161 Mây đen dầy đặc. Trên mặt biển đột nhiên nổi lên gió giật phần phật, trời đất âm u giống như sẽ có mưa to trút xuống. Mặt biển yên lặng, phút chốc lại nhấp nhô lên xuống, dấy lên tầng tầng sóng biển.
162 Sáng sớm ngày thứ hai, con thuyền nhỏ rốt cục đi lên Vân Hà đảo. Vừa đến Vân Hà đảo, Thạch Nham lập tức chia tay với Lâm Đạt, một mình lẻ loi rời đi. Lâm Đạt đứng trên đầu thuyền, thất thần nhìn thân ảnh Thạch Nham càng lúc càng xa, hồi lâu không nói gì.
163 Từ lúc xuất hiện trên Môn La đảo, đến nay Huyền Băng Hàn Diễm vẫn chưa từng nói gì. Lúc nó phụ thân trên người Thạch Nham định chiếm đoạt ý thức Thạch Nham cũng không có nói lấy một câu, chỉ có ý niệm chiếm hữu đơn thuần nhất.
164 Phía Nam Viên La hải vực, bầu trời trong xanh, mặt biển xanh thẳm, trời biển cùng một màu. Dưới những đám mây trắng tinh có hơn mười con Thanh huyết ma bức chở Tu La Huyết vệ, chậm rãi bay về hướng Vân Hà đảo.
165 Phía Nam Vân Hà đảo, trong một sơn cốc ẩn nấp đủ các loại cây cối chọc trời rậm rạp như che thiên cái địa. Trong sơn cốc, sương mù mù mịt lượn lờ, sương mù cứ ngưng tụ mãi không tiêu tán.
166 Hồn kỹ mà cường giả cảnh giới Chân Thần tam trùng thiên từng tu luyện, tuy rằng chỉ là cơ bản nhất nhưng vẫn khiến cho Thạch Nham vô cùng mừng rỡ. Có thể nói là Huyền Băng Hàn Diễm đã lao lực hao tâm chỉ vì lợi dụng Thạch Nham để lấy Tụ hồn châu.
167 Thanh huyết ma bức chở Tu La Huyết vệ thong thả bay lượn phía trên Vân Hà đảo, trên con Thanh huyết ma bức cấp sáu dẫn đầu, thần sắc Mạc Đoạn Hồn nghiêm nghị, ánh mắt lóe lên tinh quang.
168 Vân Hà đảo bất ngờ biến động, một đám mây đen dày đặc bao phủ bầu trời, che lấp toàn bộ ành nắng mặt trời. Một linh hồn băng hàn tà ác đáng sợ, giống như bàn tay của thương khung từ trong hư vô vươn ra, nắm chặt toàn bộ Vân Hà đảo vào trong lòng bàn tay.
169 Trong Tụ hồn đàm, nước trong đầm đen nhánh, từng con lệ quỷ đi qua lại, dưới đáy có tầng lớp quỷ ảnh, u hồn vất vưởng giống như đàn cá đang bơi lội vậy, trải rộng đến từng góc nhỏ trong đầm.
170 Bát Cực Tà Linh trận bởi vì yêu tinh màu lam vỡ vụn, tám tầng hoa văn ánh sáng lần lượt tiêu tán. Tại bảy góc khác của Bát Cực Tà Linh Trận, bởi vì yêu tinh màu lam vỡ vụn, năng lượng dao động của bảy viên yêu tinh còn lại cũng đột nhiên yếu đi, quang mang bảy viên yêu tinh phát ra cũng lặng lẽ ảm đạm.
171 Cầm Tụ hồn châu trong tay, Thạch Nham từ từ bơi về phía mặt đầm nước. Từng luồng hồn phách trong đầm nước ở trong quá trình đó liên tục hóa thành ô quang, tất cả đều chui vào Tụ hồn châu.
