61 Nó gật nhẹ đầu đầy vẻ tự tin rồi đến bên vách núi, tay móc trong giỏ ra một sợi dây thừng loại vừa, rắn chắc, một đầu buộc vào thân mình, một đầu buộc vào gốc cây gần đó, thả một đoạn vừa đủ rồi căn dặn Nhật -“Khi nào em gọi thì anh kéo lên nha” Nhật gật đầu, nhìn nó đầy lo ngại -“Nhưng em phải cẩn thận biết chưa” Nó tiếp tục công việc, gật đầu không đáp, thả dây một độ dài vừa đủ, từ từ trèo xuống.
62 Đường dốc trơn trợt, khó đi nhưng cả hai vẫn xuống núi một cách dễ dàng. Trở về đảo an toàn mang về Diệp thảo như lời tộc trưởng căn dặn. Đôi mắt Âu Dương Hàn tỏ rõ sự ngạc nhiên tột độ khi Thiên Thiên không mất cọng tóc nào mà mang thứ ông cần về trong tích tắc chưa đầy hai ngày.
63 Anh…là ai Nó đứng lặng người nhìn ngọn núi cao hùng vĩ mà Nhật chỉ. Khuôn mặt trắng bệch ra một cách thẫn thờ. Âu Dương Hàn đúng là không muốn cứu kẻ đó.
64 -“ Chúng con đi chưa hẹn ngày về, chắc có lẽ phải tìm được Saron như lời Bác nói. Dù gì cũng cảm ơn thông tin mà bác đã nhiệt tình cung cấp. thời gian này, Deaths tạm thời giao cho bác trông coi vậy…”-Gia Bảo khó khăn nói với Mars, chất giọng buồn buồn.
65 Chúng ta…Quen nhau à? Nó sững sốt nhìn hắn, đờ người ra một lúc lâu rồi cũng lên tiếng -“ Anh gọi tôi là gì?” Hắn nhìn nó chằm chằm, rõ là khuôn mặt này, không sai vào đâu được.
66 -“ Rừng? Lại là rừng nửa sao?”-Nó trố mắt nhìn Dung, rục cổ hỏi. Đáp lại ánh mắt đó, Dung vẫn thản nhiên ngồi nhấp trà che đi nụ cười nhạt trên môi, bình thản nói -“Tin hay không là tùy cô! Tôi chẳng có lí do gì để gạt cô cả!” Nó nhìn Dung, ngờ ngờ hỏi tiếp -“Vậy…tôi có thể tìm Dạ Lưu thảo ở đâu? Lại trên sườn núi phía Tây à?” Dung lại phá lên cười một cách ngặt nghẽo, đáp lời nó -“Không phải phía Tây! Mà là phía Nam! Đảo thiên Thần được chia ra làm bốn cánh : Phía Tây bao bọc bởi cánh rừng thủy tiên có thể mọc, sinh sôi Diệp Thảo.
67 Chúng ta…Là kẻ thù của nhau! Hốt hoảng đảo mắt chung quanh, hắn không tìm ra được bất cứ giải pháp nào cho việc mang Thiên Thiên lên mặt đất. Bất lực, Quân Hạo hỏi -“Cô có mang dây thừng không?” -“Không!”-Nó đáp lại một cách khó khăn.
68 Chúng ta là kẻ thủ Hắn nghệch mặt, nhìn mọi người như muốn biết chuyện gì đang xảy ra. Nhưng đáp lại vẫn là những câu nói, hành động hung hãn đòi mạng người.
69 Cô ấy không thể thành thân Nó trượt xuống vai Nhật, đôi mắt nhắm nghiền mệt mỏi, máu từ kẽ miệng lại rỉ ra. Minh Nhật mở mắt to hết cỡ, hốt hoảng bế nó chạy vào bên trong từ đường.
70 Khả Lợi dụi mắt mơ màng, lắc lắc tay Jen một cách khó chịu, thở dài não ruột -“Anh à. . Đi cũng đi ba tháng mấy rồi. Đảo nào cũng tìm kĩ càng hết rồi! Sao không tìm thấy Saron vậy.
