21 Băng qua khu rừng rậm rạp liền nhìn thấy những tòa nhà chạy dài, mái ngói cong vút trông hết sức tráng lệ. Nhạc Hoành dụi mắt. “Không ngờ Ân Gia Bảo lại hoành tráng đến thế.
22 Thôi thúc dẫn Nhạc Hoành băng qua núi non trùng điệp, mãi đến khi cảm nhận được sự ẩm ướt trong không khí, Thôi thúc mới xác định họ đã ra khỏi biên giới của Đại Tấn.
23 Đã lâu Nhạc Hoành không được ngủ thoải mái như thế. Đệm mềm mại đến nỗi chỉ muốn vùi mình trong đó, chăn thơm mùi nắng. Trong mơ, nàng gặp được cha mẹ, đại ca và cả đệ đệ bé nhỏ còn quấn tã nữa.
24 Băng qua khu rừng rậm rạp liền nhìn thấy những tòa nhà chạy dài, mái ngói cong vút trông hết sức tráng lệ. Nhạc Hoành dụi mắt. “Không ngờ Ân Gia Bảo lại hoành tráng đến thế.
25 Thời gian thấm thoắt, không chờ đợi ai. Chớp mắt mà đã hai năm trôi qua. “A Hoành!”“Nhị ca, muội ở bên này nè!” Từ trong rừng xuất hiện bóng một giai nhân áo trắng, mặt nàng nở nụ cười tươi tắn.
26 Đã lâu Nhạc Hoành không được ngủ thoải mái như thế. Đệm mềm mại đến nỗi chỉ muốn vùi mình trong đó, chăn thơm mùi nắng. Trong mơ, nàng gặp được cha mẹ, đại ca và cả đệ đệ bé nhỏ còn quấn tã nữa.
27 Ân Gia Bảo“A Hoành va Thôi thúc vẫn khỏe chứ?” Ân Sùng Húc bước vào biệt viện của Ân Sùng Quyết thì thấy đệ đệ ngồi trong đình hóng mát uống rượu một mình, thỉnh thoảng khóe môi lại nở nụ cười.
28 Thời gian thấm thoắt, không chờ đợi ai. Chớp mắt mà đã hai năm trôi qua.
“A Hoành!”
“Nhị ca, muội ở bên này nè!” Từ trong rừng xuất hiện bóng một giai nhân áo trắng, mặt nàng nở nụ cười tươi tắn.
29 Tuy Thành“Đội ngũ đón dâu của Ân Gia Bảo thật là khí phái!” Bách tính hai bên phố chỉ trỏ đoàn người rước dâu dài kéo dài mấy dặm, tấm tắc nói. “Đương nhiên rồi.
30 Ân Gia Bảo
“A Hoành va Thôi thúc vẫn khỏe chứ?” Ân Sùng Húc bước vào biệt viện của Ân Sùng Quyết thì thấy đệ đệ ngồi trong đình hóng mát uống rượu một mình, thỉnh thoảng khóe môi lại nở nụ cười.
31 Ân Gia Bảo“Lễ xong!”Vợ chồng Ân Khôn và vợ chồng Mục Phố cười rạng rỡ, Ân Sùng Húc nắm tay Mục Dung định đi vào phòng thì bỗng nhiên có một chàng trai trẻ trán đeo dải gấm đen tiến vào đại sảnh.
32 Tuy Thành
“Đội ngũ đón dâu của Ân Gia Bảo thật là khí phái!” Bách tính hai bên phố chỉ trỏ đoàn người rước dâu dài kéo dài mấy dặm, tấm tắc nói.
“Đương nhiên rồi.
33 “Nhị ca…”“A Hoành. ” Ân Sùng Quyết nhìn vào đôi mắt sáng trong của Nhạc Hoành. “Muội hiểu huynh mà, đúng không?”Nhạc Hoành run rẩy nói: “A Hoành đang mang huyết hải thâm thù, nhị ca cũng biết mà.
34 Ân Gia Bảo
“Lễ xong!”
Vợ chồng Ân Khôn và vợ chồng Mục Phố cười rạng rỡ, Ân Sùng Húc nắm tay Mục Dung định đi vào phòng thì bỗng nhiên có một chàng trai trẻ trán đeo dải gấm đen tiến vào đại sảnh.
35 “A Hoành… A Hoành…” Sài Chiêu thì thào siết chặt mũi tên khiến nó bị gãy thành nhiều khúc. “Là nàng sao, A Hoành…”Lý Trọng Nguyên quỳ xuống, nói: “Thiếu chủ, thiếu phu nhân đã không còn trên đời này, có thể chỉ là trùng tên mà thôi.
36 “Nhị ca…”
“A Hoành. ” Ân Sùng Quyết nhìn vào đôi mắt sáng trong của Nhạc Hoành. “Muội hiểu huynh mà, đúng không?”
Nhạc Hoành run rẩy nói: “A Hoành đang mang huyết hải thâm thù, nhị ca cũng biết mà.
37 Thấy Nhạc Hoành nhìn mình, đôi mắt xám của Sài Chiêu cong lên như vầng trăng non, nhưng khi liếc thấy chàng trai đứng bên cạnh nàng, đôi mắt ấy không còn ý cười, lập tức trở nên vô tình lạnh lẽo.
38 “A Hoành… A Hoành…” Sài Chiêu thì thào siết chặt mũi tên khiến nó bị gãy thành nhiều khúc. “Là nàng sao, A Hoành…”
Lý Trọng Nguyên quỳ xuống, nói: “Thiếu chủ, thiếu phu nhân đã không còn trên đời này, có thể chỉ là trùng tên mà thôi.
39 Trong sân. Sài Chiêu thấy còn khá nhiều củi chưa chẻ xong nên xắn ống tay áo, nhặt cái rìu dưới đất lên, tự mình chẻ hết. Thôi thúc thong thả đi đến trước mặt Sài Chiêu, y ngẩng đầu lên cười và vẫn không ngừng tay lại.
40 Thấy Nhạc Hoành nhìn mình, đôi mắt xám của Sài Chiêu cong lên như vầng trăng non, nhưng khi liếc thấy chàng trai đứng bên cạnh nàng, đôi mắt ấy không còn ý cười, lập tức trở nên vô tình lạnh lẽo.
Thể loại: Trọng Sinh, Nữ Cường, Ngôn Tình
Số chương: 50