41 Thánh đường của hai gia tộc lớn cử hành hôn lễ không hề đơn giản chút nào! Một cách bày trí sang trọng và đậm chất quý tộc. Trên phòng trang điểm, nó hiển nhiên cài từng chiếc khuyên tai vào một cách uể oải.
42 Khuôn viên vắng lặng không một bóng người ra vào. Rõ ràng Labez nói có kẻ tìm nó,nhưng loay hoay mãi vẫn không hề có ai ở đây. Nó đảo mắt khắp nơi,nhưng chung quanh vẫn chỉ là một không gian lặng tịch! Vừa Sải bước vào trong lễ đường,nó chỉ kịp cảm giác gáy mình tê buốt.
43 Jen đi qua đi lại trong đại sảnh Từ gia đã là lần thứ mấy trăm rồi vẫn không hề yên lòng một chút nào cả. Mars cũng góp mặt cho vụ việc bắt cóc đứa cháu duy nhất của mình! mọi thứ càng lúc càng rối như tơ vò.
44 Đã ba ngày trôi qua rồi bọn chúng cũng không có hành động gì. Nó nghĩ gần như muốn nát óc vẫn không tìm ra được sơ hở của tổ chức bí mật này! Kẻ đã bắt nó,tại dinh thự của Từ gia,trong khuôn viên rộng lớn,mang xác nó rời khỏi mà không một ai phát hiện và nghi ngờ! Năng lực làm việc của kẻ này quả đáng sợ! -"Trả tiền đi! Nhanh lên!"-Tiếng 1 gã đàn ông đầy giận dữ vang lên -"Tao hết tiền rồi! Thiếu đi!"-1 âm thanh khác đáp trả -"Mẹ nó! thua bài mà không trả tiền hả?" Nó vểnh tai nghe tiếng cãi vả! xem ra,ở đó có hai gã đàn ông đang tranh chấp một cách quyết liệt.
45 Khu rừng bao quanh bởi đại đa số các loại cây thân gỗ,cao to che khuất đi tầm nhìn ánh sáng. Mọi thứ ban ngày hiển nhiên diễn ra như ban đêm mù tịt. Xem ra-đen như cuộc đời nó lúc giờ-Không lối thoát.
46 Mars lặng lẽ giam mình trong phòng, ánh đèn điện lập lòe phản chiếu từ gương bên ngoài khiến căn phòng phút chốc trở nên huyền ảo, kì bí hơn. Quyển sách trên tay ông đờ đẫn rơi trong khi tâm trạng ông đang bận suy nghĩ về sự mất tích bí ẩn của đứa cháu duy nhất của mình.
47 -"Khi tôi đến căn cứ đã phát hiện hắn thập thò ngoài cánh rừng. Vì không tiện để lộ tổ chức nên tôi đã đập hắn ngất rồi mang vào đây"-tên áo đen tường thuật rành rọt sự việc -"Đơn Quân Hạo? Hắn ta đến đây làm gì? Tìm Snown chăng?" -"giờ xử trí tên này thế nào đây thiếu chủ?"-Người đàn ông trung niên lên tiếng.
48 -"Thiên Thiên, em lại đây vắt hộ anh cái lưới này đi"-Minh Nhật vẫy vẫy tay gọi nó,cười hiền. nó lon ton chạy đến, bàn tay búp măng vụn về giở lưới cá lên,rồi rớt xuống,rồi lại giở lên.
49 Do dự, chần chừ có thể sẽ làm bạn mất hết tất cả. Thù hận, tình yêu và Quyền lực, liệu cái nào sẽ đăng quang chiến thắng trong khi nó có mối tương quan mật thiết với nhau? Con người luôn bị kềm kẹp giữa hai trong ba yếu tốn ấy.
50 -"Tạm thời thì. . . Phó bang chủ sẽ đảm nhiệm trách nhiệm lãnh đạo Deaths cho đến kì mãn tang của hai cố bang chủ đã qua đời mới chính thức làm lễ đăng cơ.
