1 ………………………………………………………Lúc này là 2h37’ sáng Tại một bệnh viện đa khoa, không gian tĩnh mịch, mọi vật dường như vẫn chưa thức dậy…Chợt 1 tiếng khóc của sinh linh mới chào đời vang lên phá tan sự im lặng…Một cậu bé 3 tuổi hớn hở hỏi một người đàn ông chừng 30 tuổi đang ở bên ngoài phòng phụ sản có tiếng khóc đó :- Ba ơi! Con sắp được gặp em rồi phải không?- Ừ con trai ạ - người đàn ông đó mỉm cười nói với đứa con trai- Cháu trai à, cháu thích chứ? – một ông lão xoa đầu đứa bé hỏi- Ông à, cháu sắp thành người lớn rồi ông đừng xoa đầu cháu nữa, để giành xoa đầu em cháu kìa – thằng bé mặt mày nghiêm túc nói- Ừ, cháu lớn thật rồi – một bà lão trêu thằng bé nói- Vâng ạ - thằng bé trả lời hồn nhiênNgoài hành lang dãy ghế chờ tràn ngập sự hạnh phúc, vui mừng trước sự ra đời của thiên thần nhỏ, chợt cách cửa phòng phụ sản mở ra :- Người nhà có thể vào thăm phụ sản rồi đấy – ông bác sĩ mỉm cười nói toTrong phòng bệnh :- Em à, em vất vả rồi , cám ơn em đã cho anh thêm một công chúa nhỏ! – người đàn ông đó nói- Mẹ ơi, con vui lắm con có em rồi – cậu bé đó nói- Ừ, em gái con xinh lắm phải không? – người phụ nữ vừa trải qua ca sinh mổ gắng gượng mỉm cười thật tươi nói với đứa con trai- Con có mệt không? – bà lão khi nãy nói- Dạ, đỡ hơn rồi ạ - người phụ nữ trả lời- Con vất vả rồi, con dâu – ông lão mỉm cười trìu mến nóiMình giới thiệu luôn nhé :Người đàn ông chừng 30 tuổi đó chính là ba của Khương Duy và Khả Di – Triệu Đông QuânNgười phụ nữ là mẹ của Khương Duy, Khả Di – Trương Ngọc DungÔng lão và bà lão là ông bà nội Khương Duy, Khả Di – Triệu Khánh Long và Nguyễn Lan NhưCòn cậu bé 3 tuổi đó chắc các bạn bạn đã đoán ra rồi mình không cần phải giải thích nữa ^^.
2 ………………………………5 năm sau, khu biệt thự gần trung tâm TPHCM, tại một biệt thự hoa lệ, ngôi biệt thự mang kiến trúc đậm chất của người phương Đông với ga màu chủ đạo là trắng, bao quanh nó là một khuôn viên rộng tràn ngập hoa đủ màu sắc ( cho tác giả chém gió nhé, đừng lên google tra làm gì ^^)Có 2 đứa trẻ 1 trai 1 gái đang chơi ở khuôn viên, bé trai mặc quần jean, áo thun màu vàng đôi giày bata nhãn hiệu nổi tiếng, bé gái mặc chiếc váy màu hồng, đuôi váy có rất nhiều bướm đính vào đó kết hợp với đôi giày búp bê màu hồng nốt ^^ trông rất đáng yêu, đang nô đùa cùng nhau:- Anh Duy đưa cho em con búp bê đi mà – đứa bé gái vừa đuổi theo cậu bé trai vừa nói- Lêu lêu, anh không đưa đâu, anh mà trả thì em lại chơi với nó không chơi với anh – cậu bé trai vừa chạy trước vừa quay lại lè lưỡi trêu tức“ anh không trả chứ gì, em sẽ dùng chiêu này cho anh xem” – bé gái đó nghĩ.
