41 Mười năm chóng vánh trôi qua, Lý Thiên Ngọc cũng đã ba mươi tư tuổi thế nhưng thời gian hoàn toàn không ghi thêm chút dấu vết nào trên khuôn mặt của hắn, có chăng thời gian chỉ càng lúc càng làm hắn lắng đọng, càng khiến hắn có thêm nam nhân vị mà thôi.
42 Chu Bá Thông lúc này kinh hãi tỉnh lại, khi nhìn đến hai người trong đó có Anh cô Chu Bá Thông cổ bỗng co rụt lại sợ hãi nói:
- Tại sao lại là nàng!?
- Là ta thì sao, ngươi sống cũng thật an nhàn a! - Anh cô tức giận nói.
43 Về đến lầu các chỗ của Hoàng Dược Sư, chỉ thấy hắn lúc này đang mỉm cười nói chuyện với một tiểu cô nương, dáng vẻ mười phần khả ái, đôi mắt to tròn, một vẻ tinh linh, tiếng cười như chuông bạc.
44 Trong nháy mắt, Lý Thiên Ngọc liền xuất hiện trong phòng của hắn, nhìn khung cảnh thân quen trước mắt, hắn có cảm giác như tất cả chỉ là một giấc mộng vậy.
45 Ở một nơi nào đó, một cổng truyền tống hình trứng đen xì hiện ra, thân ảnh Lý Thiên Ngọc cũng xuất hiện từ bên trong bước ra.
Đánh giá xung quanh một hồi, nơi này phong cảnh tú lệ, sơn phong đồ sộ mà hùng tráng, phía trước có một nhai đạo, cũng không biết nơi này là chỗ nào, Lý Thiên Ngọc mở bản đồ lên nhìn xem, hóa ra đây chính là Nhạn môn quan.
46 Sau khi đã đoạt đi kỳ ngộ của tên ngốc Đoàn Dự, Lý Thiên Ngọc rời đi Vô lượng ngọc động, hắn vận lên Kinh lôi truy tinh bộ như một tia chớp lao thẳng từ phía chân núi lên trên đỉnh.
47 Lúc này Lý Thiên Ngọc vẫn đang ở phụ cận Vô lượng sơn, cũng qua được vài ngày rồi, hắn bên cạnh một con suối dựng nên một căn nhà lá, dù sao phong cảnh chỗ này cũng rất đẹp, cũng yên tĩnh.
48 Sau khi thu phục Mãng cổ chu cáp, trong cột sủng vật ô trống thứ hai được thay thế bằng hình ảnh một con ếch nhỏ màu đỏ toàn thân sáng bóng như ngọc.
Bất quá đẳng cấp có chút thấp, lúc đầu hắn nghĩ dù gì cũng phải đạt tới lv.
49 Nằm sấp trên giường, mặt áp vào giữa hai đùi ngọc của Thu nhi, Anh cô phía sau thì nhẹ nhàng mỉm cười ôn nhu xoa nắn lưng eo đang có chút mỏi nhừ của hắn, Lý Thiên Ngọc từng trận thích ý, làn u hương trên người Thu nhi toát ra chui vào mũi khiến tay hắn có chút không yên phận, từ khẽ vuốt ve đùi nàng mà trượt ra phía sau, bắt được cặp mông vểnh, Thu nhi cũng không xấu hổ hay e dè chỉ là nàng hơi có chút buồn cười.
50 Mấy ngày trôi qua, việc tứ đại thần tăng còn có Khô vinh thiền sư bị giết đã lan truyền toàn bộ Đại lý quốc, Bảo Định đế Đoàn Chính Minh, Trấn Nam vương Đoàn Chính Thuần đều tham dự tang lễ, còn có tên tiểu tử Đoàn Dự cũng bị bắt về chịu tang, Đoàn thị bước đầu xác định rằng có người trà trộn vào Thiên long tự giết người nhằm mục đích cướp đoạt Lục mạch thần kiếm cho nên truy tra khắp nơi.
51 Phong Ba Ác giải độc xong đã sinh long hoạt hổ, đứng lên tiếp tục khiêu chiến, tên này bình sinh rất thích đánh nhau, cho nên không có gì là lạ.
Vương Ngữ Yên đứng một bên vừa định há mồm chỉ điểm thì bị Lý Thiên Ngọc chặn ngang:
- Vương cô nương ngươi đứng ngoài không nên lên tiếng, có câu nói khi chơi cờ đó là “bên ngoài không nói chân quân tử, tự mình làm chủ đại trượng phu” cũng một ý nghĩa như vậy, ngươi lên tiếng giúp đỡ thắng không quân tử, thua thì cũng không phục, hơn nữa đôi khi còn khiến cô nương gặp phải nguy hiểm.
