441 Tháng 4, gió xuân lãng đãng, thời tiết càng lúc càng nóng, hoa dương như tuyết, tơ liễu đón gió phất phơ, đường lớn ngõ nhỏ ở Hoàng Lương, nơi nơi hân hoan đón xuân về hoa nở.
442 Lần trước, sau khi từ Bắc Kinh về, Quan Doãn có ghé ngang Tỉnh ủy, giao bài văn của mình tận tay Mộc Quả Pháp, vốn tưởng rằng sẽ nhanh chóng được nhìn thấy thành tài liệu tham khảo trong nội bộ.
443 Thật ra Quan Doãn đã sớm có ý muốn để Ôn Lâm cùng Hồng Nhan Hinh và Tô Mặc Ngu quản lý khối tài sản lớn ấy, nhưng hắn vẫn chưa quyết định, nguyên nhân là cuộc chiến cuối cùng ở Hoàng Lương còn chưa phân thắng bại.
444 Sáng sớm ngày thứ sáu, cổng Thành ủy vẫn giống như mọi ngày, người đến người đi, từng đoàn người đi làm lần lượt đi vào cổng chính Thành ủy, có người vừa đi vừa cười bước vào trụ sở Thành ủy, rất nhiều người cũng bình thường như mọi ngày, đều chờ mong sau hôm nay ngày mai là ngày cuối tuần có hai ngày để nghỉ ngơi, đối với người làm việc ở cơ quan, mỗi ngày nhàm chán làm việc gặp chuyện buồn bực ở trụ sở văn phòng, cuối tuần chính là thời cơ tốt đi ra ngoài thay đổi không khí, hơn nữa hiện tại vào thời khắc mùa xuân, có thể thanh thản đạp xe đi thăm bạn bè hoặc là ăn cơm dã ngoại.
445 Cho dù là ai cũng không nghĩ tới, Lãnh Phong lên chức đảm nhiệm ủy viên thường vụ Thành ủy, về sau sẽ là Trưởng ban thư ký Thành ủy, vậy mà lần đầu tiên ra mặt giải quyết tranh cãi, chẳng những không thành công trong việc trấn an lòng dân, còn tạo ra một sự hiềm khích cho thế cục, khiến tòan bộ cục diện không khống chế được, thực là cao thủ.
446 Đúng vậy, người cung kính đứng phía sau Tưởng Tuyết Tùng, lẳng lặng cùng Tưởng Tuyết Tùng chờ tình thế phát triển, không là ai khác, mà chính là Phó Cục trưởng tân nhiệm của Cục Công an thành phố, nhân vật chạm vào có thể bỏng tay của hệ thống Công an thành phố Hoàng Lương – Hoàng Hán! Hoàng Hán lúc này không giữ trật tự bên ngoài, lại tránh trong phòng Tưởng Tuyết Tùng để nói chuyện với ông, bản thân để lộ một thoáng không khí đầy thâm ý.
447 Lý Đại Nạo đã xác định chủ ý, lập tức cầm dao trong tay, khẽ cong eo, hơi cúi đầu, nhảy về trước như một con thỏ, lướt qua mấy người đứng trước, nhanh chóng đến gần mấy người cảnh sát chống bạo động.
448 Vừa nói xong, cả hiện trường lập tức xuất hiện một màn lạ thường – tất cả mọi người ngơ ngác nhìn nhau, ngây ngốc tại chỗ, không khí tại hiện trường vô cùng áp lực và căng thẳng, dường như do khí thế ngất trời vừa rồi đã khiến cho trời đất rét như cắt vậy.
449 Học viện Tiến Thủ sau một tháng bị niêm phong đã khai giảng lần nữa. Hiệu trưởng và toàn bộ giáo viên gần như đã được thay đổi. Học viện Tiến Thủ cảnh còn người mất, tuy không còn là nơi đào tạo nhân tài của họ Trịnh, cũng không còn là căn cứ phát tài của Trịnh Thiên Tắc, nhưng vẫn là thánh địa trong suy nghĩ của dân chúng Hoàng Lương.
450 Hôm trước, vì sự cần thiết của công việc, công tác của các lãnh đạo Tỉnh ủy được điều chỉnh như sau: Ủy viên Thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, đồng chí Mộc Quả Pháp, chẳng những được đảm nhiệm chức Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, mà còn được điều nhiệm đến làm Phó tổ trưởng tổ công tác nông thôn của Tỉnh ủy và Ủy ban Nhân dân Tỉnh, hỗ trợ Phó Bí thư Tỉnh ủy, Tổ trưởng tổ lãnh đạo công tác nông thôn của Tỉnh ủy và Ủy ban Nhân dân Tỉnh, nắm giữ tất cả công việc của công tác nông nghiệp và nông thôn.
