21 “Lam Lăng Nguyệt, ngươi trúng tà hả?” Kiều Phi Nhi thấy Lam Lăng Nguyệt gần như coi bà là người trong suốt, đôi mắt đẹp trừng thẳng mắt nàng, nhìn nàng và Họa Mi trao đổi với nhau, vậy mà trên người nàng lại có một loại quý khí tự nhiên mà thành, chẳng còn một chút dáng vẻ tiểu phế vật nhu nhược khóc lóc, xem đi xét lại một hồi, trong lòng Kiều Phi Nhi không ngừng phủ nhận, bà không thích xuất hiện bất kỳ kẻ nguy hiểm nào với mình.
22 “Lam Lăng Nguyệt, ngươi trúng tà hả?” Kiều Phi Nhi thấy Lam Lăng Nguyệt gần như coi bà là người trong suốt, đôi mắt đẹp trừng thẳng mắt nàng, nhìn nàng và Họa Mi trao đổi với nhau, vậy mà trên người nàng lại có một loại quý khí tự nhiên mà thành, chẳng còn một chút dáng vẻ tiểu phế vật nhu nhược khóc lóc, xem đi xét lại một hồi, trong lòng Kiều Phi Nhi không ngừng phủ nhận, bà không thích xuất hiện bất kỳ kẻ nguy hiểm nào với mình.
23 “Di nương, ngài tỉnh lại đi. ” Thấy chủ tử nhà mình hôn mê trên người nàng, Đào Hồng gặp tình huống như vậy loay hoay không biết phải làm sao, quan trọng ở chỗ Kiều di nương đang có thai, nếu xảy ra sơ xuất gì, cái mạng nhỏ nô tỳ của nàng có lẽ cũng khó giữ nổi.
24 “Di nương, ngài tỉnh lại đi. ” Thấy chủ tử nhà mình hôn mê trên người nàng, Đào Hồng gặp tình huống như vậy loay hoay không biết phải làm sao, quan trọng ở chỗ Kiều di nương đang có thai, nếu xảy ra sơ xuất gì, cái mạng nhỏ nô tỳ của nàng có lẽ cũng khó giữ nổi.
25 Kiều Phi Nhi không ngờ Lam Lôi Ngạo sẽ hất tay, bà trở tay không kịp dẫn đến rơi khỏi giường, bụng đập mạnh xuống đất, một dòng nước nóng thấm ra ngoài áo lót, nhìn thấy áo lót bị nhuộm đỏ, sắc mặt Kiều Phi Nhi tái mét, hài tử của bà không thể giữ nổi, thai hư hoàn toàn.
26 Kiều Phi Nhi không ngờ Lam Lôi Ngạo sẽ hất tay, bà trở tay không kịp dẫn đến rơi khỏi giường, bụng đập mạnh xuống đất, một dòng nước nóng thấm ra ngoài áo lót, nhìn thấy áo lót bị nhuộm đỏ, sắc mặt Kiều Phi Nhi tái mét, hài tử của bà không thể giữ nổi, thai hư hoàn toàn.
27 “Lam Lăng Nguyệt, ngươi vừa nói cái gì, ngươi có bản lĩnh lặp lại lần nữa. ” Trước đến giờ toàn là bị mình bắt nạt, Lam Lăng Nguyệt luôn nhẫn nhục chịu đựng ấy vậy lại dám đáp trả mình, Lam Ngữ Yên không khỏi sửng sốt, trong đầu hiện ra lời Đào Hồng, lại nói mình không phải đối thủ của Lam Lăng Nguyệt, thật sự nực cười.
28 “Lam Lăng Nguyệt, ngươi vừa nói cái gì, ngươi có bản lĩnh lặp lại lần nữa. ” Trước đến giờ toàn là bị mình bắt nạt, Lam Lăng Nguyệt luôn nhẫn nhục chịu đựng ấy vậy lại dám đáp trả mình, Lam Ngữ Yên không khỏi sửng sốt, trong đầu hiện ra lời Đào Hồng, lại nói mình không phải đối thủ của Lam Lăng Nguyệt, thật sự nực cười.
29 Lam Lăng Nguyệt cứ như vậy bước đi, tính toán canh giờ Lam Ngữ Yên rơi xuống nước, vừa đi khuất tầm mắt Lam Ngữ Yên, vội tìm chỗ kín ngồi xuống.
“Tiểu thư, ngài sao thế, có phải vừa mới bị cảm lạnh, thân thể không thoải mái không, xin lỗi tiểu thư, vừa rồi nô tỳ nhìn thấy nhị tiểu thư định đẩy ngài xuống nước, nô tỳ không thể báo cho ngài biết đúng lúc.
