Nham hờ hững. Trước mắt bao người, giẫm nát tay trái của Tạp Mông rồi bình tĩnh rời khỏi khoang thuyền. Trán Tạp Mông lấm tấm mồ hôi lạnh, khuôn mặt cừu hận nhưng vẫn cắn răng không hé môi, thân hình hơi cuộn lại, nằm một chỗ với Hoắc Kiệt chỉ có trong lòng đầy sự hận thù.
160 Vân Hà đảo. Gần lúc tối, một đám vân đỏ tía như đám bông vải lơ lững trên bầu trời, khi ánh chiều tà mặt trời lặn chiếu rọi lên đám mây đỏ tía khiến nó phát ra hào quang vạn trượng.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Năng
Số chương: 50