141 Lãnh Phong đuổi tới nhanh chóng, rốt cục trước khi màn đêm buông xuống, vất vả cả đường về tới huyện Khổng. Chuyện thứ nhất cần làm sau khi trở về chính là gặp mặt đả kích dáng vẻ bệ vệ kiêu ngạo của Lý Vĩnh Xương.
142 Vụ án Tiền Ái Lâm còn chưa bước vào thủ tục tư pháp, đang trong lúc điều tra lấy chứng nhận. Trên cơ bản sự thật rõ ràng chứng cớ đầy đủ, dựa theo quy trình bình thường, trong một tháng liền có thể bước vào quy trình tư pháp.
143 Khác với nghi thức cắt băng khởi công đập nước sông Lưu Sa đầy long trọng, việc khởi công khai thác và phát triển du lịch ở núi Bình Khâu gần như lặng lẽ không một tiếng động.
144 Thành phố Hoàng Lương có 4 quận, 14 huyện, và 1 thị xã. Trong 4 quận giáp thành phố có quận Đan Thủy có diện tích lớn nhất, cũng là quận có kinh tế phát đạt nhất và dân cư nhiều nhất.
145 Lãnh đạo chủ chốt Huyện ủy huyện Khổng, đứng trong gió lạnh nghênh đón lãnh đạo Thành ủy đến. Lý Dật Phong và Lãnh Phong đều mặc trang phục mùa đông, áo bông thật dày, trông như béo ra một chút, hoặc là tâm rộng ra một chút chăng? Cũng khó mà nói được.
146 Thật ra, trong lòng Quan Doãn cũng cảm thấy rất lo lắng đối với thế cục huyện Khổng hiện này. Nhưng hiện tại hắn lo lắng cũng bằng thừa, không bằng đơn giản tuỳ cơ ứng biến.
147 Từ lâu, khi Quan Doãn chọn Lãnh Phong làm chỗ dựa vững chắc, hắn đã để ý chăm chú đi theo. Từ đầu đến cuối, hắn không ngừng phân tích và suy đoán về người, tính tình và bối cảnh của Lãnh Phong.
148 Lý Dật Phong trong nháy mắt sắc mặt biến hóa không chừng, trong đầu toát ra một ý niệm không tốt, Lãnh Phong nhìn như liều lĩnh, có ý bức cung, kỳ thật sớm có chuẩn bị, đánh không phải là trận chiến không nắm chắc, chẳng lẽ ông ta lúc trước sớm đã cùng Trần Vũ Tường có thỏa thuận? Mà ngay cả Quách Vĩ Toàn cũng không hiểu chút nào, không nên, thật sự không nên, Trần Vũ Tường giáng tới huyện Khổng, là kết quả một tay bí thư Tưởng thúc đẩy, bí thư Tưởng không thích Lãnh Phong là sự thật người người đều biết, Trần Vũ Tường làm sao có thể dựa vào Lãnh Phong và có dấu hiệu ủng hộ đề nghị của Lãnh Phong? Không nên! Quan Doãn cũng kinh ngạc không ngừng, tuy rằng hắn không phải vô cùng hiểu rõ bối cảnh và lai lịch của Trần Vũ Tường, nhưng cũng ít nhiều rõ ràng sự điều xuống của Trần Vũ Tường, kỳ thật vẫn là thể hiện ý chí của Tưởng Tuyết Tùng, cũng không có dấu hiệu cho thấy Trần Vũ Tường quen biết Lãnh Phong, hơn nữa như Quan Doãn biết, giữa Lãnh Phong và Trần Vũ Tường hầu như không có cùng xuất hiện.
149 Tay phải Lý Dật Phong vừa giơ lên, Trần Vũ Tường chen vào nói: - Tôi nói hai câu… Ông ta dường như nói một nửa mới phát hiện hành động của Lý Dật Phong, liền nói: - Đồng chí Dật Phong có lời muốn nói? Khí thế vừa mới đưa ra của Lý Dật Phong bị Trần Vũ Tường hỏi đầy thâm ý, lập tức lại biến mất, ông ta buông tay phải xuống, trong lòng càng khẳng định Trần Vũ Tường đối với lập trường nông nghiệp hiệu suất cao là thừa nhận và ủng hộ, tuy nhiên lúc này ông ta còn không suy nghĩ sâu xa vì sao Trần Vũ Tường mới nhận chức liền có quan niệm giống Lãnh Phong, không phải đã nói Trần Vũ Tường là con cháu do một tay Tưởng Tuyết Tùng nâng đỡ sao? Lập trường nhân vật chính trị có lúc vì phe phái mà đối lập, có lúc vì quan niệm mà phân chia, không thể vơ đũa cả nắm, Lý Dật Phong nhất thời không nghĩ ra điểm xuất phát phía sau thái độ Trần Vũ Tường, liền ôm ý nghĩ không đem Trần Vũ Tường đẩy về phía Lãnh Phong, nói: - Đồng chí Vũ Tường, cậu trước kia đối với vấn đề nông nghiệp đã từng đi sâu vào nghiên cứu? Vấn đề này rất mơ hồ, có ý đánh Thái cực, Trần Vũ Tường liền cười ha hả: - Không dối gạt đồng chí Dật Phong, vợ tôi là chuyên gia viện khoa học nông nghiệp tỉnh, cô ấy nghiên cứu vấn đề nông nghiệp toàn tỉnh nhiều năm, mỗi ngày bên tai tôi nói đi nói lại, dần dà, tôi đã thành nửa chuyên gia nông nghiệp.