3 2 đứa nhóc tới gian phòng được trang hoàng lộng lẫy, những chùm đèn pha lê sáng lấp lánh, đồ nội thất đều có màu vàng thật sang trọng kết hợp với các mẫu đồ cổ độc đáo… tất cả như tôn lên sự cao quý của gian phòng- Hai đứa qua đây ngồi với ông – ông nội của Khương Duy và Khả Di lên tiếng khi thấy 2 đứa cháu2 đứa nhóc cười toe toét qua ngồi với ông nội, Khả Di thấy đối diện là 1 cặp người đàn ông trạc tuổi bố mình bên cạnh là 1 cậu nhóc lạ hoắc, cô bé thấy lạ nên cứ lắc qua lắc lại cái đầu tò mò nhìn cậu nhóc trông rất đáng yêu( vì Khả Di mới gặp lần đầu chưa biết đây là gia đình Khánh Nam ) đến nỗi ông Khánh Lâm – ba Khánh Nam đang nói chuyện với ông nội liền phì cười:- Sao thế cháu gái thích con trai chú rồi à - ông Lâm nói 1 cách rất ư là “xì ten” khiến cho Khả Di đỏ mặt- Ơ cháu…cháu… - cô bé ấp úng quay sang cầu cứu anh trai nhưng Khương Duy làm như không biết gì cả ( chắc còn thù em gái vụ vừa nãy rõ thù dai =_=), thấy thế vội vàng quay sang ông nội đôi mắt cún con, hiểu được ý đứa cháu ông vội giải vây:- Cái cậu này đừng có trêu cháu gái cưng của ta chứ - tiện thể vỗ cái bốp vào đầu ông Lâm, thấy cảnh tượng đó 3 đứa trẻ không hẹn nhau mà cười khanh khách- Bác ơi đang ở trước lũ trẻ mà sao bác lại làm thế với cháu, mấy năm nay ở bên Anh cháu vẫn bị ám ảnh bác đó bác biết không? – ông Lâm nói lên sự ấm ức của mình nhưng càng làm cho 3 cô cậu nhóc cười to hơn- Có muốn ta làm cho cái nữa để khắc cốt ghi tâm luôn không? – ông nội Khả Di và Khương Duy mỉm cười nói- Ơ không… không ạ hì – ông Lâm thấy nụ cười đó sao mang mùi vị nguy hiểm quáChợt ông nội lao tới gần tóm được ông Lâm, may mà ông Lâm đã dự phòng trước , thế là 3 đứa nhóc được xem một màn rượt đuổi của 2 người đã quá tuổi “ xì ten” _Thấy phòng khách nhộn nhịp lạ, bà nội của Khương Duy và Khả Di, bà Ngọc Dung (mẹ của Khương Duy và Khả Di) cùng bà Nhật Lam – mẹ Khánh Nam từ phòng bếp đang chuẩn bị bữa trưa lên xem… và thấy 1 cảnh tượng có 1 không 2- Ông à, thôi đi mà lũ trẻ đang cười kìa – bà nội Khương Duy, Khả Di mỉm cười nói- Không được lâu lắm rồi tôi không được xoa đầu nó mà – ông nội nói ngây thơ- Bác ơi, bác có bị nhầm không là bác đánh cháu thì có – ông Lâm vừa chạy vừa nhăn nhó nói- Đừng nhiều lời, ta mà bắt được thì chết với ta – ông nội vẫn không buông thaBà Nhật Lam và bà Dung trò chuyện:- Mấy năm rồi mà ông vẫn thế Dung nhỉ? Cứ coi anh Lâm như con nít ý nhỉ? – bà Lam mỉm cười nhìn cảnh đó nói- Chắc tại chú ấy đi lâu quá, ba mình nhớ ấy mà – bà Dung nói- Có chuyện gì mà nhà mình nhộn nhịp quá vậy? – ông Đông Quân (ba Khương Duy, Khả Di) vừa đi làm về đứng ở cửa chính hỏi, thấy cảnh tượng trước mắt thì ngạc nhiên rồi phì cười theo mọi ngườiThấy ba mới đi làm về, Khương Duy, Khả Di chạy ùa ra ôm chân ba, ông Quân xoa đầu từng đứa mỉm cười, rồi Khả Di nhanh nhẹn cất áo cùng cặp cho ông, cô bé nhảy chân sáo lon ton chạy đi làm cho Khánh Nam phì cười nhìn theo.
