1321 - Thật sự là vô thượng chân mệnh, Triệu Công Minh chúc mừng Bệ Hạ! Triệu Công Minh mắt hiện linh quang, nhìn Nhạc Vũ lần nữa rồi cúi đầu, thần sắc lại càng kính cẩn, trong con ngươi lộ vẻ cực kỳ phức tạp, bất quá đến cùng cũng không như Từ Hàng coi hắn là địch, động tác lúc chúc mừng coi như tự nhiên.
1322 - Tam Tiêu nương nương là muội muội của tổ sư Hồng Vân? Quay trở lại đến Địa Tiên giới, đặt chân trên biển mây, Chiến Tuyết đột nhiên mở miệng hỏi, khẽ nhướng mày lộ vẻ khó hiểu: - Vì sao ba vị này lại bái làm môn hạ Tiệt Giáo? - Cũng không thể coi là thân muội, chỉ là ba đóa tường vân sinh thành sau tổ sư, cũng thụ qua một chút chiếu cố của tổ sư như Vân Trung Tử mà thôi.
1323 Chỉ thấy trong quang đồ núi sông biến ảo, thương hải tang điền, theo vô số hỏa mạch tụ tập dưới núi thì bên trong phương viên đầm lầy mấy tỷ dặm dần xuất hiện mạch nước, hiện ra bình nguyên rộng lớn, chỉ qua vạn năm đã có dân cư đông đúc, ruộng tốt hàng tỉ.
1324 Nơi phương Tây, vô số phong vân cuốn động, núi đá chung quanh gần như điên cuồng tràn tới. Cách mười ức phía bắc, do Huyền Vũ Nham làm cơ sở, kết hợp với hài cốt Hình Thiên chế tạo ra một tòa núi lớn khổng lồ.
1325 - Định Hải Thần Châu? Ánh mắt Ngao Tuệ chợt sáng, nhìn chằm chằm vào ba mươi sáu viên Định Hải Thần Châu ngay trước người Nhạc Vũ. Ngay sau đó khi Nhạc Vũ đem Lượng Thiên Xích triệu tới trước người, Ngao Tuệ lập tức có điều ngộ ra, vẻ mặt khẽ biến: - Phu quân chuẩn bị mở Thần Châu thế giới? Nhạc Vũ cười mà không đáp, chuyển mắt nhìn Liễu Nguyệt Như cùng Sơ Tam hai người nói: - Lúc trước hai người không phải luôn kỳ quái ta làm thế nào mới có thể khiến hai người các ngươi đạt tới Hỗn Độn cảnh giới sao? Lúc này Liễu Nguyệt Như cũng đã hiểu rõ ý của Nhạc Vũ, lập tức ánh mắt phát sáng, lộ ra vài phần chờ mong.
1326 Ba tòa đại trận khuếch trương tới mức tận cùng, che kín cả không gian Định Hải Thần Châu. Trong mắt Nhạc Vũ lóe lên tia kiếm ý, ẩn hiện lôi đình! - Linh quyển! Khẽ quát một tiếng, chấn động thế giới, chỉ thấy kiếm quang nhấp nháy, càn quét lướt qua thổ hoàng sắc thế giới.
1327 Nhạc Vũ ngồi xếp bằng giữa hư không, trong hồn niệm chậm rãi chảy xuôi từng nhóm phù văn, pháp lực đại đạo tựa như dòng suối chầm chậm trôi qua. Bên trong kinh mạch khắp toàn thân cơ hồ không còn nửa phần chân khí, thân thể hắn cũng vô cùng mệt mỏi, nhưng tận sâu trong thần hồn lại cảm thấy vô cùng vui mừng khoan khoái.
1328 - Hỗn Độn đạo điển? Đây là vật gì? Hậu Thổ tùy ý liếc mắt nhìn vật trong tay Nhạc Vũ, chỉ chốc lát liền cảm thấy trái tim mình nhảy mạnh một trận vô cùng dữ dội, cảm giác hoảng hốt trước đó chưa từng có.
1329 - Từ ngày có linh thức tỉnh tỉnh mê mê bắt đầu tu hành, đến nay đã mấy chục vạn năm, hôm nay cuối cùng nhìn thấy được cánh cửa đại đạo, dù chết không uổng phí… Bên trong tiếng thở dài mang theo thương cảm vô tận, ngữ khí vô cùng tiêu điều phảng phất như đem hết thảy mọi thứ buông xuống, không còn tiếc nuối.
1330 Lẽ ra chức vị Thiên Đế bên trong Diễn Thiên Châu phải giao cho Chiến Tuyết là thích hợp nhất, nhưng lúc này cũng đã không có ích bao nhiêu. Ngược lại nếu là Ngao Tuệ lại không tạo được bao nhiêu trợ lực, nếu như nàng nhậm chức này tụ được thần cách, mượn dùng lực lượng pháp tắc của thần cách kháng cự thiên kiếp, tương lai khi nàng quản hạt Thiên Đình cũng sẽ thiếu đi vị trí Trường Sinh đại đế.
