61 Vân Tiếu ngồi trên một gốc cây đại thụ trong Vân Vương phủ suy nghĩ trước sau một phen, tình thế trước mắt còn mơ hồ chưa rõ, người trong tối kia rốt cục là ai, là Hoàng đế hay là người của Thái hậu, hiện giờ có thể nói là như hoa trong sương, tốt nhất là không nên hành động lỗ mãng để tránh đem lại hậu quả xấu, giờ phút này chỉ cần hơi sơ xảy sẽ hại cả bản thân lẫn người trong Vân Vương phủ, cho nên nàng chỉ còn cách lấy tĩnh chế động.
62 Vân Tiếu dựa người vào trên lan can, giống như là đang ngủ, nhìn dung nhan khi ngủ an ổn của nàng, khiến cho người ta không đành lòng dừng lại khúc nhạc, khúc nhạc này giống như đã trở thành một bài hát ru con, khiến ột người vẫn luôn không ngủ được ngon khi ở trong cung như nàng, giờ đây lại ngủ vô cùng ngọt ngào.
63 Trước ngọn đèn, bàn tay nõn nà như ngọc vươn ra. Trong mắt nam tử kia ánh lên một tia hy vọng, tuy đây là một nữ nhân, theo bản năng hắn không tin nàng có thể cứu hắn, tại vì hắn chưa từng thấy một thầy thuốc là nữ nhân nào, có điều qua nhiều lần thất vọng làm cho hắn trở nên bất cần, tựa như một người sắp chết đuối vớ được cọng rơm, trong lòng biết rất rõ là vô ích nhưng vẫn ôm tia hy vọng muốn thử,Ngay cả ánh mắt đứa bé gái trong lòng cha cũng ánh lên những tia sáng của hy vọng.
64 Vân Tiếu nhíu mày, phụ thân làm chủ soái ban đầu cũng không có gì, nghe nói trước đây ông cũng là một kỵ binh dũng mãnh, ở trên chiến trường giết địch vô số, hơn nữa năng lực hiện tại của ông, nàng vẫn vô cùng tin tưởng, chẳng qua hiện tại ông không có bệnh hay sao? Vì sao Hoàng Thượng lại có thể để ột người có bệnh mang binh đánh giặc, hoặc là phụ thân căn bản không có bệnh, chỉ là vì muốn giao trả binh quyền, cho nên mới đề ra hạ sách này, nhưng mà Hoàng Thượng thật sự là dễ dàng buông tha những người của Vân Vương phủ như vậy sao? Trực giác cho nàng biết không có khả năng này, Hoàng Thượng cùng Vân Vương phủ đã dây dưa không ngớt, không đội trời chung, làm sao có thể dễ dàng thu tay lại.
65 Đại điện lập tức trở lại yên tĩnh, mọi người nhất tề nhìn Hoàng thượng và Hoàng hậu. Chỉ thấy sắc mặt Hoàng hậu trắng bệch như tở giấy, vì khó thở, đồng tử chầm chậm rã rời, dường như sắp không chịu được nữa.
66 Hai năm nay Thần Long cung càng ngày càng lớn mạnh, đã xâm nhập vào từng ngõ ngách của Đông Tần. Tên Mộ Dung Xung này vẫn là kẻ khiến hoàng đế vô cùng đau đầu, vẫn luôn phái người đi điều tra cẩn thận, nhưng cũng không hề tìm thấy dấu vết của bọn họ để lại, những người này tuy rằng hoạt động rộng khắp nơi, nhưng mà ẩn nấp cũng vô cùng cẩn thận, hành động nhanh chóng, nhất kích liền lui, điều này khiến người bình thường căn bản không thể động đến bọn họ được.
67 Cả đêm hôm qua tuyết chỉ rơi nhẹ, ban ngày bị ánh mặt trời chiếu vào nên chỉ còn sót lại một ít, cũng tô thêm vẻ đẹp cho cây lá, dưới ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng lại phát ra những tia sáng chói mắtToàn bộ Hoàng cung chìm trong ánh trăng lạnh lùng, im ắng không một tiếng động.
68 Tiếng nói vui mừng của Thái Hậu vang lên: “Các vị khanh gia hãy bình thân”. “Tạ Hoàng Thượng, Thái Hậu nương nương”. Mọi người cao giọng, cung kính đứng thẳng như trước, đến tận khi Thái Hậu nương nương cùng Hoàng Thượng ngồi xuống, còn có các cung phi tần ngồi xuống, mọi người mới yên lặng về chỗ ngồi.
69 Thuộc hạ tên Tiêu Hàn kia ôm quyền đi đến, lập tức trầm giọng bẩm báo: “Người của chúng ta bị tập kích, có một người bị giết”. “Cái gì?”Vài giọng nói vang lên cùng một lúc, trong đó giọng Thượng Quan Diệu là vang nhất, âm ngao nhất, tiếp đến là Thượng Quan Lâm với vẻ mặt không thể tin nổi, lập tức đưa mắt nhìn qua Dạ Vô Quân đứng cạnh, trong mắt là băng giá sâu thẳm.
