101 Lúc này đúng vào bốn giờ chiều, mặt trời ở đằng tây, ánh chiều tà chiếu rọi vàng óng ánh, mùa thu núi Bình Khâu, lá đỏ phủ khắp núi, bị ánh mặt trời chiếu vào, rất là thích ý Nhân viên được sắp xếp đi cùng Tưởng Tuyết Tùng tham quan núi Bình Khâu, rất ý vị sâu xa, số 1 số 2 Huyện ủy đồng thời vắng bóng không nói, số 3 cũng không thấy bóng dáng, một người cao nhất bên Huyện ủy ra mặt là Phó bí thư huyện ủy Quế Hiểu Kiệt, tiếp theo chính là Quan Doãn và Ôn Lâm Ở phương diện Thành ủy, Phó Chủ tịch thường trực thành phố Tăng Vĩ Hiến vẫn như cũ không thấy xuất hiện, dường như sau khi từ hiện trường mộ phần trở lại Huyện ủy, Tăng Vĩ Hiến liền không biết đi đâu, Tưởng Tuyết Tùng không giải thích, ai cũng sẽ không hỏi nhiều.
102 - Điều tới thành phố? Tôi thực không nghĩ tới Quan Doãn cười cười, rất lãnh đạm nói: - Tôi vẫn muốn theo Chủ tịch huyện Lãnh làm thêm ba năm ở huyện Khổng, vì tương lai huyện Khổng ra một phần sức lực Lãnh Nhạc ánh mắt tìm tòi dừng trên mặt Quan Doãn một lát, lại vỗ vỗ bả vai Quan Doãn: - Cậu ở huyện Khổng, nhân tài không được trọng dụng - Trưởng ban thư ký quá khen Quan Doãn khiêm tốn cười cười, dường như không có ý định thuận miệng hỏi - Trưởng ban thư ký và Chủ tịch huyện Lãnh có quen biết? Lãnh Nhạc bất động thanh sắc nói: - Có quen, đương nhiên quen chứ, nhân vật số một, số hai của mười mấy quận huyện toàn thành phố, tôi đều quen, hơn nữa tôi và Chủ tịch huyện Lãnh có lẽ năm trăm năm trước là một nhà, càng là quen biết Lãnh Nhạc trả lời cẩn thận, Quan Doãn chỉ biết cười trừ, nếu một câu của hắn liền hỏi ra điều gì, thì Lãnh Nhạc quá nôn cạn rồi, thử nghĩ thân là đại quản gia Thành ủy, ai mà không phải là nhân vật khéo léo? Tuy nhiên cùng là họ Lãnh, Lãnh Phong mặt lạnh lời nhạt, Lãnh Nhạc lại cho người ta cảm giác như gió xuân quất vào mặt, có thể thấy được tính cách và dòng họ của một người thật đúng là không có quan hệ gì.
103 Tưởng Tuyết Tùng hy vọng Huyện ủy huyện Khổng đưa ra ý kiến xử lý phù hợp với ý của ông ta, để sau khi ông ta quay về Thành ủy, nắm giữ quyền chủ động trong vấn đề xử lý Lý Vĩnh Xương.
104 Quan Doãn lập tức dừng bước, quay đầu lại nhìn. Một góc váy của Kim Nhất Giai bị một thanh niên tóc dài nắm ở trong tay. Biểu tình của người thanh niên kia rất xuất sắc.
105 Dù gì Trần Mạt Lỵ cũng một nhân vật có tiếng ở huyện Khổng. Chuyện lớn chuyện nhỏ trong huyện Khổng cũng không thể thoát khỏi tai cô. Khách sạn Mỹ Thực Lâm cũng nơi tập chung các loại tin đồn của huyện Khổng.