1331 Bạch quang tán đi, tiểu bạch miêu khôi phục lại bộ dáng lúc trước, tinh lực thịnh vượng, đôi mắt vàng kim sáng ngời hữu thần, dáng điệu thiên chân khả ái.
1332 Lần này Bạch Hổ chỉ thoáng chần chờ, thẳng đến một lúc mới gật gật đầu nhìn Nhạc Vũ kêu khẽ. Mặc dù không thể nói chuyện nhưng Nhạc Vũ cũng đã hiểu được ý tứ.
1333 Hỗn Độn Chung mặc dù trốn thật nhanh, nhưng từ đầu tới cuối Nhạc Vũ vẫn duy trì được một tia tâm niệm cảm ứng với Hồng Mông chí bảo kia. Ba trương Thái Thanh Khâm Chế Cửu Thiên Đô Lục Trấn Chung Phù cũng không chỉ đơn giản vây khốn chuông lớn kia, khi cự võng bị xé rách lại có ba đạo ý niệm linh lực đã thành công nhập vào bên trong Hỗn Độn Chung.
1334 Nhạc Vũ lại hướng di thể của Cô Kiếm lão nhân bái xuống, tạ ơn vị sư tôn này đã ban thưởng. Thẳng sau khi ba quỳ chín lạy hoàn thành, Nhạc Vũ mới trấn định tâm thần nhìn vào kim sắc ti tuyến trong tay.
1335 Xuyên thẳng qua biển mây mênh mông, Nhạc Vũ mới dừng lại, tay phải khẽ chấn phóng xuất hóa thân của Bạch Hổ. Tiểu miêu bạch sắc rõ ràng còn ngủ say, sau khi bị Nhạc Vũ đem ra thì giật mình, sau đó nhìn hắn vẻ sầu não.
1336 Chỉ thấy cách đó không xa một nữ tử xinh đẹp đang bước nhanh đến. - Là Trung Thiên Tử Vi Đại Đế giá lâm? Chỉ một lát, nữ tử kia đã tới trước mặt hai người, chính là Bích Hà Nguyên Quân, ánh mắt nhìn về Nhạc Vũ ánh lên vô số cảm xúc phức tạp rồi lại khôi phục bình thản, từ xa thi lễ nói: - Bích Dao bái kiến Đại Đế cùng Vân Dao Tiên Tử! Thánh mẫu thọ yến ở dưới cây bàn đào, kính xin nhị vị đi theo ta,.
1337 Khuôn mặt Hạo Thiên bất động, phối hợp yên lặng uống rượu, cơ hồ không có nửa điểm biểu lộ, ánh mắt Dao Trì bên cạnh cũng lạnh lùng chiếu thẳng Nhạc Vũ.
1338 - Đúng là hồn niệm Thánh Nhân. Không ai lên tiếng nhưng trong tâm niệm mọi người cơ hồ cùng lúc đều hiện lên ý niệm này. Thực sự không phải là lực lượng hồn thức của Nhạc Vũ đã lớn đến mức có thể sánh vai với Thánh Nhân mà chỉ là độ thuần tịnh, kiên ngưng, sắc bén cơ hồ đã không kém bao nhiêu so với thánh nhân, cũng không biết trải qua ma luyện thế nào nhưng dưới sự áp bức của hơn mười vị Hỗn Độn Kim Tiên nhưng vẫn ngưng tụ mà không tán, vững chắc không thể lay động, tựa như tiên binh tuyệt thế, dùng ý niệm lăng lệ tung hoành trong rất nhiều hồn niệm hùng hồn.
1339 Phiên Thiên Ấn đã có thể chạm tay vào được, ánh mắt Nhạc Vũ lại chuyển sang Long Hổ Ngọc Như Ý của Kim Linh, thần sắc hào hứng. Mọi người Tây Phương Giáo thấy vậy đều chết sững, Bảo Sinh Như Lai vốn đã có chút do dự, lúc này không khỏi sinh ra thêm vài phần não ý.
1340 Bảo Sinh phật nghe vậy lửa giận ngập trời, đứng phắt dậy nhìn hằm hằm Nhạc Vũ. - Bệ Hạ đã biết Bất Động Như Lai là bị người khác khống chế vậy cũng biết một xử vừa rồi không phải là bản ý của hắn, sao còn hạ độc thủ như thế? Nhạc Vũ cũng không thèm nhìn qua Bảo Sinh, đợi đến khi Ngũ Sắc Thần Quang quét đi nhiều loại cấm chế trong khay ngọc mới cười lạnh: - Chuyện trẫm làm có cần giải thích với ngươi? Muốn trảm sát là trảm sát, muốn lưu lại một mạng liền lưu hắn một mạng, làm sao cần lý do? Bảo Sinh cứng miệng, cảm giác lồng ngực như bị lửa giận làm vỡ tung, lại chỉ cảm giác rét lạnh vô tận, đứng sững một chỗ, âm tình bất định.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Tiên Hiệp, Đô Thị, Huyền Huyễn
Số chương: 50