52 Trong lúc Kiều Phong đang cảm khái võ lâm trung nguyên, Bạch Thế Kính cùng Toàn Quán Thanh một bộ tức giận chỉ mũi Lý Thiên Ngọc nói:
- Ngươi là ai!? Âm mưu gì ở đây!? Chỉ giỏi hồ thuyết bát đạo…nói xằng nói bậy!!!
- Đây là việc của Cái bang, ngươi là người nào mà xen vào!?
- Mọi người đừng nên tin lời hắn!!
Thấy hai tên hề này thân là quân cờ cũng không biết còn chỉ trỏ lung tung, như thằng hề nhảy nhót, Lý Thiên Ngọc cũng khịt mũi khinh thường, hắn làm ngơ lại im lặng không nói, không phải hắn không biết nói gì mà là cảm thấy nói chuyện với hai tên này hoàn toàn là lãng phí nước bọt.
53 Mọi người chấn kinh, đến Tiêu Phong cũng chỉ thấy một đạo tàn ảnh lóe lên, Triệu Tiền Tôn liền bị tát bay thì chẳng nói đến người xung quanh.
Tiếng ồn chợt im bặt, sau đó hắn mới từ từ mở miệng chậm rãi nói:
- Thực ra hôm nay ta với mấy vị phu nhân cũng chẳng hơi sức đâu mà tham dự việc của Cái bang, cho dù các ngươi mời ta cũng chẳng thèm đến, bất quá ngưỡng mộ nghĩa khí của Tiêu bang chủ, lại thấy một vị anh hùng bị các ngươi vu oan giá họa như vậy cho nên ta mới xen vào.
54 Nhớ ra điều này, Lý Thiên Ngọc cũng không vội dời đi, quay đầu mặt tràn đầu quái dị, có chút hí ngược nói với Vương Ngữ Yên:
- Vương cô nương, nếu ngươi không có việc gấp phải đi vậy thì ở lại đây theo ta xem một hồi kịch đi!
Vương Ngữ Yên khó hiểu, bất quá nàng khi không quấn lấy Mộ Dung Phục thì cũng thích xem náo nhiệt cho nên đối với đề nghị của hắn, nàng cũng đồng ý.
55 Lý Thiên Ngọc giải khai toàn bộ huyệt đạo cho Mộ Dung Phục sau đó lại đi tới chỗ Vương Ngữ Yên chậm rãi ôm nàng vào lòng, hắn đối với nàng tuy chưa phải là yêu, cũng chỉ là cảm giác một nam nhân khi gặp một nữ nhân yếu đuối thì muốn giang ra lồng ngực rộng lớn của mình mà che chở cho nàng.
56 Dạo chơi hơn một tháng thời gian, lúc này thiên hạ cũng loan tin chuyện Tiêu Phong hóa ra là người Khiết Đan, tự tay giết chết dưỡng phụ dưỡng mẫu nhằm diệt khẩu, tiếp theo đó lẻn vào Thiếu lâm tự náo loạn một hồi lại cướp đi kinh thư, Huyền Khổ đại sư viên tịch.
57 Trước mắt là thân ảnh một lão nhân, bóng lưng có chút trùng xuống, cả đầu râu tóc bạc trắng, mặc trên người một bộ bạch y.
Thấy có người tiến vào, lão nhân mở mắt, Lý Thiên Ngọc cũng tùy ý lôi tới từ bên cạnh một chiếc bồ đoàn thả người ngồi xuống, đối nhãn với hắn.
58 Lại nhắc đến A Chu, từ lúc từ biệt tại Hạnh Tử Lâm, vẫn theo nguyên tác, do tức giận vì bị một tên tiểu hòa thượng chặn đường, nàng lén dịch dung lẻn vào trong Thiếu Lâm tự chủ ý muốn trộm đi kinh thư cho bõ tức, trùng hợp gặp được Tiêu Phong lúc này đến bái biệt Huyền Khổ đại sư.
59 Tăng chúng Thiêu Lâm giật mình dáo dác tìm kiếm xung quanh, bất quá cọng lông chim cũng không có.
Huyền Từ bước ra một bước chắp tay nhìn tứ phía sau đó hô lớn:
- Không biết tôn giá là ai!? Có thể quang minh chính đại lộ diện gặp mặt!?
- Tôn giá đến Thiếu Lâm tự buông lời hạ nhục, lại ẩn nấp không ra, nào có chút nào gọi là Anh hùng hảo hán!?
Huyền Từ vừa nói xong, mặc dù mới nghe thì không thấy có việc gì, thế nhưng nếu để ý sẽ thấy Huyền Từ đây là mắng hắn dấu đầu lòi đuôi, dám làm mà không dám chịu.
60 Huyền Từ nghe hắn nói vậy càng là một mảng rối rắm, Tiêu Phong mục đích đến đây hắn cũng đã biết, giờ chuyện này càng xé càng to, anh hùng thiên hạ đều tụ tập dưới chân núi Thiếu Thất đang chờ đợi người Thiếu Lâm tự đi ra.