4 Mọi người ngồi vào bàn, Khả Di làm lại câu mời ăn cơm người lớn mà hàng ngày hay nói:- Con mời ông bà nội, ba mẹ… - cô bé chợt ngừng lại lay lay tay ông nội ngồi bên cạnh mình- À, ta quên, Khương Duy và Khả Di đây là gia đình nhà bác Khánh Lâm mới từ Anh ...
5 Từ ngày đó đến giờ, ngày nào Khánh Nam, Khương Duy, Khả Di cũng chơi cùng nhau ( vì gia đình nhà Khánh Nam có căn biệt thự sát nhà Khương Duy, Khả Di từ trước).
6 Tại một ngôi nhà không nói đúng hơn là căn nhà kho chứa phế liệu, có 5, 6 tên đeo mặt nạ đứng vây quanh Khả Di bị trói chặt vào ghế đang không ngừng giãy dụa :- Ông chủ, xử lí con bé này thế nào- Ta chỉ muốn lấy mẫu thiết kế đá quý đó thôi, đừng động vào nó – người đàn ông thủ lĩnh trả lờiChợt từ đâu ra xuất hiện 1 tên đàn vào báo :- Ông chủ thằng Dăng xử lí thế nào ạ?Người đàn ông đó nghĩ 1 lát, đột nhiên nhìn Khả Di cười nham hiểm rồi đưa tay vuốt mặt cô bé :- Cháu gái à, ta sẽ cho cháu nhớ 1 chút về ngày này chứ nhỉ?- Giải nó vào, xử trực tiếp tại đây – người đàn ông quay sang tên vừa hỏi nóiTên đó vâng dạ rồi áp giải một người máu me đầy người vào trong, người đàn ông nói với tên đó:- Mày muốn chết như thế nào?- Xin tha mạng cho tôi, tôi sẽ làm trâu làm ngựa cho ông, đừng giết tôi mà – tên đó nói- Hừ, tao đã ày đặc ân chọn cái chết mà không chịu còn van xin tha tội à, tội của mày không thể tha – nói rồi người đàn ông đó cầm 1 khẩu súng từ tên đàn em đưa“pằng” một tiếng súng lạnh lẽo vang lên làm tắt lịm đi tiếng van xin thảm thiết tha tội của tên xấu số, Khả Di chứng kiến tất cả không khỏi sợ hãi, người run cầm cập, nước mắt giàn dụa, thấy vậy người thủ lĩnh nhếch môi cười nghĩ “một mũi tên trúng 2 đích”- Dọn xác nó rồi đi thôi – người đàn ông thủ lĩnh lạnh lùng nói với đám đàn emTại căn biệt thự nhà Khả Di, mọi người đang rất lo lắng cho cô bé, ông Quân cứ đi đi lại lại, tay nắm chặt chiếc điện thoại chờ tin của cảnh sát, chợt diienj thoại reo, ông nhanh chóng bắt máy, đầu dây bên kia vang lên chất giọng ồm ồm:- Nhanh quá nhỉ? Chắc đang lo lắng cho con gái lắm đây, ha…ha…ha – tên đó cười nham hiểm- Mày là ai? Mày đã làm gì con gái tao rồi? nói mau – ông Quân không giữ được bình tĩnh hét lênThấy vậy, mọi người trong nhà hướng mắt về phía ông Quân- Có chuyện gì vậy anh? – bà Dung hỏi trong lo lắngÔng Quân không nói gì, bật loa ngoài ọi người cùng nghe:- Hờ hờ, ông anh làm gì mà nóng vội thế? Từ từ đã nào, con gái yêu quý của ông anh vẫn bình an vô sự, nhưng mà nếu như ông anh đây không đáp ứng đúng điều kiện của tôi thì nó sẽ không bảo toàn được mạng