70 Edit : Hà ĐoànGia Diệp lập tức đứng dậy, đi phía trước dẫn đường, bước lên thềm đá bạch ngọc, dưới bậc, không khí như đông lại, mấy tên thị vệ không dám động đậy chút nào, yên lặng đứng trong bóng đêm.
71 Xe ngựa hướng thẳng về phía Hoàng cung mà đi, hai người đánh xe là người của phủ Nội Vụ, cũng không có hy vọng nhiều lắm với người bóc hoàng bảng lần này, một thằng nhãi chưa dứt sữa thì có năng lực gì có thể chữa trị cho Thái hậu nương nương chứ, bao nhiêu danh y còn phải bó tay, ngay cả thủ phụ ngự y Trương Trị Đức đại nhân cũng đã bị Hoàng thượng phạt hình trượng, thiếu niên này chắc là muốn một ngàn lượng hoàng kim nên mới tiến cung, nhưng số tiền đó cũng không đáng để đi chịu chết chữ, hiện giờ đã không còn ai dám tiến cung nữa rồi.
72 Ngoài cửa đại điện Kim Hoa cung, trên mặt đất lát gạch đá ô vuông, một chiếc xe ngựa bình thường dừng lại, tiểu thái giám đánh xe nhướng mày lên, khóe môi nở nụ cười lạnh, không kiên nhẫn thúc giục: “Nhanh một chút, lên xe nhanh lên, đừng chần chừ, kẻ ngốc không đi còn chần chừ cái gì nữa, Hoàng Thượng cũng sẽ không thu hồi thánh chỉ, còn chờ cái gì chứ”.
73 Vân Tiếu và Uyển Uyển còn đỡ, bởi vì ngồi trong xe ngựa, nếu như có mệt mỏi còn có thể ngủ một chút, dù sao so với không có cũng tốt hơn. Nhưng Lưu Tinh cùng Kinh Vân lại phải thay nhau điều khiển xe ngựa, cho nên hai người bọn họ cũng đã mệt đến cực hạn rồi.
74 Vân Tiếu cũng không kịp khóc, nhanh chóng nhận lấy tay phụ thân từ trong tay ca ca, im lặng bắt mạch, khuôn mặt màu đen kia bình tĩnh mà an tường, bao phủ một tầng sương lạnh.
75 Vân Trinh liếc mắt nhìn Vân Tiếu bên cạnh một cái, không ngờ Tiếu nhi không chỉ có y thuật cao siêu, còn rất là tinh nghịch, vừa rồi rõ ràng là đang trêu chọc Thượng Quan Lâm, có điều hình như Lâm Vương gia thật sự là bị tức không nhỏ.
76 Vân Trinh và Thượng Quan Lâm cũng đứng lên, chuẩn bị đi ra ngoài, Vân Tiếu nhanh chóng nói thêm một câu: “Đừng quên đất trên vách tường phía đông kia cần phải đun nóng, cây tương tư tử cũng phải thiêu nóng, sau đó quấy quấy một chút, rồi đổ vào giữa sông, trong vòng một ngày không ai được phép uống nước giếng ở trong thành, đến ngày mai là không còn việc gì nữa.
77 Cửu hoàn trận, từ trên tường thành cao ngất nhìn xuống, không thấy bóng người, chỉ thấy cửu liên hoàn màu đen chuyển động, bất kể là thay đổi như thế nào, trên dưới trước sau, chín vòng tròn không hề tách rời.
78 Edit: Hà Đoàn & Bội NghiBeta: ZakchanTình hình của Phong Nha Quan cuối cùng cũng ổn định lại, linh khí trong thành cũng dần dần khôi phục, cảnh sắc thanh bình.
79 Edit: Hà ĐoànBeta: ZakchanĐinh Hạo Văn mặc dù là tiền minh chủ võ lâm, nhưng bởi vì có quan hệ vô cùng tốt với minh chủ hiện đương nhiệm, người trong chốn giang hồ vẫn thực tôn trọng hắn, lúc này hắn vừa mở lời, sớm có người ha ha nở nụ cười, lớn tiếng hòa cùng.
80 Edit: Vi NguyễnBeta: Hà ĐoànÁnh trăng xuyên thấu cây cối cao lớn hai bên đường phố, những bóng lá chiếu xuống mặt đất. Tô Uyển Uyển cùng đệ đệ nàng Tô Tiểu Cẩu ở bên đường gây ồn ào, may là đường phố này vắng vẻ, ban đêm căn bản không có ai, cho nên mọi người vẫn ung dung tựa vào cạnh xe ngựa nhìn hình ảnh náo nhiệt này.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Nữ Cường
Số chương: 25