41 Tại Chiêu Dương cung, Hoàng Thượng vừa đi khỏi, Dạ Tố Tuyết lập tức triệu nha đầu tâm phúc của mình là Nguyệt Mai đến. “Nương nương, có chuyện gì vậy?”Nguyệt Mai thấy chủ tử hình như rất vui vẻ kích động không thôi thì không khỏi quan tâm hỏi.
42 Chiêu Dương cung, lúc này chính là rơi vào bên trong nước sôi lửa bỏng. Nữ tử quyến rũ kiều diễm ngồi trên cao kia vừa nghe thấy người quỳ phía dưới nói, miệng há to có thể nhét được một quả trứng gà, so với hình tượng tao nhã ban đầu không còn sót lại chút nào, hai mắt trợn lên thật lớn, chén trà đang bưng trên tay, sơ sẩy một cái liền rơi xuống đất vỡ nát, phát ra một thanh âm chói tai.
43 Tiểu Hà nghe thấy câu hỏi của nương nương thì từ đáy lòng thở phào một hơn, cung kính bẩm báo: “Hôm nay nô tỳ đến Ngự dược phòng lấy thuốc, trên đường gặp một người nói muốn gặp Hoàng hậu nương nương, nói là buổi tối đợi người ở sau Ngư hoa viên”.
44 Đáng tiếc là mặt Tiểu Hà xám lại như tro tàn, một giọt mồ hôi to từ trên trán rơi xuống, một câu cũng nói không nên lời. Đức phi nổi giận, bước hai bước lại gần túm lấy cổ áo của nàng ta, trầm giọng: “Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”Bên trong Ngự hoa viên, vô cùng yên tĩnh, ánh trăng màu bạc bao phủ cả một vùng hoa cỏ thơm ngát, trong không khí ướt át tràn ngập cái lạnh thấu xương.
45 Trăng lặn, bóng sáng mờ ảo, Vân Tiếu chỉ kịp nhin thấy một bóng người bay xẹt qua trong nháy mắt, giống như một linh hôn trong đêm lạnh thình lình nhập vào cành lá rậm rạp.
46 Bên trong Kim Hoa cung. Vân Tiếu ngồi ngay ngắn ở bên cạnh bàn, bên dưới là Uyển Uyển, Tú Tú, còn có hai tiểu thái giám đang quỳ, không biết là đã muộn thế này, nương nương còn có chuyện gì muốn nói a,.
47 Tuy đáy lòng Thượng Quan Lâm không tán thành, nhưng lời Hoàng thượng đã nói hắn sao có thể phản bác, chỉ gật đầu trả lời. “Vâng, thần đệ sẽ làm tốt chuyện này, hoàng huynh yên tâm.
48 Trong hoa viên nhỏ của Kim Hoa cung, trồng rất nhiều loài cúc muộn. Cánh hoa hình cầu, hình dạng giống như cây thược dược, vẽ ra một hình tròn, lá kim giống như lá thông, cả đóa hoa lại có hình dạng như tổ ong, nói chung là hình thái vô cùng khác thường, đủ mọi loại màu sắc, vô cùng xinh đẹp, một trận gió nhẹ thổi qua, mùi hương lan tỏa khắp nơi, khiến cho lòng người lập tức khoan khoái.
49 Thượng Quan Lâm cung kính chắp tay: “Thần đệ tham kiếm Hoàng tẩu”. Nói xong Thượng Quan Lâm nhìn chằm chằm nữ nhân kia, chỉ thấy nàng ngập ngừng một lúc sau đó mới quanh đầu qua nhìn, đôi mắt to chớp chớp, lông mi thật dài lay lay hai cái, miệng nhếch lên, khóe miệng toàn là điểm tâm, tay còn cầm một miếng điểm tâm, vụn bánh rơi đầy tay, nhìn thật là thảm hại, Thượng Quan Lâm trước tiên là cụp mắt xuống, trực giác như muốn quay đầu rời khỏi này.
50 Dần dần đi tới hậu cung vắng lặng kia, người ở rất ít. Bên cạnh ngự hoa viên, chính là một cây hoa mai, lúc này cành mai nhẹ nhàng lay động, cũng không có thấy hoa nở, loại hoa này, cần phải trải qua một đêm tuyết rơi, mới có thể nở ra đỏ bừng như máu, thưởng mai trong tuyết, có thể nói đó là điều may mắn nhất trong đời người.
51 Gió nhè nhẹ thổi qua khiến tay áo Mộ Dung Xung khẽ bay, tư thái tao nhã mà cao quý, đôi mắt sâu thẳm như biển xanh cao rộng, óng ánh vô hạn, lại dường như là một vì sao phát sáng nhất trên bầu trời đêm, làm người ta lóa mắt.