sống đâu – tên đó chợt nổi giọng hung tợn- Mày muốn gì nói đi – ông Lâm nói- Ồ, chắc đây là tổng giám đốc tập đoàn đá quý Trần thị nhỉ? Càng hay điều kiện trao đổi này cũng liên quan đến ông anh đó hahaha…- tên đó lại tiếp tục nụ cười nham hiểm- Đừng vòng vo nữa nói nhanh đi – ông nội sốt ruột hơn lúc nào hết nói- À, chào chủ tịch tập đoàn thời trang K&D, bây chắc cả nhà tập trung đông đủ rồi nhỉ? Càng hay… thôi tôi cũng vào thẳng vấn đề, tôi muốn các người giao cho tôi bản thiết kế đá quý giữa sự hợp tác tập đoàn K&D và Trần thị, hãy đến căn nhà chứa phế liệu ở ngoại ô thành phố, tôi cho các người 1 tiếng và nhớ rõ nếu các người đến cùng cảnh sát thì nhận xác con bé đó đi là vừa – nói xong hắn cúp máy- Chúng không cần tiền mà chỉ cần kế hoạch đó, chắc chắn là thằng Long Uy rồi ( Dương Long Uy – chủ tịch tập đoàn đá quý Dương thị, ba của Dương Tuấn Anh vì 1 sự hiểu lầm tai hại mà thù địch với tập đoàn K&D, Trần thị luôn tìm cách phá hoại 2 tập đoàn này) – ông nội nói- Kế hoạch đó chúng ta phải mất 2 năm mới làm xong, hắn đúng là nham hiểm – ông Lâm cau mày nói- Nhưng biết làm sao được, quan trọng nhất bây giờ là phải cứu Khả Di – ông Quân nói- Tao với mà đi – ông Lâm vỗ vai ông Quân nói- Cho em đi với – bà Dung nãy giờ không lên tiếng sau cuộc nói chuyện điện thoại vừa rồi nói- Không được đâu con dâu, để 2 đứa này đi được rồi nguy hiểm lắm – ông nội nói- Nhưng…- Không sao đâu em, anh sẽ cận thận và sẽ đưa con về an toàn – ông Quân ngắt lời bà DungÔng Lâm cùng ông Quân vội ra ngoài, lên chiếc xe ô tô cùng vali chứa dự án hợp tác phóng nhanh đi.
7 2 người họ tới căn nhà chứa phế liệu như đã hẹn, đưa chiếc vali cho tên đang canh cửa rồi vội vàng chạy vào trong. Thấy Khả Di đang bị trói chặt vào chiếc ghế, họ nhanh chóng cởi trói cho cô bé- Khả Di con có sao không? – ông Quân hỏi vừa nhìn Khả Di xem con gái có bị thương khôngNhưng Khả Di không trả lời mà chỉ nhìn ba mình với ánh mắt vô hồn không con vui tươi, hồn nhiên như ngày nào, thấy lạ ông Lâm lo lắng cũng nhìn Khả Di hỏi:- Khả Di cháu bị sao vậyĐáp lại vẫn chỉ là ánh mắt vô hồn của Khả Di, 2 người họ chẳng biết phải làm sao nữa, vội đưa Khả Di lên xe ô tô về thẳng nhà.
8 10 năm là khoảng thời gian mà Khả Di phải điều trị tâm lí bên Mĩ, làm sao mà 1 cô bé 5 tuổi có thể không hỗn loạn, sợ hãi khi chứng kiến việc người khác giết người ngay trước mặt mình một cách tàn nhẫn chứ, 10 năm đối với Khả Di là những ngày tháng cực nhọc nhất phải vượt qua tất cả sự sợ hãi để trở lại bình thường, bố mẹ Khả Di cũng rất vui vì điều đó.