451 Bình tĩnh xét lại, nếu chỉ đơn giản là một lần thăng cấp của Đại Gia thì thôi, Mộc Quả Pháp cũng không cần phải khó khăn với Đại Gia làm gì. Dù anh ta rất không thích sự kiêu ngạo, ngông cuồng và ngạo mạn không chịu nổi của Đại Gia, nhưng dù sao Đại Gia cũng là thư ký số một Thành ủy.
452 - Ôn Lâm và Hồng Nhan Hinh vẫn khỏe chứ? Ôn Lâm đến Bắc Kinh đã hơn một tháng. Ý của cô khi đến Bắc Kinh là muốn học Kim Nhất Giai vận tác tư bản. Nhưng sau khi học hỏi Kim Nhất Giai một thời gian, cô ngồi không yên, lại đến Tô Mặc Ngu và Hồng Nhan Hinh, cùng chung một chỗ.
453 Sau giờ ngọ của một ngày bình thường, vào lúc Quan Doãn hoàn toàn không hề chuẩn bị tâm lý, giọng nói của Hạ Lai lại thình lình vang lên bên tai, như nhiều năm trước, trong sân trường đại học Bắc Kinh, hắn nằm nghỉ trưa dưới một gốc cây cổ thụ, một cô gái đột ngột xuất hiện trước mặt, che khuất ánh mặt trời, cúi người xuống, nhoẻn miệng cười với hắn: - Bạn học, có kiến đang đánh nhau trên mặt bạn kìa.
454 Tô Mặc Ngu làm thế nào tiếp cận để giành được sự tin tưởng của Hầu Lam, Tề Ngang Dương quay về thành phố Yến điều tra bàn tay nào chống lưng cho ba bang lớn ra sao, vì sao Hô Diên Ngạo Bác rõ ràng đã xuống dốc mà Lãnh Tử Thiên vẫn còn đầu tư ở Hoàng Lương như cũ, chẳng lẽ gã thật sự xem trọng việc xây dựng tòa Đệ Nhất Cao Lâu ở Hoàng Lương sao? Mấy thứ linh tinh này, Quan Doãn tạm thời vứt sang một bên.
455 Thật ra, cho tới hôm nay, Quan Doãn cũng không tự cho mình là con rể Kim gia, cũng chưa từng nghĩ rằng mình mượn hơi Kim gia mà ỷ thế hiếp người, càng không nghĩ đến nhờ vào Tiểu Muội mà có chút quan hệ với Dung gia.
456 Cũng nên gặp mặt Hoàng Hán rồi. Sau khi thế cục Hoàng Lương vững vàng, Hoàng Hán rất bình tĩnh, bình tĩnh đến mức người ta khó thể tin được. Đương nhiên, cho dù ai có nói gì, Hoàng Hán vẫn bình tĩnh đứng phía sau, bất hiện sơn, bất lộ thủy, dường như y chẳng có liên quan gì đến một loạt sự kiện chấn động Hoàng Lương kia.
457 Đến thành phố Yến mở cửa hàng bánh nướng cháu cũng không phản đối, nhưng cháu có một đề nghị, có được không? Quan Doãn cười tủm tỉm, vẻ mặt chân thành của hắn khiến người ta không thể phản đối.
458 - Hả. Đối phương bị dọa chết kiếp rồi, dùng sức đẩy Quan Doãn ra, nhưng đẩy không được, ngược lại bị Quan Doãn ghì chặt hơn, cô cũng không dám mạnh miệng.
459 Bước tiếp theo thế nào? Quan Doãn nhận tách trà y đưa tới, khẽ nhấp một ngụm, cười híp mắt hỏi: - Cục trưởng Hoàng quan tâm đến bước tiếp theo của Hoàng Lương hay là bước tiếp theo của cá nhân anh? - Không phải bước tiếp theo của Hoàng Lương.
460 Mùa hè ở Hoàng Lương, vì nhiều tin đồn ngày càng nghiêm trọng, nên lại càng nóng bức hơn rồi. Tin đồn vẫn là Tưởng Tuyết Tùng và Hô Diên Ngạo Bác bị điều đi.