41 Hắn nâng chén lên, cười nói với Tử Tang: “Tiểu thư, chúng ta chạm cốc, chúc tiểu thư sang năm sống tốt hơn. ” Cũng hi vọng tiểu thư có thể cười vui vẻ, đương nhiên lời chúc sau hắn không nói ra, chỉ thầm nói trong lòng, hắn chưa bao giờ thấy tiểu thư cười vui vẻ cả.
42 “Câm miệng. ” Tử Tang ra lệnh. Hạ Mộc làm như không nghe thấy. Hạ Hồi Sinh sửng sốt, sau đó nhìn Tử Tang thật lâu sau không nói chuyện, lại nhìn về phía Hạ Mộc, ủy khuất nói: “Hạ Mộc, sao cậu lại cưới cô vợ hung dữ như vậy?”“Cậu nói xem?” Người tới nhíu mày, dáng vẻ phụng phịu.
43 “Lúc nãy anh đi vào thế nào hãy đi ra thế đó. ” Tử Tang nhàn nhạt nói. Hạ Hồi Sinh sửng sốt, tiếp theo giận dữ nói: “Cô cũng dám đuổi tôi đi. ”“Đi ra ngoài.
44 “Hạ Mộc cậu rất bất công, người ta nói vợ thì quên mẹ, lời này quả không sai. ” Hạ Hồi Sinh oan ức nhìn Hạ Mộc. “Cái này liên quan gì đến có vợ thì quên mẹ chứ?” Hạ Mộc mơ hồ xem Hạ Hồi Sinh.
45 “Anh Ba, hôm nay là sinh nhật mười tám tuổi của anh, bọn em mang trứng gà đến tặng anh. ” Hạ Chiêu Quan vừa cười nói. Hạ Mộc sửng sốt, hiển nhiên quên mất.
46 Nhìn bước chân Hạ Mộc nghiêng ngả đi đến cạnh bàn, lắc lắc hai bầu rượu sớm trống rỗng, ngạc nhiên nói: “Ách, không còn rượu, ai uống rồi?”Xem ra cực kì say, dĩ nhiên là mình uống rượu cũng không biết, Tử Tang nghĩ.
47 “Không uống. ” Sau khi say Hạ Mộc tuy rằng vẫn lo lắng cho Tử Tang, nhưng đã biết chống đối lại. Hắn ngồi xuống ghế tựa, quay lưng về phía nàng. Không uống chính là không uống, mệnh lệnh của tiểu thư không sai khiến được hắn.
48 Tử Tang quay đầu xem Hạ Mộc, hỏi: “Lý ma ma là ai?”Nàng quyết định cho Hạ Mộc một cơ hội giải thích, xem như công bằng. Tử Tang lạnh lùng nhìn Hạ Mộc, Lý ma ma là ai?Nàng có chút xúc động muốn lay tỉnh Hạ Mộc, hỏi cho rõ ràng, cuối cùng, nàng không làm như vậy, lạnh mặt xoay người lên lầu, không để ý tới Hạ Mộc ngủ trên sofa.
49 “Cậu ngốc à, hiện tại cậu đã có thân phận của người bình thường, sao còn coi mình là hạ nhân?” Hạ Hồi Sinh nhắc nhở nói, hắn thật sự rất tức giận với cái kiểu luôn coi mình là hạ nhân của Hạ Mộc.
50 “Phát hiện chuyện lớn như vậy, sao có người lại có thể thờ ơ như thế?” Hạ Hồi Sinh nhìn thấy Tử Tang vào trong nhà thì càng căm tức. Giọng hắn rất lớn tiếng, rõ ràng là nói Tử Tang, nhưng hắn biết Hạ Mộc rất kính trọng cô ta nên không dám nói thêm gì nữa.
51 “Hả… Mộc Đầu thúc thúc thật kỳ lạ!” Song Hỉ nhìn bóng dáng Hạ Mộc rời đi, nghi ngờ nói. Khóe miệng Tử Tang lơ đãng nhếch lên. Khúc thị nhìn Tử Tang, trong mắt loé lên tia sáng.
52 Tử Tang lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn một cái, rút ra một bức thư từ trong tay áo, quăng về phía người nọ, bức thư rất nhẹ bay thẳng tắp về phía người đó.
53 “Nhưng cha mẹ bắt em đi làm thiếp. ” Hạ Chiêu Quan vừa nói xong, lại tiếp tục khóc. “Cái gì?” Hạ Mộc vừa nghe, không khỏi kêu sợ hãi thành tiếng, trên mặt xuất hiện vẻ tức giận, nói: “Cha mẹ nghĩ cái gì vậy, làm phu nhân không phải tốt hơn sao, sao có thể đi làm thiếp.
54 “Ba…” Một cái tát không chút do dự, phát ra tiếng vang dội. Triệu Thế Tử ôm mặt mình không thể tin nhìn về phía Tử Tang, có lẽ bởi vì quá đỗi kinh ngạc và phẫn nộ, hắn không hề có phản ứng.
55 Cuộc sống của Tử Tang vẫn rất nhàn rỗi như cũ, còn cuộc sống của Hạ Mộc vẫn bận rộn nhiều việc như mọi khi. Nhưng dù bận rộn hắn cũng rất hưng phấn, vừa ngây ngô cười với nàng lại vừa ân cần, hơn nữa còn hầu hạ săn sóc tỉ mỉ hơn cả trước kia hại nàng thường lộ ra một tia khó hiểu và kỳ lạ.
56 Trải qua sự quan sát của Hạ Mộc và thảo luận thêm với Hạ Thư, được cả Hạ Chiêu Quan đồng ý, Trương Nhị Bảo này cuối cùng đã thông qua khảo nghiệm, thành phu quân tương lai của Hạ Chiêu Quan.
57 Hạ Chiêu Quan đành nhận lấy lễ vật áp rương của Tử Tang, đây là món đồ rất quý giá, mặc dù trong mắt Tử Tang cái đó chẳng đáng gì. Bên ngoài phòng càng ngày càng náo nhiệt, tất nhiên trong phòng cũng không vắng vẻ.
58 Hôm sau, khi Hạ Mộc và Tử Tang đang ăn điểm tâm, Lê Tường đánh xe ngựa dừng ngoài cửa viện, sau đó Khúc thị dắt Thạch Đầu và Song Hỉ xuống xe. “Lê đại ca, chị dâu, sao hai người lại đến đây?” Hạ Mộc không hiểu hỏi.
59 “Mộc Đầu thúc thúc, Mộc Đầu thẩm thẩm kể chuyện thật đáng sợ, có quỷ, Song Hỉ sợ hãi, Mộc Đầu thẩm thẩm hư. ”Hạ Mộc vừa nghe thế, lại nhìn vẻ mặt hơi chột dạ của nàng, nhất thời hiểu rõ.
60 Khi Tử Tang chuẩn bị đi tắm, Hạ Mộc cầm một bộ quần áo màu tím nhạt đến, “Tiểu thư, tôi làm xong quần áo rồi, rửa mặt chải đầu xong cô mặc quần áo mới đi!”Lúc trước Hạ Mộc mua vải, mảnh màu trắng đã làm hai bộ.