172 Trong Tụ hồn đàm. Thạch Nham ngẩng đầu nhìn mặt đầm, vẫn luôn đề phòng thật cẩn thận, sợ vào lúc này Cổ Liệt kia sẽ đột nhiên xuống nước đối phó hắn. Bởi vì ở trong đầm nước, nên hắn cũng không rõ tình hình bên ngoài, cũng không biết ngay trong thời gian ngắn này, Ma chủ Ma Kỳ Tha và Mạc Đoạn Hồn đều đã đến sơn cốc.
173 Trong sơn cốc, yên tĩnh không tiếng động. Tất cả Võ Giả trong sơn cốc đều đang ngẩng đầu nhìn trời, nhìn khe hở không gian kia dần dần khép lại, nhìn một bàn tay bạch cốt khổng lồ kia chậm rãi thu vào trong đó.
174 - Tên nam nhân vô tình vô nghĩa!Hà Thanh Mạn lạnh lùng hừ một tiếng, trong con mắt sáng tràn đầy lãnh ý, nàng oán hận trừng mắt nhìn Thạch Nham-Tâm Nghiên tỷ vì ngươi mới biến thành như vậy, thế mà ngươi lại cao hứng được sao? Cái tên nhà ngươi, rốt cuộc có một chút lương tâm hay không?Nữ nhân này vẫn nhìn Thạch Nham, từ trên mặt Thạch Nham, nàng vừa mới nhìn thấy được nét vui mừng.
175 Bên trong sơn cốc, trong đầm nước Tụ hồn đàm đã trong suốt thấy đáy, toàn bộ hồn phách sinh linh trong đầm nước đã tiến vào Tụ hồn châu. Hà Thanh Mạn hình như nhìn Thạch Nham không vừa mắt, sau khi có được sự cho phép của Mạc Đoạn Hồn, nàng điều khiển Phong lôi phi sư mang theo Hạ Tâm Nghiên bay lên trời, nhanh chóng bay ra ngoài Vân Hà đảo.
176 Theo Thạch Nham thì Mạc Đoạn Hồn không thua kém gì quái nhân, hắn trầm mặc ít lời rất ít khi mở miệng, không chủ động nói chuyện với hắn. Dọc đường đi, trừ phi Thạch Nham hỏi, nếu không thì Mạc Đoạn Hồn tuyệt đối sẽ không nói thêm một câu nào, tựa như không có tò mò với bất cứ chuyện gì.
177 Dọc đường đi Thạch Nham làm phiền Mạc Đoạn Hồn, từ trong miệng hắn chiếm được rất nhiều chuyện có liên quan đến tình hình Già La hải vực. Còn Hà Thanh Mạn cưỡi Phong lôi phi sư vẫn đang bay ở phía trước, không nhanh cũng không chậm, vẫn duy trì một khoảng cách với Thanh huyết ma bức.
178 Hỏa Vân đảo, Hà gia. Trong tòa đại điện hùng vĩ, bày đầy hoa quả món ngon rực rỡ muôn màu, rượu ngon thơm dịu, một vò lại một vò được mang lên. Không khí trong điện sôi nổi, khuôn mặt Hà Lạc tươi cười, liên tục kính rượu với Mạc Đoạn Hồn.
179 Đánh cược thế nào?Hai người Hà Lạc, Mạc Đoạn Hồn đều nhìn về phía Thạch Nham, không biết hắn muốn đánh cược gì?Thạch Nham hơi sửng sốt, khuôn mặt ngẩn ngơ.
180 Đêm hôm đó. Sau khi hai người Thạch Nham, Mạc Đoạn Hồn rời khỏi đây, cha con Hà Lạc, Hà Thanh Mạn vẫn còn ngồi trong điện. - Thanh Mạn, rốt cuộc tiểu tử kia có lai lịch gì? Vì sao Mạc đại nhân lại coi trọng hắn như vậy chứ?- Hắn là đứa con mồ côi của Dương gia.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Năng
Số chương: 50