9 10 năm là khoảng thời gian mà Khả Di phải điều trị tâm lí bên Mĩ, làm sao mà 1 cô bé 5 tuổi có thể không hỗn loạn, sợ hãi khi chứng kiến việc người khác giết người ngay trước mặt mình một cách tàn nhẫn chứ, 10 năm đối với Khả Di là những ngày tháng cực nhọc nhất phải vượt qua tất cả sự sợ hãi để trở lại bình thường, bố mẹ Khả Di cũng rất vui vì điều đó.
10 …………………………………. . Tại khu biệt thự, ngôi biệt thự màu trắng mang phong cách phương Đông đặc biệt nhất khu này…Trông phòng khách, ông bà nội đang ngồi nghỉ ngơi.
11 ***********Hiện tại***************Ông bà nội đang hồi tưởng về kí ức thì đột nhiên thấy Khả Di đứng trước mặt nói:- Ông bà nội ơi, cháu nấu xong rồi, mời ông bà xuống ăn- Ừ…cháu vào trước đi, ông bà vào sau – ông nội nói có vẻ miễn cưỡngHai người lủi thủi vào nhà bếp, mặt như sắp chuẩn bị lên pháp trường( )Vào đến nhà bếp, trên bàn ăn là một món bánh hấp dẫn, nhiều màu sắc và đẹp mắt y chang Khương Duy kể, thậm chí còn đẹp hơn ý chứ ^^, khiến cho ông bà nội bất an càng bất an hơn, cùng chung một ý nghĩ : “ càng đẹp càng…nguy hiểm”- Cháu mời ông bà nội thử ạ - Khả Di mặt cười tươi nóiÔng bà nội không ai trả lời, quay mặt nhìn nhau.
12 Ông bà nội và Khả Di ra ngoài phòng khách thì thấy ông Lâm và bà Lam đang ngồi đó. - Cháu chào hai bác ạ - Khả Di nói rồi cùng ông bà nội ngồi xuống ghế sofa- Ừ, lâu lắm không gặp cháu, cháu xinh hơn trước nhiều lắm – bà Dung tươi cười nhìn cô nói- Hì cháu cám ơn bác – cô gãi đầu đáp lạiÔng nội uống một ngụm trà, thong thả bỏ tách trà xuống, hỏi ông Quân:- Đi biệt tích cả hai vợ chồng mấy tháng nay để Khánh Nam một mình ở lại, sao bây giờ lại đột ngột về vậy?- À, cháu nghe tin con dâu mới về nên vội vàng bay về đây – ông Lâm nói đầy ẩn ý rồi quay qua nhìn Khả Di- Ơ, con dâu là sao ạ - Khả Di ngạc nhiên hỏi- Thì con sau này…Và lịch sử lại được lặp lại, ông nội chả nể nang gì cả, gõ một cái cốp vô đầu ông Lâm trước sự chứng kiến của rất nhiều người.
13 Trường Vân Nam ( Khả Di, Khương Duy, Khánh Nam đều học ngôi trường này từ bé *mình đã giới thiệu sơ qua lúc trước rồi ^^*, trường này dành cho cậu ấm cô chiêu được đào tạo bài bản từ hồi còn bé nên rất uy tín)Có hai chàng trai rất handsome đang đi về phía cổng trường.
14 Trường Vân Nam ( Khả Di, Khương Duy, Khánh Nam đều học ngôi trường này từ bé *mình đã giới thiệu sơ qua lúc trước rồi ^^*, trường này dành cho cậu ấm cô chiêu được đào tạo bài bản từ hồi còn bé nên rất uy tín)Có hai chàng trai rất handsome đang đi về phía cổng trường.
15 Chợt từ đâu xuất hiện một chiếc xe Demo đen khiến tất cả đều chú ý. ( trường Vân Nam chỉ cho học sinh về nhà ngày chủ nhật, thế nên chỉ có thứ 2 mới có xe hơi đưa các cô chiêu cậu ấm đi học từ nhà.
16 Cạch…cửa phòng hiệu trưởng mở ra. Một thầy giáo già đang đọc chăm chú gì đó vội ngẩng đầu lên. Ông lộ ánh mắt ngạc nhiên trong giây lát rồi trở lại trạng thái bình thường.
