21 Trong trí nhớ của Hàn Nhạn, nàng không có ấn tượng gì về sự xinh đẹp của Trang Ngữ Sơn. Lần duy nhất nàng nhớ chính là đêm tân hôn lần đó. Trang Ngữ Sơn mặc quần áo của tân nương, như con tu hú chiếm tổ chim khách, vừa bước vào đã tặng nàng một ly rượu độc.
22 Bọn nô tỳ đã nhanh chóng tìm một chiếc xe ngựa thật tốt, bên trong được trải thảm da chồn mềm mại. Vừa rộng lại vừa ấm, Hàn Nhạn thu tay đang sưởi ấm từ lò than, ngồi nhâm nhi đồ ăn vặt.
23 Người phụ nữ lớn tuổi ngồi chính giữa điện, mặc một bộ quần áo làm bằng vải gấm lấp lánh kim tuyến, đang thưởng thức một tách trà thơm. Mặc dù tuổi đã hơn năm mươi, nhưng đôi mắt vẫn thông minh và đầy sắc bén, toàn thân tỏa ra khí thế uy quyền của hoàng gia, khiến người khác cảm thấy có vài phần áp lực.
24 Sở dĩ Trang Ngữ Sơn hành động như vậy, là vì thái độ vừa rồi của Thái Hậu. Các vị phu nhân đang ngồi gần đó cũng chú ý tới các nàng. Tuy mỗi người nói một chuyện, nhưng ánh mắt của họ vẫn liếc về phía các nàng.
25 Cung nữ dẫn đường đi phía trước, Hàn Nhạn và Trang Ngữ Sơn đi phía sau. Trên mặt Trang Ngữ Sơn vẫn mỉm cười ôn hòa, nhưng Hàn Nhạn luôn cảnh giác như cũ.
26 Hàn Nhạn cứ ngẩn người nhìn, không bao lâu thì tuyết bắt đầu rơi. Bông tuyết rơi lên đầu và vai của nàng, trong lúc này bóng dáng người nọ lại có chút mơ hồ.
27 Hàn Nhạn lại càng hoảng sợ, vội vàng chui từ trong ngực người nọ ra, lúc này mới phát hiện mình đang đứng trên một mảnh đất trống ở phía sau, trước mặt là một bức tường đá ngăn cách đường đi.
28 Giống như lời của người kia vừa nói, Hàn Nhạn đi không lâu thì nhìn thấy một ngự hoa viên tuyệt đẹp. Ở phía ngoài có hai cung nữ đang quét dọn, Hàn Nhạn đi tới nói chuyện với họ, sau khi nghe xong một cung nữ liền dẫn nàng đi đến Mai Viên.
29 Trên đường thưởng mai gặp được Hoàng Thượng, coi như là một cuộc sóng gió nhỏ. Hoàng Thượng ở lại một lát rồi rời đi, rừng mai cũng dần dần khôi phục cảnh tượng náo nhiệt như trước.
30 Hoàng Thượng giá lâm, cái vị khách đang ngồi vội vàng hành lễ. Hoàng Thượng bảo họ bình thân, rồi dẫn cái đại thần đi vào chỗ ngồi. Bàn tiệc trải dài hai bên, nam nữ tách nhau ra mà ngồi.
31 Thân thể Hàn Nhạn cứng đờ, lập tức một mực cúi đầu, trong lòng cầu nguyện Huyền Thanh Vương không nhận ra nàng, chẳng qua chỉ là mình hoa mắt. Bên tai truyền tới tiếng cười trầm thấp của Hoàng Thượng: "Thành tướng quân, hôm nay khanh có công đẩy lùi quân địch, khiến cho Tây Nhung bị tổn thất nặng nề, giương cao uy danh của Đại Tông ta, quả thật là nên trọng thưởng, Trẫm liền ban thưởng có khanh một vạn lượng hoàng kim, ba ngàn mẫu ruộng tốt, một trăm cửa hàng, năm mươi mét đất.
32 Hàn Nhạn nhìn chằm chằm Trang Ngữ Sơn nở nụ cười, rốt cục Trang Ngữ Sơn chịu không nổi thái độ này, gương mặt biến sắc nói: "Nhạn nhi muội muội cười gì vậy?"Hàn Nhạn vô tội, buôn tay ra, "Hôm nay là cung yến.
33 Thức ăn trên bàn tiệc, quả thật là không tệ. Hàn Nhạn sống ở Trang phủ nhiều năm như vậy, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một bàn tiệc phong phú đến vậy.
34 "Ta không cho ngươi nói như vậy!" Trang Hàn Minh trừng mắt đầy hung tợn nhìn hắn, thật muốn cho hắn một đấm. Nhưng mà tay chân của cậu đang bị mấy người còn lại đè lấy, không thể động đậy, cậu đành nổi giận mắng: "Nhiều người ăn hiếp một người thì ra tích sự gì! Trương Uy! Ngươi có bản lĩnh thì một mình đấu với ta!"Thiếu niên áo trắng vừa nghe thấy liền cười nhạo nói: "Chỉ một mình ngươi, còn muốn một chọi một với bổn thiếu gia.
35 Trương Uy đầu tiên là ngẩn người ngay tại chỗ, đợi đến khi phản ứng lại được thì lập tức không nhịn được nổi giận, vươn tay túm lấy Hàn Nhạn, tung ra một quả đấm đánh về phía khuôn mặt của Hàn Nhận, nhưng lại nghe thấy giọng nói bình tĩnh của Hàn Nhạn: "Nếu biểu ca không muốn bị chu di cửu tộc, tốt nhất là nên buông biểu muội ra.
36 Tiểu Thái Tử sống mười năm trên đời, những người xung quanh đối với cậu luôn lấy lòng và cung kính, chưa từng có một người nào dám đối với cậu như vậy cả.
37 Lúc Hàn Nhạn dẫn theo Cấp Lam trở về buổi tiệc, thì đã nhìn thấy Trang Hàn Minh có mặt ở đó. Thu Hồng nhìn thấy các nàng thì thở phào nhẹ nhõm. Hàn Nhạn ngồi xuống bên cạnh Đặng Thiền, Đặng Thiền quan tâm hỏi: "Sao đi lâu vậy? Ta còn lo lắng cho ngươi gặp chuyện không may?"Sau đó thì nghe thấy Trang Ngữ Sơn ngồi đối diện khẽ cười một tiếng: "Trong cung này rộng lớn, cảnh sắc cũng khôn giống nhau.
38 Hoàng Thượng đã lên tiếng, các vị đại thần cho dù có bất mãn cũng không dám biểu lộ ra bên ngoài. Hàn Nhạn nhìn một vòng, thấy các vị phu nhân và tiểu thư đều có vẻ mặt đang chờ mong, nghĩ lại cũng thấy thoải mái.
39 Dáng múa của công chúa Vân Nghê nhanh nhẹn, cử động đầy xinh đẹp, cử chỉ làm khuynh đảo mọi người. Các nam nhân đang ngồi ở phía nam quyến đều lộ ra ánh mắt si mê.
40 Một cây mộc cầm đầy tao nhã, đặt gần một nữ tử xinh đẹp. Dân hương rửa tay, cửa chỉ không hề mất phong độ lễ nghi của một tiểu thư khuê các. Hàn Nhạn mỉm cười nhìn, tuy là nàng không thích con người của Lý Giai Kỳ, nhưng mà khí chất của một vì tiểu thư thì nàng lại cảm thấy khác.