201 Hạ Tưởng hơi xấu hổ vuốt mũi. Có một cậu em vợ thế này thật là ái ngại. Hắn nhìn Tiếu Giai, ý ngầm là sao lại để y gọi mình là anh rể, đừng có dạy hư cho trẻ con như vậy chứ!Tiếu Giai bối rối, nghĩ Hạ Tưởng trách mình, vội vàng đẩy Tiếu Côn:- Nói lung tung gì thế? Ai bảo em gọi lung tung là anh rể.
202 Chỉ chốc lát sau, một chiếc xe cảnh sát nhanh chóng lao tới hiện trường. Từ trên xe nhảy xuống mấy cảnh sát, thậm chí còn không đội mũ, trang phục cũng không quá nghiêm chỉnh, hùng hùng hổ hổ đi tới.
203 - Được rồi, anh em chúng ta không cần phải khách sáo. Có rảnh thì cùng nhau ăn cơm. Tòa soạn báo các anh cần phải to gan phát các tin tức nóng hổi. Hiện tại nhân dân thành phố rất cần những tin tức vạch trần những hủ bại.
204 Vũ Phái Dũng cười lạnh một tiếng:- Có phải Phó thị trưởng Đàm cảm thấy tôi không quản được tới Ủy ban nhân dân thành phố Yến đúng không? Đúng thế! Hiện tại không quản được tới nhưng không biết Phó thị trưởng Đàm có nghe được tin, tỉnh sắp sửa thành lập sở Xây dựng hay không?- Nghe nói, thư ký Vũ có tin tức gì sao?Đàm Long giả ngu.
205 Bởi vì hiện tại cuộc sống của Bí thư Thôi cũng không được tốt lắm. Trên hội nghị thường vụ, y cũng bị Bí thư Cao điểm danh phê bình vài lần, đều là những việc nhỏ râu ria nhưng trong mắt Bí thư Cao thì không hề là việc nhỏ.
206 - Em hiểu ý của anh. Nếu em không có xuất thân gì, anh cũng sẽ vẫn giúp đỡ em, đúng không?- Kỳ thật anh vẫn đối xử rất tốt đối với em, từ trước tới giờ vẫn rất nho nhã, lễ độ.
207 Hạ Tưởng vô cùng chật vật trốn ra khỏi phòng làm việc của Tào Vĩnh Quốc, tim đập thình thịch không ngừng. Tào bá bá quá lợi hại, mắt sáng như đuốc, rõ ràng là nhắc nhở mình không được tiếp xúc quá gần với Liên Nhược Hạm.
208 Hạ Tưởng cũng không nhàn rỗi, liền đi ra chỗ xe tải đỡ một chiếc ghế mây xuống. Vừa mới đem đi đã thấy một người rảo bước tới, chỉ vào ghế nói:- Cẩn thận một chút.
209 - Cũng là ý tứ của Sử Khiết, cô ấy mang theo cả đứa con. Dường như cảm thấy có chút rất bất đắc dĩ, Lý Đinh Sơn lại mỉm cười một tiếng rồi nói:- Thật ra trở về cũng tốt, dù sao thổ nhưỡng và con người ở huyện Bá thì tôi cũng không quen thuộc cho lắm.
210 Liên Nhược Hạm mặc một bộ quần áo bó sát thân mình, các đường nét trên cơ thể cô phô bày hết ra ngoài, bộ quần áo bó chỉ che phủ đến ngang đùi và vai, phần còn lại da thịt lộ ra nõn nà.
211 Liên Nhược Hạm không trả lời yêu cầu của Hạ Tưởng, mà tò mò hỏi:- Anh bảo là phải giúp Vệ Tân, nếu cô ta không tới báo danh thì làm sao bây giờ?- Không thể nào, cô ta đang rất cần một công việc, bây giờ có một cơ hội lớn tốt như vậy, như thế nào sẽ không đến?Hạ Tưởng được Liên Nhược Hạm nhắc nhở, cũng ý thức được có chút không ổn.
212 Hạ Tưởng biết, xét đến cùng thì mâu thuẫn giữa Thôi Hướng và Trần Phong là kết quả của quá trình hắn âm thầm thúc đẩy. Không chỉ là vì Trần Phong, mà đây còn là vì chính mình, nên lúc này là lúc cần lợi dụng quan hệ với Cao Kiến Viễn.
213 Việc thiết kế thôn Tiểu Mã và Đại Mã thì Hạ Tưởng cũng sớm đã định hình rồi. Chỉ cần Tào Thù Lê thiết kế công viên Nhân Dân xong, trên cơ sở đó hắn chỉnh sửa thiết kế của thôn Tiểu Mã và thôn Đại Mã theo cho phù hợp để tạo ra sự gắn kết, sau đó tạo ra mấy dãy núi nhân tạo, trang trí cây cảnh, hoa cỏ, chim hót líu lo trong quảng trường Nhân Dân để khắp chốn cùng nơi đều là chốn cảnh đẹp nhân gian.
214 Tào Vĩnh Quốc bảo Hạ Tưởng ngồi xuống rồi nói ra các biến cố không ngờ đến của hội nghị thường vụ. Hạ Tưởng nghe xong liên tục gật đầu:- Trong chính trị thì không có cái gì gọi là bằng hữu vĩnh viễn, chỉ có lợi ích là vĩnh hằng, điều này quả nhiên rất đúng.
215 Tào Thù Lê đã sớm nghe được thanh âm, ra mở cửa, nhiệt tình mời Hạ Thiên Thành và Trương Lan đi vào. Trương Lan vừa thấy Tào Thù Lê liền rất thích thú, cười rạng rỡ, kéo tay Tào Thù Lê ân cần hỏi han, cứ như mẹ ruột của cô bé vậy.
216 Một quãng thời gian vừa rồi Hạ Tưởng cũng không gặp Lý Đinh Sơn, nên đành phải gọi lại điện thoại cho Tiếu Giai để xin lỗi cô. Thanh âm của Tiếu Giai nghe cũng không có gì không vui, chỉ nói là cứ việc đi đối ngoại, còn dặn dò thêm:- Vào dịp đầu năm như thế này thì tất nhiên là có nhiều buổi xã giao.
217 Hạ Tưởng gật đầu:- Cháu nghĩ Bí thư Lý sẽ rất vui vẻ khi nhận được lời mời của Tào bá. À, mà còn việc này nữa, Phó Bí thư Vương lúc trước Tết có bảo cháu tìm ông ta đánh bài.
218 Điểm này xem ra là không sai biệt lắm, xem như nói đúng. Dường như người đàn ông nào cũng đều không cần người khác chỉ bảo, chỉ cần trèo lên là biết ngay mình muốn làm gì.
219 Hạ Tưởng gật mạnh đầu, nhịp tim trong ngực không ngừng nhảy nhót. Nói như vậy, chính mình là đã đạt được sự tán thành của Tống Triêu Độ, trở thành một trong những người ông ta tín nhiệm nhất sao? Đúng thật là không dễ dàng, từ lần đầu tiên nhận được cuộc điện thoại của ông ta, tiếp đến là cuộc gặp mặt lần đầu tiên, kéo dài cho tới hôm nay từ trong miệng ông ta nói ra bảo mình rất tốt, thời gian trải qua quá trình này cũng xấp xỉ là hai năm.
220 Hóa ra là Phương Tiến Giang cũng biết chuyện hắn sẽ chuyển đến huyện An, chẳng qua là làm ra vẻ nguyên tắc bí mật, còn chưa nói với Phương Cách. Hạ Tưởng thì thoi cho Phương Cách một quyền.