52 Nửa đêm, Vân Tiếu đang ngủ say. Hai thái giám Tiểu Nguyên và Tiểu Chiêu nhanh chóng tiến vào, cắt đứt giấc mộng đẹp của Vân Tiếu. “Nương nương, nương nương, hình như Cảnh Phúc cung đã xảy ra chuyện?”Vân Tiếu ngồi dậy, xoa mắt, trong chốc lát muốn làm rõ hoàn cảnh trước mắt, mơ mơ hồ hồ nhìn hai thái giám, chớp đôi mắt to trong veo như nước: “Xảy ra chuyện gì?”“Nô tài cũng không rõ, là một tiểu thái giám của Cảnh Phúc cung lén lút lại đây nói cho nô tài biết, nói trong cung Cảnh Phúc, Hoàng Thượng nổi giận lôi đình, hiện tại triệu ngự y, về phần đã xảy ra chuyện gì, thái giám ở bên ngoài cũng không có biết gì”.
53 Ngày hôm sau, cả hoàng cung bị bao phủ bởi một tầng âm u kinh người, chuyện xảy ra đêm qua, tất cả nương nương trong cung đều đã biết tin, tuy không biết tình hình cụ thể bên trong, nhưng mà, Hoàng thượng giận dữ, ai ai cũng kinh sợ, tức khắc trừng phạt hai phi, Liễu mỹ nhân lập tức bị trầm hồ, còn Triệu tài tử bị đuổi vào lãnh cung.
54 Dạ Tố Tuyết tuy rằng rất muốn nghe những lời trong đại điện, nhưng cũng không dám làm càn, dẫn mấy cung tỳ cùng thái giám Chiêu Dương cung trở về. Dọc theo đường đi, cũng không có nói cái gì.
55 Ngự Y viện được bao trùm bởi không khí khẩn trương, Ngự y chuyên trách Trương Chiểu Đức đại nhân và vài vị Ngự y đức cao vọng trọng thức trắng một đêm không ngừng nghiên cứu thử nghiệm, từng chén từng chén thuốc được bí mật mang tới Cảnh Phúc cung, chỉ là không mảy may có một chút tác dụng nào.
56 Bên trong Ngự thư phòng, thị vệ và thái giám đều đã lui xuống, chỉ còn Tây Môn Thược và Hoàng thượng Thượng Quan Diệu, còn có Vương gia Thượng Quan Lâm.
57 Thiếu niên Diệp Khuynh Thiên và thiếu nữ Dạ Lan Chỉ, từng là bức phong cảnh đẹp nhất của Tây Giao Hồ Đê, dọc trên đường đi có không ít nam nữ thán phục và hâm mộ, ai cũng nói họ là một đôi Thiên Đồng Ngọc Nữ, thanh mai quấn trúc mã, lưỡng tiểu vô sai*, tình cảm sâu đậm.
58 May mà lương viện này dùng lực cũng không lớn nên không đâm trúng nơi nguy hiểm, mà phương hướng chếch đi một chút, đâm trúng đùi, tuy rằng không có gì nguy hiểm lớn, nhưng đau đớn cũng không thể tránh khỏi, hơn nữa Vân Tiếu còn diễn như thật, khóc đến mức vô cùng thê thảm, nước mắt nước mũi tèm lem, bên cạnh còn có Uyển Uyển cùng phối hợp, lại càng thêm kinh thiên động địa.
59 Đến lúc này, Thái hậu cũng không nể tình Dạ Tố Tuyết nữa, bình tĩnh lạnh lùng nói. “Dạ Tố Tuyết, ngươi thật to gan, dám sai Lương viện Ôn Bích Dung ám sát Hoàng hậu, trong mắt ngươi còn có ai gia sao? Ai gia đã cho ngươi một cơ hội, ngươi không biết quý trọng, như vậy cũng đừng trách ai gia.
60 Mộ Dung Xung đem tầm mắt từ trên người Uyển Uyển thu về, nhìn Vân Tiếu, khóe miệng khẽ động một chút, thanh âm từ tính mà lạnh lùng vang lên. “Không phải là ngươi muốn đi đến Vân Vương phủ sao?”“Làm sao mà ngươi biết được?”Vân Tiếu cảnh giác nhìn hắn, nam nhân này giống như là con giun trong bụng nàng vậy, vì sao mỗi lần nàng có nguy hiểm, nàng muốn làm cái gì, hắn đều sẽ biết, cảm giác này không tốt một chút nào, tương đối không tốt.