106 Lần trước khi Hạ Lai nhìn thấy Tiểu Muội ngay lập tức đã thấy Tiểu Muội và mình rất giống nhau, lúc ấy cô đã cảm thấy Tiểu Muội đó có thể là em gái đã thất lạc nhiều năm của mình, nhưng Tiểu Muội không để cô nói thêm điều gì, chỉ nói nhà mình ở huyện Khổng, cha là Quan Thành Nhân, mẹ là Mẫu Bang Phương, anh trai là Quan Doãn, ngoài ra không còn ai thân thiết nữa.
107 - Ừm…… Quan Doãn kéo dài âm điệu, giả vờ giả vịt lo nghĩ, - Dưới tiền đề không ảnh hưởng đến quan hệ cha con của em, nghe một chút cũng không sao - Tới địa ngục đi, cũng không có người ngoài, anh còn cố làm ra vẻ? Đáng ghét Hạ Lai làm bộ dạng muốn đánh, Quan Doãn cũng không tránh, tùy ý để bàn tay nhỏ bé của cô đánh lên ngực.
108 - Kim Nhất Giai, chị giết em Hạ Lai không ngờ Kim Nhất Giai không được sự đồng ý của cô lại để Quan Doãn tiến vào, vào thì vào đi, lại kéo tấm chăn trên người cô ra, khiến cảnh xuân của cô lộ cả ra, cô vừa tức vừa giận, kéo lại cái chăn, thuận tay cầm lấy một cái gối ném về hướng Kim Nhất Giai Cũng may, Hạ Lai không có thói quen ngủ nude, hơn nữa còn mặc áo ngủ, chỉ lộ ra phần đùi trắng nõn và dáng người với đường cong lả lướt, tuy rằng gầy một chút, nhưng thon thả có vẻ đẹp của thon thả, càng hiện rõ phần núi non trùng điệp trước ngực, vô cùng duyên dáng Đôi chân Hạ Lai khá đẹp, thon dài mà cân xứng, trơn bóng mà săn chắc, hơn nữa da thịt tuyết trắng, không một vết xước, có thể nói là tác phẩm nghệ thuật.
109 - Thật hay giả? Sắc mặt Quan Doãn cũng thay đổi, vừa khiếp sợ cũng vừa nghi hoặc. Thật ra Quan Doãn đã sớm hỏi qua ông cụ Dung về vấn đề tương tự. Câu trả lời của ông cụ Dung là, chỉ trùng hợp cùng họ mà thôi.
110 Quan Doãn đứng ở trước cửa, khó hiểu nhìn vẻ mặt dào dạt đắc ý của Kim Nhất Giai. Mãi đến khi có tiếng chuông xe của Ôn Lâm và Tiểu Muội vang lên phía sau, hắn mới giật mình bừng tỉnh.
111 Nghĩ thông bước tiếp theo của huyện Khổng, trong lòng hắn ta nhẹ nhõm đi nhiều rồi, không cần biết Tưởng Tuyết Tùng sẽ tiếp tục lợi dụng Lý Vĩnh Xương như thế nào, Lãnh Phong suy xét đến các vấn đề khác chỉ vì sự phát triển của huyện Khổng mà thôi, như vậy không chừng lúc hạ màn người ta còn muốn diễn một vở nữa để cho người khác biết đao của mình sáng đến mức nào.
112 Quan Doãn luôn là đứa con ngoan, không chửi người, không đánh nhau, không nhìn trộm phụ nữ tắm, càng không làm chuyện nhìn đáy váy phụ nữ, nhưng bây giờ, hắn không những chui vào trong váy phụ nữ, khuôn mặt còn dính vào trên bụng phụ nữ, nếu như bây giờ người ngoài nhìn thấy, muốn nói hắn không đùa giỡn lưu manh, thì đến đứa mù cũng sẽ không tin.
113 Phía sau Lưu Bảo Gia, có Lôi Tấn Lực và Lý Lý theo tới, ba người trên ba chiếc xe đạp, đổ mồ hôi đầy đầu, xem ra chạy suốt tới đây Vừa vào cửa, ba người ngây ngẩn cả người, mới phát hiện Hạ Lai, Ôn Lâm và Kim Nhất Giai đều ở đó, Hạ Lai và Ôn Lâm cùng ở đó cũng không sao, Kim Nhất Giai ở đó, Lôi Tấn Lực liền không tự chủ được lui về phía sau một bước.
