161 Editor: Maria Nyoko
Beta: Kim Phượng + lamnguyetminh
Vân Sở khẽ cười, không dấu vết dùng lời nói trào phúng lại.
Lúc nhìn thấy Kim Lan Nhược, Vân Sở còn hơi nghi ngờ Vân Cảnh, nhưng nghe được Liên Thanh Ngôn giới thiệu Âu Dương Linh, nhớ tới biểu hiện vừa rồi của Vân Cảnh và ánh mắt trao đổi giữa Liên Thanh Ngôn cùng Vân Cảnh, Vân Sở liền biết người giật dây chuyện này là Âu Dương Linh.
162 Edit: Peiria
Beta: Peiria, Dung Cảnh, Sư Tử Cưỡi Gà
Giữa trưa, mặt trời gay gắt treo cao tít trên không trung, cơn gió cuối đông đầu xuân bí mật mang theo chút ấm áp, táp vào khuôn mặt hơi lạnh.
163 Edit: nguyenhien_8387
Beta: Dung Cảnh, Sư Tử Cưỡi Gà
Âu Dương Tự cười, cúi đầu thổi hơi bên tai Vân Cảnh nói: “Thế nào, anh sợ sao? Cảnh, khi còn bé chúng ta cùng nhau tắm rửa, ngủ chung, thân thể của anh không phải em chưa từng xem qua, có gì mà phải sợ chứ?”
Gương mặt Vân Cảnh chuyển từ hồng sang đen, hưng hăng nhìn chằm chằm Âu Dương Tự, hai tay bị trói sau lưng dùng sức vùng vẫy muốn tránh thoát khỏi sự trói buộc của Âu Dương Tự, ngăn cản hành động điên cuồng của hắn ta.
164 Edit: Mèo ™
Beta: Dung Cảnh, Sư Tử Cưỡi Gà
Thượng Quan Triệt bất đắc dĩ cười cười, ôm cô lên, trêu đùa: “Ôm em cũng được thôi nhưng em phải nghĩ xem nên báo đáp anh như thế nào.
165 Edit: Hồng Trúc
Betaer: Dung Cảnh, Sư Tử Cưỡi Gà
Hai người tùy ý ăn một chút rồi đi tới phòng bệnh của Liên Thanh Ngôn.
Khi Vân Sở nhìn thấy Liên Thanh Ngôn bị băng bó toàn thân, nước mắt không ngừng chảy xuống, cô ngồi trước giường, kéo tay Liên Thanh Ngôn nói: “Anh Liên, anh sao rồi?”
Liên Thanh Ngôn dịu dàng nhìn Vân Sở, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay hơi lạnh của cô, cười nói: “Anh không sao, nghỉ ngơi mấy ngày sẽ khỏe lại thôi, em cũng bị thương, để cho người ta băng bó cho em, tránh để lại di chứng.
166 Edit: Sư Tử Cưỡi Gà
Beta: Dung Cảnh, nguyenhien_8387, Sư Tử Cưỡi Gà
Màn đêm vừa buông xuống, vầng trăng sáng to treo trên trời cao, tỏa ra ánh sáng thuần khiết, ôm trọn tòa thành trong ánh bạc chói lòa, xa hoa.
167 Edit: Dung Cảnh
Beta: Dung Cảnh, Mèo ™, Sư Tử Cưỡi Gà
Thời tiết hôm nay cực kì đẹp, ánh nắng rực rỡ, bầu trời quang đãng không mây, trời xanh mây trắng cùng nước hồ trong suốt phụ họa lẫn nhau đẹp không sao tả xiết.
168 Edit: trangemy, Sunlia
Beta: trang bubble, Lavender - Blue
Tối nay bóng đêm rất âm u, ngoài cửa sổ đừng nói là trăng sáng, đến sao còn không trông thấy một ngôi sao nào nữa.
169 Vân Sở mới đi ra khỏi phòng thì đã nghe thấy tiếng gõ cửa dồn dập.
Cô bước một bước dài xông tới, định mở cửa, nhưng vẫn chậm một bước, Thượng Quan Triệt đã mở cửa phòng ra, lạnh lùng nhìn người đứng ngoài.
