21 Bạn gái. . . Từ Gia Tu có bạn gái từ khi nào? “Bạn gái của anh” có biết điều này hay không?Tâm tình của Lục Già giống như bông hoa đột nhiên nở rộ, một luồng máu kích động xông thẳng lên đại não, vô cùng thần kỳ.
22 Lục Già ôm 99 bông hoa hồng trở về, đi được một đoạn mới chợt nhớ ra hộp hoa hồng của anh Triệu tặng vẫn để ở trong xe Từ Gia Tu, nhưng chắc giờ anh đã đi khá xa rồi, thôi vậy.
23 Tuy có chút ngạc nhiên nhưng đương nhiên lão Lục sẽ không từ chối một vị mãnh tướng trở thành đồng đội của mình. Ông lập tức bỏ qua thầy giáo mới nhậm chức, vỗ vỗ bả vai Từ Gia Tu nói: "Nếu hôm nay chúng ta có thể chơi thắng chủ nhiệm của lớp em thì chủ nhiệm Lục sẽ mời em ăn cơm.
24 Lục Già vốn tưởng rằng phần cuối của hội nghị sẽ là cái gì đó rất có "tình thú", sự thực chứng minh, là cô suy nghĩ nhiều rồi. Từ Gia Tu vô cùng đứng đắn chủ trì hội nghị, anh căn cứ vào số liệu phân tích suy ra thị trường, trên màn hình chiếu là bản powerpoint trình bày số liệu mà cách đây không lâu anh và cô tăng ca để làm.
25 Lục Già khóc? Khóc vì bạn gái thời trung học của anh? Chẳng lẽ cô cho rằng anh còn có thể có người nào khác hồi trung học nữa sao? Phụ nữ một khi ăn dấm chua thì chỉ số thông minh đều tụt xuống thấp như vậy à?Từ Gia Tu tìm được Lục Già ở cửa hàng bán rau quả của chung cư Thanh Niên.
26 Tên của hạng mục đã được quyết định, Lục Già cảm thấy chính mình cũng góp một chút công lao nho nhỏ ở trong đó, nhưng —— cô vẫn không được tham gia hạng mục.
27 "Bạn học Từ, sao đột nhiên em lại tới đây?" Lão Lục thu lại vẻ mặt kinh ngạc, nhìn Từ Gia Tu hỏi. Từ Gia Tu cảm thấy thật khó hiểu, có phải anh đi theo dấu chân để đến đây đâu.
28 Dự tính của Lục Già là, trước tiên cần phải dẫn Dương San Ny và anh bạn trai kia "vừa đi vừa nói chuyện" tránh xa nơi này cái đã, sau đó tìm cớ tách khỏi bọn họ rồi lộn trở lại Starbucks, tùy tiện bịa ra lý do giải thích nào đó cho Từ Gia Tu.
29 Vì hẹn hò quá sớm, Lục Già không nghĩ rằng mình thực sự nằm ngủ trong lòng Từ Gia Tu. Lúc tỉnh dậy lại phát hiện ra Từ Gia Tu đang cầm điện thoại di động giơ trước mặt cô chụp ảnh, nhất thời cảm thấy vừa ngọt ngào lại vừa xấu hổ, nếu chụp xấu thì làm sao bây giờ?Tuy nhiên, sự thật hoàn toàn không tồn tại từ “nếu”.
30 Khi hình ảnh trong quá khứ và thực tế hiện tại hoàn toàn không tương đồng thì phải làm sao đây?Nhanh chóng đưa ra sự lựa chọn, Janice nhíu mày nhìn bạn học Thiệu nói: "Xin hỏi, chúng ta quen biết nhau sau? Tôi cảnh cáo cậu, đừng tưởng rằng biết được tên cúng cơm cha mẹ đặt cho tôi thì có thể bắt quàng làm họ, vô dụng thôi —— "Những lời này tuyệt không lưu tình! Janice vừa dứt lời, lập tức đã có người châm ngòi thổi gió, Diệp Ngang Dương quay sang hỏi bạn học Thiệu: "Phong Phong, anh và Kiều Kiều thực sự là bạn học hồi mẫu giáo hả? Trước kia hai người.
31 Tán gái không cẩn thận đụng phải bạn gái của ông chủ thì làm sao bây giờ? Tuy rằng Thiệu Dật Phong rất hay ngượng ngùng, nhưng phản ứng lại cực kỳ cơ trí! Ngay sau đó một giây, anh ta mở miệng nói: "Không ngờ con mắt nhìn người của tôi với Từ tổng lại chuẩn y như nhau.
32 Trong lúc làm việc, Lục Già thỉnh thoảng lại dừng lại nhìn bàn tay phải của mình, tổng cộng không dưới mười lần. Lần nào cũng nhìn thật chăm chú, Tiểu Đạt thấy thế liền tò mò hỏi: "Lục Già, tay phải của cô bị làm sao à?"Lục Già vội vàng thả tay xuống, liên tục lắc đầu, chột dạ giải thích: "Có sao đâu, tôi chỉ đang xem chỉ tay.
33 Có lẽ do bị sốt nên thân thể không được thoải mái, mới tám giờ tối mà Lục Già đã lên giường đi ngủ. Thực ra nguyên nhân lớn nhất là do bạn trai ảo Tiểu Tu Tu gửi tin nhắc nhở cô: "Nhìn di động liên tục không tốt cho mắt đâu, em đi nghỉ đi.
34 Đối thủ gặp mặt, ai đẹp thì thắng. Lục Già trở về thay quần áo mới phát hiện ra đồ đẹp của mình thật sự quá ít, cô đành mặc một chiếc áo sơmi trắng kết hợp với áo vest nhỏ và quần dài.
35 Gió đêm quét qua từng đợt, bầu trời rộng lớn trên đỉnh đầu giống như một tấm vải nhung khổng lồ; có một vài ngôi sao nhỏ song song thành đôi, cũng có một số lại đứng lẻ loi một mình, trông thật đáng thương.
36 Thật không ngờ người lấy mất thư tình của tiểu Diệp tổng lại là Từ lão đại, hiển nhiên người có đủ thời gian và động cơ gây án nhất chính là anh, huống chi người bình thường đâu có ai làm ra loại chuyện này.
37 Ông chủ lớn, ông chủ bé của Ốc Á cãi nhau, không biết là vì cớ gì. Nghe loáng thoáng thì hình như Từ Boss lấy mất cái gì đó của tiểu Diệp tổng, tiểu Diệp tổng ầm ĩ muốn Từ Boss trả lại cho cậu ta.
38 Sau khi Từ Gia Tu rời đi, Diệp Ngang Dương cũng ‘thu cờ tắt trống’. Janice chịu đủ giày vò, tra tấn nội tâm ghê gớm, thầm nghĩ hay cứ trực tiếp mổ bụng tự sát, lấy cái chết tạ tội, thế là xong hết mọi chuyện.
39 Có một số việc chẳng phải là khắc cốt ghi tâm nhưng không hiểu sao chúng ta đều nhớ tới chúng rất rõ ràng. Cửa hàng Kim Vượng rộng chừng hơn hai mươi mét vuông, trước cửa ra vào có treo một tấm plastic trong suốt, lò than bên trong đun nước, tỏa ra hơi nóng mờ mịt.
40 Cái gì gọi là chưa kịp xuất trận đã chết trước, khiến lệ anh hùng ướt đẫm khăn. —— "Em, em, em. . . không bán cho anh!"—— Hả? !Từ Gia Tu không thể tưởng tượng nổi, hoàn toàn không lý giải được tình huống đang phát sinh trước mắt.