17 2 chàng hotboy của chúng ta đưa cô về lớp, kiêm luôn chức vệ sĩ đề phòng thằng nào bén mảng tới làm quen ( giữ như giữ của _ ). Nhưng Khánh Nam “dữ tợn” hơn rất nhiều, xung quanh toát ra mùi vị lạnh lẽo, mắt trừng trừng nhìn mấy anh chàng mắt trái tim nhìn theo Khả Di.
18 Khả Di đi vào lớp khiến cho hs nam ko khỏi kích động, còn hs nữ thì có thiện cảm ko tốt về cô( cướp 2 hotboy ấy mà ^^ ). Cô nở nụ cười tươi nói:- Chào các bạn, mình là Triệu Khả Di, mình mới từ Mĩ về nên còn lạ lẫm ở đây, mong các bạn giúp đỡ nhiều nhé!Cô vừa dứt lời thì……………- Ôi người gì đâu mà dễ thương thế - hs nam 1- Ừ, vừa dễ thương vừa có giọng nói rất hay nữa chứ - hs nam 2 chen vào- Xì, đồ hồ ly tinh, bắt cá 2 tay, dám cướp 2 anh hotboy trường mình – hs nữ 1- …Nghe loáng thoáng như vậy, bóng đèn trên đầu Khả Di bỗng sáng lên ( mình quên nói vs các bạn cô nàng quậy lắm đó, chuyên có đủ chiêu trò làm “vui trường vui lớp”)“ hì hì có trò vui rồi đây” – cô nghĩ trong đầuĐang suy nghĩ đến kế hoạch mới trong đầu thì Khả Di chợt nghe giọng chua lanh lảnh của Ngọc Mi – 1 trong những fan trung thành của Khương Duy và Khánh Nam lên tiếng hỏi:- Cô là gì của anh Khánh Nam và anh Khương Duy?Đánh trúng ngay những gì Khả Di đang nghĩ, cô cười nói:- Tại sao mình phải nói cho bạn?Ngọc Mi tức nổ đom đóm mắt, tiếp tục giọng chua đó nói:- Bởi vì tôi yêu các anh ấy! Các anh ấy là của tôi!!!!!Nghe Ngọc Mi nói vậy khiến cho Khả Di nổi da gà, cái gì mà của tôi chứ? Cái gì mà thích vs chả yêu? Nhưng dù thế Khả Di vẫn tươi cười nói tiếp:- Ồ, thế à? Mình chưa bao giờ nghe các anh ấy nói về bạn cả? Nhưng mà thôi nói cho bạn biết luôn mình là người anh Khương Duy, anh Khánh Nam đang theo đuổi!!!!! (tg: xịt máu mũi, khâm phục Khả Di luôn, Chậc chậc :3)Nghe xong câu nói đó của Khả Di cả lớp đơ toàn tập ngay cả cô giáo cũng vậy( keke cô Hương cũng là fan hâm mộ cuồng nhiệt của 2 anh kia đó, chết Khả Di chưa thể nào cũng bị đì cho coi).
19 Khả Di nhìn mà buồn cười, cô nghĩ “Sao ko ai chú ý đến họ của mình nhỉ? Chậc chậc… nhưng mà thế thì càng hay, kế hoạch của mình càng thành công”Trách nhiệm nghề nghiệp đã khiến cô giáo thức tỉnh( dù mê zai đến cỡ nào thì cô vẫn ko muốn bị đuổi việc J).
20 Reng…reng…reng…Giờ ra chơi…………. Hs sinh từ nhiều lớp ùa ra như ong vỡ tổ. Lớp 12a – Lớp Khánh Nam và Khương Duy học- Đi thôi – Khánh Nam vỗ vai Khương Duy, mặt tỏ ra háo hức thấy rõTrong giờ học thì thỉnh thoảng tủm tỉm cười 1 mình, đến khi ra chơi thì vội vội vàng vàng muốn đi ra ngoài.
Thể loại: Truyện Teen, Xuyên Không, Nữ Phụ
Số chương: 39