150 Nói thật là Lãnh Thư trông cũng khá xinh, tính cách dịu dàng như nước, như con chim non nép vào người, rất có hương vị tươi mát thuần khiết. Lại thêm chuyện cô lúc nào cũng thắt bím tóc đen, làm cho cô trông như một nhụy hoa hồng, kín đáo mà đầy hương thơm.
151 Thân thế của Tiểu muội vẫn là nỗi đau trong lòng Quan Doãn. Tiểu Muội tuy không phải là em ruột Quan Doãn, thậm chí còn không có bất kỳ quan hệ máu mủ nào nhưng Quan Doãn yêu cô như cô em ruột độc nhất vô nhị.
152 - Thừa nhận tôi là lãnh đạo của anh thì tốt rồi. Kim Nhất Giai vui vẻ ra mặt, giả vờ giả vịt vỗ vỗ vai Quan Doãn. - Anh là một thanh niên tốt, cố gắng làm việc, khẳng định sẽ có tiền đồ.
153 Cuối cùng, chuyện Quan Doãn điều tới Thành ủy có thành hay không, còn phải xem thái độ của một người rất quan trọng - Lãnh Phong. Thành ủy đòi người, Huyện ủy không thả người, Thành ủy không thể cưỡng ép Huyện ủy thả người.
154 Nếu nói Ngõa Nhi xuất hiện lúc vận khi của Quan Doãn bắt đầu tốt lên, vậy Kim Nhất Giai đến, chính là lúc vận khí của Quan Doãn bắt đầu bay lên. Nhất là hôm nay, cô lại khiến ông cụ Dung có hứng thú nói chuyện, nhắc tới thế cục Bắc Kinh.
155 Ánh mắt Kim Nhất Giai chớp động, từ trên người ông cụ Dung nhảy đến trên người Quan Doãn, cuối cùng thu hồi ánh mắt, im lặng suy nghĩ xâu xa. Tiểu Muội vẫn là vẻ mặt thản nhiên, cầm bát múc súp cho mỗi người, tay chân vừa nhẹ nhàng đặt trước mặt từng người một.
156 Tụ họp mãi cho đến 9 giờ tối mới giải tán, Ông cụ Dung đã uống đến có năm phần say, nhất thời hứng khởi, lại trải rộng giấy Tuyên Thành ra viết một bức chữ tặng cho Kim Nhất Giai, nét bút cứng cáp mà phong cách cổ xưa, nét chữ cứng cáp, dường như một đời tang thương và bi tráng đập vào mặt, mà vẻ mặt chuyên chú khi thoải mái viết chữ của Ông cụ Dung, cũng dường như ngưng tụ phiêu bạt và chuyện cũ của cả đời ông ta mà người khác không biết, khiến cho Quan Doãn có năm phần say suýt nữa đau xót chảy nước mắt.
157 Vốn Quan Doãn hôm nay là sắp xếp cùng Kim Nhất Giai thị sát hiện trường thi công núi Bình Khâu, tuy rằng số lượng công trình du lịch khai thác, phát triển núi Bình Khâu không lớn, trên cơ bản bảo lưu lại diện mạo tự nhiên vốn có, nhưng ở chân núi còn kiến tạo xây dựng một số nhà nghỉ bằng gỗ, cho nên, xuất phát từ suy xét bảo hộ hoàn cảnh, kỳ hạn công trình liền kéo dài tương ứng.
158 Phải nói, sống chết của Tiền Ái Lâm đã không quan hệ đến thế cục huyện Khổng rồi, cũng không mấy người chú ý y sống hay chết. Mà Lý Vĩnh Xương bị chuyển giao đến cơ quan tư pháp, phán mười năm hay là hai mươi năm, cũng không quan trọng, đối với nhân vật chính trị mà nói, khai trừ Đảng viên chính là lúc sinh mạng chính trị hoàn toàn chung kết, vĩnh viễn sẽ không còn khả năng quật khởi Nhưng cái chết của Tiền Ái Lâm lại ảnh hưởng đến việc Lý Vĩnh Xương phán mười năm hay là hai mươi năm, thì lại là một hồi đọ sức phía sau màn khác nữa, sự tình liên quan đến giao thủ của Tưởng Tuyết Tùng và Hô Diên Ngạo Bác.
159 So với Ôn Lâm đang lo lắng và hoảng sợ, Kim Nhất Giai đang kinh hãi và bất an, Lý Dật Phong bình tĩnh hơn nhiều, sắc mặt nghiêm trọng như tuyết. Đầu tiên là hỏi thăm tình trạng thương tích của Lãnh Phong, rồi lại cầm tay Quan Doãn, hỏi chuyện xảy ra thế nào.
160 Quan Doãn hoàn toàn không biết thân phận thật sự của Kim Nhất Giai, chỉ biết rằng cô là em họ của Hạ Lai, là đại tiểu thư nhà họ Kim ở Bắc Kinh, lại không biết uy danh ba nhà họ Kim ở Bắc Kinh và biệt danh thiên kim tiểu thư số một Bắc Kinh của cô, cũng không biết cô đã từng trải qua những gì, càng không biết cô ngoại trừ tầm mắt chính trị nhạy bén, tư duy kinh tế hơn người, còn có sức phán đoán bình tĩnh và cái nhìn đại cục ra tay đúng lúc.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Tiên Hiệp, Đô Thị, Huyền Huyễn
Số chương: 50