51 Anh. . . là ai? -"Huara. . . Ta là con của biển. . "-Nó thét lên một cách ngạo nghễ, đứng trên thảm đá cao vun vút, bên dưới,. những cái xoáy nước hun hút dập vào đá tạo nên những âm thanh huyên náo, kì vĩ Rồi đôi mắt nâu tím long lên đầy kinh ngạc, giọng cao vun vút vụt tắt khi nó phát hiện một "sinh vật" kì bí:-1 vạt áo trồi lên sau tảng đá" Thiên Thiên mon men lại gần đó hơn, bờ môi nhỏ nhắn "Á" lên đầy kinh ngạc khi phát hiện một thứ mà nó cho là "thú vị"-Xác người Khó khăn lắm, Thiên thiên mới "tha" được gã bị ngất ấy về nhà Dì Khiết-Ngôi nhà nó đang sống tạm ở đây! Lam Khiết-Chủ hộ-khi thấy nó mang một kẻ lạ mặt về thì rất đỗi ngac nhiên, ra hiệu như muốn hỏi nó có chuyện gì xảy ra.
52 Anh. . . là ai (2) Nó ngờ nghệch nhìn Nhật, khuôn mặt lộ hẳn vẻ thất vọng, ánh mắt nâu tím toát lên sự sầu ão và u buồn, hàng mi dày cộp của Thiên Thiên cụp xuống, ngón tay vân vê vạt áo đầy vẻ bất lực -"Xin lổi.
53 Mưa- không có nghĩa sẽ ngăn cản được ý niệm của con người. Mưa lạnh-nhưng trái tim một người từ lâu đã lạnh hơn. Trái tim đó-Hầu như không có máu. Nay-từ giọt máu lần lần rỉ ra báo hiệu rằng kẻ đó đã bắt đầu hồi sinh.
54 Cánh rừng âm u, tĩnh mịch bao bọc bởi một bức màn bóng tối vây quanh đầy hấp lực. Tiếng chó tru khắp mọi nẻo đường đến độ cách xa 1/2 cây số cũng có thể nghe thấy những âm vực thê lương, đáng sợ ấy.
55 Anh. . . là ai?Nhật dùng sức kéo Thiên Thiên ra khỏi một nhành cây khô vừa rũ mục sau khi tiếng "á" của nó vang lên một cách thất thần. Cành cây khô,to suýt chút lấy đi mạng sống của nó trước khi tìm được Diệp Thảo như lời đã hứa.
56 Cánh rừng thủy tiên trải bạt ngàn trên sườn núi heo hút. Gió rít từng cơn một lạnh thấu xương, xuyên qua làn da, kẽ tóc của một nam,một nữ đang sóng bước bên nhau.
57 Từ lúc vắng bóng của nữ bang chủ tài giỏi, hầu như Deaths chậm chạp hoạt động trở lại mặc dầu người điều hành lúc này cũng không kém tài năng. Deaths trở nên rời rạc, hầu như các căn cứ đều trở thành sòng bạc,nơi hội tụ bạn bè mà quên béng công việc trong bang.
58 Anh. . . là aiĐã khuya lắm rồi Mars vẫn chưa ngủ, ông đang chờ thứ gì chăng? Căn phòng quen thuộc của Sara ở biệt thự Puskin lâu rồi không ai bén mảng tới, Mars ngồi tư lự một mình trong nơi âm u này, l2ng chợt nghĩ về đứa em gái cùng cha khác mẹ của mình! Saron mất tích cũng khá lâu, có phải bọn họ nên tìm ông để tìm ra cách giải quyết? -"Anh đang chờ chúng tôi sao?" Mars ngẩng mặt ngạc nhiên lên nhìn hai thân hình đen lù lù trước mắt, ánh đèn Leds mờ ảo, huyền diệu đến mức Mars thấy đôi tai mình lùng bùng, mắt trở nên hoa lên -"Sara.
59 Anh…là ai? -“ Lũ ăn hại này! Tiền tao nuôi tụi bây béo bỡ đến nỗi một việc cỏn con cũng không làm đươc nữa hả? ‘’- Gragon quắc mắt giận giữ quát đám thuộc hạ đang co ro dưới sàn nhà.
60 Từng giọt sương sớm vươn đọng trên tán lá thủy tiên nhiễu ton ton xuống nền đất, lá khô. Sương ướt át vây vào mặt nó, đôi đồng tử nhíu lại, co dãn thất thần, khóe môi chốc chốc lại nhếch lên, hàng mai cau lại tỏ vẻ khó chịu.