30 Lam Lăng Nguyệt cứ như vậy bước đi, tính toán canh giờ Lam Ngữ Yên rơi xuống nước, vừa đi khuất tầm mắt Lam Ngữ Yên, vội tìm chỗ kín ngồi xuống.
“Tiểu thư, ngài sao thế, có phải vừa mới bị cảm lạnh, thân thể không thoải mái không, xin lỗi tiểu thư, vừa rồi nô tỳ nhìn thấy nhị tiểu thư định đẩy ngài xuống nước, nô tỳ không thể báo cho ngài biết đúng lúc.
31 Khi Vương Khánh ôm Lam Ngữ Yên bị rơi xuống nước tới Mặc uyển, Đào Hồng đang ra lệnh bọn nha hoàn sắc thuốc bổ thân thể cho Kiều di nương, còn Lam Lôi Ngạo ngồi cạnh bên giường chăm sóc Kiều Phi Nhi còn đang hôn mê.
32 Khi Vương Khánh ôm Lam Ngữ Yên bị rơi xuống nước tới Mặc uyển, Đào Hồng đang ra lệnh bọn nha hoàn sắc thuốc bổ thân thể cho Kiều di nương, còn Lam Lôi Ngạo ngồi cạnh bên giường chăm sóc Kiều Phi Nhi còn đang hôn mê.
33 “Di nương, người vẫn có người chống đỡ cho mà, nếu như người gục tại Nguyệt Thanh uyển con, phụ thân đại nhân thân ái của con sẽ liều mạng với con mất.
34 “Di nương, người vẫn có người chống đỡ cho mà, nếu như người gục tại Nguyệt Thanh uyển con, phụ thân đại nhân thân ái của con sẽ liều mạng với con mất.
35 Đầu tóc Lam Ngữ Yên rối loạn, chỉ mặc chiếc áo lót, nhét dao nhỏ trên khay đựng trái cây vào cổ tay áo lót, chạy như điên khỏi Mặc uyển, mắt sưng đỏ, màu da vô cùng tái nhợt, toàn thân toát lên vẻ dữ tợn.
36 Đầu tóc Lam Ngữ Yên rối loạn, chỉ mặc chiếc áo lót, nhét dao nhỏ trên khay đựng trái cây vào cổ tay áo lót, chạy như điên khỏi Mặc uyển, mắt sưng đỏ, màu da vô cùng tái nhợt, toàn thân toát lên vẻ dữ tợn.
37 Kiều Phi Nhi hành động bất thình lình, khiến Lam Lăng Nguyệt trở tay không kịp, lúc con dao sắp đâm tới nàng, Trang mẫu dùng nội công kéo Lam Lăng Nguyệt ra giúp nàng tránh thoát đợt tấn công bất ngờ, sau đó sử dụng ba phần công lực xuất ra cú đá trên không về phía bụng Kiều Phi Nhi, đá bay Kiều di nương muốn tấn công tiểu thư nhà mình ra ngoài.
38 Kiều Phi Nhi hành động bất thình lình, khiến Lam Lăng Nguyệt trở tay không kịp, lúc con dao sắp đâm tới nàng, Trang mẫu dùng nội công kéo Lam Lăng Nguyệt ra giúp nàng tránh thoát đợt tấn công bất ngờ, sau đó sử dụng ba phần công lực xuất ra cú đá trên không về phía bụng Kiều Phi Nhi, đá bay Kiều di nương muốn tấn công tiểu thư nhà mình ra ngoài.
39 Thủ pháp của lão già tóc bạc cực nhanh, chỉ chốc lát mặt của Lam Lôi Ngạo đã bị đánh tới sưng phồng, hơn nữa hai bên trái phải tương đối cân bằng nhau, không có chút ý nghĩ muốn ngừng, thời điểm khuôn mặt bị đánh sưng đến không nhận ra nổi, lão già tóc bạc mới hài lòng với kiệt tác của mình mà ngừng đánh, kéo y phục Lam Lôi Ngạo lau lau vết bẩn trên bàn tay.
40 Thủ pháp của lão già tóc bạc cực nhanh, chỉ chốc lát mặt của Lam Lôi Ngạo đã bị đánh tới sưng phồng, hơn nữa hai bên trái phải tương đối cân bằng nhau, không có chút ý nghĩ muốn ngừng, thời điểm khuôn mặt bị đánh sưng đến không nhận ra nổi, lão già tóc bạc mới hài lòng với kiệt tác của mình mà ngừng đánh, kéo y phục Lam Lôi Ngạo lau lau vết bẩn trên bàn tay.
Thể loại: Dị Giới, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 50