114 Quan Doãn đang ăn ngô, cắn một nửa, lập tức ngây ngẩn cả người, tuổi tác của hắn không nhỏ? Lớn ở chỗ nào, còn rất nhỏ ấy chứ. Hơn nựa hôn nhân đại sự, cũng không cần trước mặt người ngoài mà đàm luận, ba vì sao đột nhiên lại thế nhỉ? Còn nữa tâm tư hắn hiện tại tất cả đều nằm trên thế cục huyện Khổng sau thời đại Lý Vĩnh Xương sẽ kết thúc như thế nào, sau khi xong việc, đầu tư khai thác, phát triển núi Bình Khâu và nông nghiệp hiệu suất cao nên vận tác như thế nào, vân vân, làm sao có tâm tình nói về hôn nhân chứ? Hơn nữa mới bị Vương Xa Quân bội đen, còn chưa kịp trả đòn, đang cân nhắc làm thế nào khiến Vương Xa Quân té cho mặt mũi bầm dập, đột nhiên bảo tâm tư hắn đặt vào vần đề hôn nhân, không phải là ép buộc sao? - Ba, con không muốn nói đến chuyện này - Không muốn nói cũng phải nói Quan Thành Nhân đem cái uy của người bố ra - Con cũng đã lớn thế này rồi, là nên thận trọng suy xét đến hôn nhân đại sự.
115 Tin đồn hắn và Ôn Lâm có quan hệ nam nữ từ lúc đầu, giờ đột nhiên lại nổi lên. Có những người đúng là không muốn yên tĩnh lấy một ngày. Quan Doãn lo nghĩ, gọi ba người Lưu Bảo Gia lên: - Các anh về Huyện ủy trước đi, tôi sẽ về sau.
116 Quan Doãn cũng không tiếp lời nói của Lãnh Phong, mà hỏi lại: - Tôi có hai vấn đề, muốn xin chỉ thị của Chủ tịch huyện. Lãnh Phong khẽ gật đầu, Quan Doãn liền nói tiếp: - Thứ nhất, trong Huyện ủy có lời đồn rằng tôi và Ôn Lâm có quan hệ nam nữ bất chính, hơn nữa tôi còn có con với Ôn Lâm.
117 - Chủ yếu là sợ ba tên khốn Lưu Bảo Gia, Lôi Tấn Lực, Lý Lý cản trở. Quả thật Lưu Bảo Gia có chút tài năng. Nếu bàn về đơn đánh độc đấu, tôi đoán có thể đánh bại được anh ta.
118 Trải qua khó khăn của dự án đập nước Lưu Sa, từ lúc bắt đầu đã vô cùng vất vả, không dễ dàng gì mới khiến cho Lãnh Phong đồng ý nhường cho hạng mục này, rồi lại vấn đề mộ phần đánh vỡ đầu Lý Vĩnh Xương.
119 Quách Vĩ Toàn mặt đỏ bừng bừng: - Chủ tịch Lãnh, anh, anh đứng có mà độc tài nhá, cho dù không để tôi làm trong tổ lãnh đạo của hạng mục lớn, thì chuyện này cũng phải được bàn bạc trong hội nghị thường vụ, thì mới có thể quyết định được.
120 Quế Hiểu Kiệt ngơ ngác nhìn Lãnh Phong và Quan Doãn, xúc cảm cuồn cuộn, không thể nào hình dụng được tâm tạng của anh ta lúc này. Lãnh Phong đến huyện Khổng đã được hơn một năm, tuy phần lớn thời gian gặp mặt đều thấy ông ta rất vững vàng, nhưng không phải là mạnh mẽ cứng rắn và hống hách.