170
Edit: Sunlia, Lavender – Blue, Hepc
Beta: Lavender – Blue, TrangGemy, Sunlia
Từ khu du lịch trở về nội thành, cuộc sống bận rộn của Vân Sở lại bắt đầu.
171 Lại nghe Âu Dương Linh đột nhiên khóc la lên: "Cảnh, con có trách mẹ không? Mẹ cũng biết là mẹ nợ con, từ nhỏ đến lớn, mẹ chỉ biết liên tục thúc ép con, chưa từng quan tâm yêu thương con.
172
Edit: Hepc, Mỹ Mạnh Mẽ
Beta: Sunlia, Hepc
Trong quán cà phê sang trọng ở trung tâm thành phố, giờ phút này đang phát chương trình âm nhạc thanh nhã, hết sức dễ nghe, làm cho lòng người sảng khoái, tinh thần buông lỏng.
173
Vân Sở đẩy cửa phòng làm việc của Thượng Quan Triệt, liếc mắt liền thấy được đối diện trước cửa, bóng dáng Thượng Quan Triệt đang cúi đầu làm việc.
Anh mặc một trên người bộ quân phục màu xanh lá, mái tóc ngắn sáng rực rỡ dưới ánh mặt trời, hai ngón tay thon dài trắng nõn, cầm bút, viết cái gì đó trên giấy.
174
Edit: i’m heo, Song Nhã, Hiên Viên Linh, Phong_Nguyệt, Tử Liên Hoa 1612, Loveyoumore3112
Beta: Hiên Viên Linh
Ánh nắng buổi chiều ấm áp, chiếu xuống đại viện (khu vực có nhiều hộ gia đình ở) quân khu trang nghiêm, trong tòa cao ốc to lớn luôn yên tĩnh nghiêm trang kia, giờ phút này lại vô cùng náo nhiệt.
175
Edit: Phong Nguyệt
Beta: Tử Liên Hoa 1612
Đèn hoa mới lên, các ngọn đèn trong thành phố giống như bị lây nhiễm, cùng lúc được thắp sáng, chiếu sáng trưng cả thành phố, giống như ban ngày.
176
Edit: Loveyoumore3112
Beta: Tử Liên Hoa 1612
Bên trong phòng giám sát trên tầng cao nhất, ánh đèn lờ mờ, màn che lớn màu bạc đã được khép lại, chỉ còn lại một không gian tĩnh lặng.
177
Editor: i’mheo
Beta-er: Song Nhã
Sáng sớm hôm sau, các kênh tin tức đều bùng nổ.
Chỉ trong một đêm, tin con gái của thủ trưởng Triệu, Triệu tiểu thư bị hơn mười người đàn ông cưỡng bức trong câu lạc bộ Đào Nguyên bùng nổ giống như một dòng nước lũ, không thể nào ngăn chặn, huyên náo đến mức tất cả mọi người trong thành phố L đều biết.
178
Edit: Thanh Hưng
Beta: Minh
Vân Sở và Thượng Quan Triệt cùng nhau đến, dẫn theo cả nhà bộ trưởng Mộc tới phòng ăn đã được đặt từ trước, mấy người vừa nói chuyện phiếm, vừa ăn trái cây tươi mới, bầu không khí rất hài hòa.
179
Editor: Thukoi
Beta: Minh
Đầu mùa hè, ánh sáng nhẹ nhàng của mặt trời chiếu xuống ban công, phủ lên trên người đứng ngoài ban công một lớp ánh sáng vàng nhạt.
180
Editor: Jinnn
Beta: Minh
Ra khỏi phòng bệnh, Vân Sở tựa vào bả vai của Thượng Quan Triệt, mệt mỏi nói: “Anh nói xem, loại phụ nữ như Kim Lan Nhược sẽ tỉnh ngộ chứ?”
Thượng Quan Triệt kéo cô ngồi xuống một chiếc ghế, đưa tay nhẹ nhàng xoa bóp cho cô, cười nói: “Nếu cô ta còn không tỉnh ngộ, chúng ta nghĩ biện pháp làm cho cô ta tỉnh ngộ, như vậy không được sao? Huống chi còn có Đường Dịch Phong ở đây, chắc chắn cô ta sẽ suy nghĩ thật kỹ lời của em.