71 Cô ấy không thể thành thân (Minh Nhật dụi mắt mơ màng, nguấy nguấy tai thật kĩ, ngó chằm chằm vào thi thể bất động trên giường kia. Bờ môi nhạt đang mấy máy –“ Nước…tôi khát nước” Nhật cười rạng rỡ, tay run run đỡ lấy cốc nước cạnh bàn, đút từng thìa vào miệng nó, không ngừng hét lên –“Mọi người ơi!! Thiên Thiên tỉnh rồi….
72 Cô ấy không thể thành thân Chiếc váy tân nương được treo trên vách nhà một cách cẩn thận, hoa văn trang trí cũng không quá rườm rà. Chủ yếu dùng chất liệu nhung mềm mại làm thân váy, thêu một con phụng vừa vặn ở bờ ngực trái.
73 Gọi tôi là Saron Nó giương mắt nhìn nhóm người, đứng ngây ra bất động! Quân Hạo thôi nốc rượu, ánh mắt nháy lên tia nhìn đầy bí hiểm, khóe môi vương vướng nụ cười nữa miệng đầy gian tà –“Nhanh vậy sao?” Nike cuống lên, nhìn nó đầy kinh ngạc, cặp mắt to xanh gốc Âu Mĩ thoang thoáng nước -“Saron…Cậu không thể như thế đâu….
74 Bí mật bản đồ kho báu Saron đảo mắt một vòng quanh gian phòng, đôi mắt liếc qua từng khuôn mặt một, khóe môi mấp máy -“Hắn đâu?” Mọi người nhìn nhau sững sốt, ngó lơ chung quanh, xì xầm -“Hắn nào?” -“Đơn Quân Hạo”-Không do dự, nó thản nhiên đáp -“Đơn Quân Hạo? Giờ này hắn phải ở Gragon chứ tại sao em lại hỏi ?”-Jen gãi đầu thắc mắc -“Không! Hắn ta ở đây, hơn hai tháng trước chính tay tôi đã cứu hắn về!” Mọi người lại nhìn nhau nuốt khan, không ai dám tin vào tai mình mãi đến khi… -“Tôi ở đây”- từ phía cửa, mái tóc hung đỏ lãng tử ngông nghênh bước vào, nổi bật với đôi mắt xanh lam lạnh lùng, nam tính, chất giọng trầm mặc vang lên.
75 Mảnh ghép thứ nhất Thất vọng này tràn tới thất vọng khác hiện rõ mồn một trong căn phòng. Ai Ai cũng tỏ ra rầu rĩ, ngồi ngắm nhìn mảnh da dê mà lòng cảm thấy chán ngấy.
76 Những sự mất tích bí ẩn-“Tôi nghĩ là chúng ta nên ra ngoài để khuây khỏa đầu óc đi đã! Cứ rúc ở trong nhà làm tôi chán chết rồi đây”-Bích Lâm dẩu môi, níu níu vạt áo Jen nũng nịu.
77 Jen đưa tay vội đỡ lấy Khả Lợi vừa ngất trong thất thần. Tất cả hướng ánh mắt hoảng loạn, hãi hùng tới đám người bu đen bên gốc cổ thụ lâu năm trước rừng thủy trúc.
78 Gió biển rít khe khẽ qua lọn tóc. Mưa đến, trút xối xả lên hiên nhà. Mưa lam lam gào thét cùng gió hoang vu bí hiểm, không ngừng tẩy gội cái khô cằn của đất mùa hạ.
79 Ải thứ nhất: Thuận ta thì sống-Nghịch ta thì chếtAi nấy nhìn nhau, không tránh khỏi sự đau xót và bàng hoàng. Ryan đủng đỉnh trên nhánh cây, cơ thể thòng xuống, mắt trợn ngược.
80 Vượt ảiCả đám người chì chặt tiến từng bước vào bên trong mật thất. một khung cảnh tối om, khí lạnh se người dần dần lấn áp lấy da thịt, rít từng cơn qua kẽ tóc.
Thể loại: Huyền Huyễn, Truyện Teen, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 16