101 Trương Khác nhướng mày, không ngờ hắn còn có thân phận này, vừa rồi y chú ý Thiệu Chí Cương lấy danh thiếp từ cuối ví ra, có vẻ hắn mang theo nhiều danh thiếp khác nhau, gặp quan viên lấy ra danh thiếp danh nhân văn hóa, gặp người văn hóa lấy ra danh thiếp thương nhân, ít nhất về khí thế không thua kém người ta, chi tiết nhỏ thôi đã nói lên con người của hắn rồi.
102 Tương Vi líu lưỡi, vậy là cho thuê toàn bộ nhà máy có thể thu hồi mỗi năm 200 vạn tiền thuê, trước khi ký hợp đồng bao thầu, Chu Phục đưa ra kế hoạch nhà máy cũ mỗi năm sản sinh hiệu ích 80 vạn, không hiểu ông ta mà nghe thấy lời này của Thiệu Chí Cương có phản ứng gì.
103 Bí thư thành ủy hãm hại phó thị trưởng, tình tiết này mà công bố chắc chắn khiến truyền thông trong ngoài nước cực kỳ hứng thú, bất kể ở phương diện nào cũng không muốn bị giới truyền thông bám lấy chi tiết mất mặt này.
104 Không phải xem bằng đầu video mà bằng đầu VCD mới có mặt trên thị trường. Đầu VCD đầu tiên trên thế giới do tập đoàn Vạn Yến ở An Huy nghiên cứu chế tạo ra, đó là cơ hội duy nhất để Trung Quốc đi đầu thế giới trong lĩnh vực điện tử.
105 Hứa Tư cũng không hề che giấu yêu thích thành phố này, có lẽ Hải Châu với Hứa Tư mà nói có quá nhiều hồi ức thống khổ, nhưng làm cô hoài niệm tỉnh thành hẳn là do ký ức bốn năm học đại học ở đây.
106 Lúc này trong trường còn khá nhiều học sinh, ngẩng đầu lên thấy phòng học lớp y vẫn còn sáng, chẳng biết ai ở bên trong, nếu Lý Chi Phương thấy phòng học sáng đèn, thế nào cũng tới xem trước.
107 - Hay là không nghe thấy. Có giáo viên lên tiếng: - Tôi tới văn phòng gọi ông ấy. Rồi quay lại tìm, lúc sau Vương Viêm Bân xuất hiện. Vương Viêm Bân cố trẫn tích hỏi: - Sao thế, xảy ra chuyện gì.
108 Đỗ Tiểu Sơn nhìn Vương Viêm Bân, thật uổng công làm hiệu trưởng bao năm không trấn tĩnh bằng đứa học sinh:- Không cho Tào Quang Minh cơ hội mở miệng là được, bên phía trường học ông xử lý, nghe nói Tào Quang Minh không được lòng người lắm.
109 Đỗ Tiểu Sơn được Trương Khác nhắc cũng nói: - Vương Viêm Bân không thích hợp làm hiệu trưởng Nhất Trung. . . Lời này đáng lẽ không nên do ông ta nói ra, nhưng không nói không hả giận.
110 Trong tiểu khu vắng lặng, tiếng cười rất vang, Trương Khác vội ngừng lại: - Con ở Tỉnh nghe bác Từ nói, năm sau thưởng ủy đảng ủy cấp thành phố có khả năng tăng thêm ba người, vụ án Đinh Hướng Sơn là lời cảnh tỉnh cho trên tỉnh, Hải Châu gần như chắc chắn sẽ tăng thường ủy, để tăng mức độ dân chủ quyết sách của Hải Châu.
111 - Thật sao? Đường Thanh tâm tư đơn thuần, trước giờ luôn tin lời Trương Khác nói là thật, mây đen bao phủ khuôn mặt trong chớp mắt tan mất, đầu hếch lên kiêu ngạo ý bảo bạn tất nhiên phải làm thế, sóng mắt long lưu chuyển, nếu chẳng phải trong lớp học, Trương Khác sẽ không nhịn được muốn ôm cô nàng vào lòng.
112 Trương Khác đi vào công ty, qua kính thủy tinh mờ, nhìn thấy Hứa Tư ở trong văn phòng, liền đẩy cửa vào, trong phòng có thêm một chiếc TV màn hình lớn cắm với đầu đĩa, Hứa Tư đứng xoay lưng lại với y điều chỉnh TV.
113 Hết giờ làm nửa tiếng Tương Vi mới đem cả đống tài liệu về công ty, chừng năm phút sau Tống Bồi Minh cũng vào, làm người ta hoài nghi phải chăng ông ta phải đợi 5 phút ở bãi đỗ xe.
114 Trương Khác cười, y thích thái độ lúc này của Thiệu Chí Cương, ngồi lại ghế sô pha, nói: - Chú Tống, chuyện trung tâm ẩm thực sẽ do lão Thiệu phụ trách, công ty chịu trách nhiệm điều hành cũng do anh ta làm đại có đông, có chuyện gì chú cứ tìm anh ta là được.
115 Tống Bồi Minh ho khù khụ, mặt đỏ bừng, tay chỉ vào Trương Khác, dở khóc dở cười, song chẳng có cách nào nói nổi. Tương Vi theo bản năng đưa tay ra vỗ lưng, nhưng nửa đường thì ngừng lại, quay sang trách Trương Khác: - Nói chuyện ngắt lâu như vậy, quần áo của mọi người cậu mang về giặt nhé? Rồi lấy khăn giấy ra lau hết cà phê trên bàn rồi lau trên người.
116 Đại khái chuyện tồi tệ tối qua đã phá hỏng mong đợi hoàn mỹ với phụ nữ của Đỗ Phi, nhớ lại lúc mình 16 tuổi chẳng phải như vậy sao, cho rằng phụ nữ, nhất là phụ nữ xinh đẹp là luôn đơn thuần và lương thiện.
117 Đối phương có bảy tám người, trận này làm sao mà đánh được, Trương Khác giơ cao chai bia, quát: - Con mẹ nó, hai chai rượu thu 3600 đồng, tới ngay con trai bí thư khu ủy Tây Thành các ngươi cũng dám đánh, các ngươi chán sống rồi.
118 Trương Khác hỏi Vạn Thiên Tài và Triệu Ti Minh: - Chuyện hôm nay tới đây cho qua, bọn mày ở lại ăn lót dạ không? Hai tên đó còn lòng dạ nào ăn với uống, đứng dậy đi luôn, Thịnh Thanh vội sai người gọi xe đưa chúng về.
119 Nhìn Đỗ Phi khi rời lớp hộc cố làm bộ tiêu sái vẫy tay với mình, Trương Khác xúc cảm dâng tràn, ngoẹo đầu đặt lên cánh tay, nhìn khuông mặt xinh đẹp của Đường Thanh cheo chéo phía trước, cánh môi cô nàng căng mọng lúc nào cũng hơi cong lên một cách kiêu ngạo, làm người ta chỉ muốn cắn một cái.
120 Trương Khác không nhịn được cười phá lên, không cẩn thận lưỡi chạm vào răng, tiếp đó rú thảm thiết. - Người ta lo chết đi, bạn còn cười được. Đường Thanh cẩn thận nhìn kỹ lưỡi Trương Khác, mặt gần dát sát vào mặt y: - Có đau không? - Bạn liếm một cái là không đau nữa.