161 Vừa rồi xảy ra chuyên ầm ĩ như vậy, cô nhân viên phục vụ kia bị dọa đến tái mét mặt. Cô run run nhìn bên cạnh thấy đám Hồ Lôi vẫn đang tiếp tục uống rượu như chưa hề xảy ra chuyện gì, liền khẽ nhắc:- Các anh nên đi đi thì hơn, những người vừa rồi đều là người của nhóm thái tử huyện Sa.
162 Hồ Lôi tiện tay cầm lấy chiếc ghế hung hăng ném tới, mấy tên đang đứng gần Trương Nhất Phàm nghe thấy âm thanh ấy vọng lại, nhưng bọn chúng chưa kịp phản ứng thì đã lĩnh trọn chiếc ghế trên đầu.
163 Sáng sớm hôm sau, Trương Nhất Phàm chỉ qua văn phòng một lát, rồi nhanh chóng ra về. Hắn biết Lý Khánh Tùng và Vương Bác chắc chắn sẽ đi tìm mình. Hắn sẽ diễn kế “thành không”.
164 - Cục trưởng Lý, hay là đỡ vợ của ngài dậy đi!Trương Nhất Phàm ngồi trên ghế, nhìn Lý Khánh Tùng. Lý Khánh Tùng dùng chân hích Điền Kiều Nga một cái “ Còn không mau đứng lên, quỳ ở đó mất mặt lắm!” Sau đó hắn lấy cái gói to trong tay vợ cẩn thận đặt ở trước mặt Trương Nhất PhàmChủ tịch huyệnTrương, cũng chẳng có gì nhiều nhặn, hai bình rượu, hai cây thuốc này là bà vợ tôi kiên quyết muốn mang đến biếu anh, mong anh nhận cho!Trương Nhất Phàm đứng dậy, chẳng nhìn đến số thuốc, rượu ấy , chỉ chắp tay sau lưng thong thả bước đến cửa sổ, lạnh lùng nói - Cục trưởng Lý, con trai của ngài thật to gan, lại tuyên bố sẽ chặt chúng tôi mỗi người một bàn tay.
165 Tiêu Tiêu chỉ chơi ở huyện Sa hai ngày, sau đó tới Hải Nam. Trương Nhất Phàm lần đầu cảm thấy sự bất tiện khi ở khách sạn, hắn cân nhắc muốn tìm cho mình một căn phòng khác.
166 Còn chưa đến một tháng là đến tết âm lịch, huyện Sa tuyết rơi nhiều hiếm thấy. Mùa đông năm nay vô cùng lạnh, các phòng cơ quan chính phủ cũng đều làm công tác chuẩn bị đón năm mới, năm hết tết đến, công việc của mỗi ngành đều trở nên bận rộn.
167 Trương Nhất Phàm vội vàng nâng Tưởng Quang Lỗi dậy:- Để xây dựng xã hội, vì tương lai của Tổ quốc, những thầy giáo các ông thủy chung phấn đấu trên tuyến đầu của sự nghiệp giáo dục, các ông vất vả rồi! Hôm nay, tôi thay mặt cho Huyện ủy, Ủy ban nhân dân, thể hiện sự cảm kích với các ông.
168 Liễu Hải đưa Trương Nhất Phàm về chỗ ở, lại đưa Tần Xuyên đi. Lúc Trương Nhất Phàm đi ra từ thang máy, phát hiện Ôn Nhã giống như một con mèo đang ngồi xổm ở cửa.
169 Tối nay Trương Nhất Phàm không sao ngủ được, nhìn sang bên cạnh thấy một đại mỹ nhân xinh đẹp, từ người cô ấy toát ra một mùi hương thơm dễ chịu. Trương Nhất Phàm liền ngồi dậy, lặng lẽ bước xuống giường.
170 Lời nói của Trưởng ban thư ký Thư như nhắc nhở Trương Nhất Phàm, xem ra tối nay thư ký Thư mời mình ăn cơm tuyệt đối không phải là đơn giản, sợ rằng ngoài bữa cơm và các chi phí buổi tối ra phải chăng vẫn còn những dụng ý khác?Ban đầu tưởng Trưởng ban thư ký Thư là người nhiệt tình không ngờ lão có mục đích.
171 Ngày hôm sau khi về huyện Sa, Trương Nhất Phàm đưa cho Trưởng ban thư ký Thư một phong bì 1 vạn. Trưởng ban thư ký Thư liếc mắt nhìn một cái, cười khẩy rồi đẩy ra:- Đều là người một nhà, cậu không cần phải làm thế.
172 Vấn đề trật tự trị an của huyện Sa không ngờ lại loạn đến mức độ đó!Lanh lảnh Càn Khôn, sáng tỏ nhật nguyệt. Không ngờ có kẻ giữa ban ngày ban mặt lại dám ngang nhiên giở trò cướp bóc.
173 Tại một ngôi biệt thự phố núi ở huyện Sa, một chiếc xe BMW màu đen đang lao rất nhanh đến. Bảo vệ nhìn biển số xe rồi lập tức cho vào. Rất nhanh, chiếc BMW đã dừng trong cánh cổng của ngôi biệt thự.
174 Đêm đó, Trương Nhất Phàm nhận được lời mời bất ngờ ngoài dự đoán của Ban Tổ chức cán bộ Đông Kiến Thành. Chức trách chủ yếu của ban Tổ chức cán bộ chính là: Quán triệt đường lối cán bộ, phương châm, chính sách, chế định của Đảng hoặc những quy định có liên quan đến công tác cán bộ nhân sự và các phương án kiến nghị cải cách chế độ nhân sự, nghiên cứu, chọn lựa, khảo sát, sát hạch cán bộ theo trình tự và quy định.
175 - Anh nhất định phải giúp tôi!Ôn Nhã nhìn Trương Nhất Phàm, ánh mắt lộ rõ vẻ khẩn cầu. Về nước đã gần một tháng rồi nhưng vẫn không thu hoạch được gì đối với vụ án đó cả nên Ôn Nhã đang rất sốt ruột.
176 Năm mới sắp đến rồi, hôm nay là 29 tết, ngày cuối cùng đi làm. Lúc Trương Nhất Phàm quay về nơi ở đã sáu giờ tối. Hắn đang chuẩn bị thu dọn cho chuyến đi suốt đêm quay về tỉnh lị.
177 Đêm 30, toàn thể nhà họ Trương đợi lệnh, chuẩn bị ra phi trường, hành trình của họ là mười một giờ. Mọi người đều đã chuẩn bị xong xuôi, vừa đến phi trường không lâu, lúc đang chuẩn bị xuất phát, thì Trương Nhất Phàm liền nhất được điện thoại của Lưu Hiểu Hiên:- Chủ tịch huyện Ôn chết rồi?Chủ tịch huyện Ôn chết rồi ư? Làm sao có thể? Tối ngày hôm qua ông ta vẫn còn khỏe mà, đột nhiên làm sao có thể chết được?Trương Nhất Phàm đờ đẫn, làm thế nào để cân nhắc cho thích hợp.
178 Khi hai người đang nói chuyện thì một y tá đi tới, hướng về phòng bệnh của Ôn Nhã nói: - Bệnh nhân giường số 18 có thể xuất viện được rồi. Người nhà của cô ở đâu, bảo họ đi làm thủ tục ra viện nhé!Bởi vì năm mới đến, bệnh viện nghỉ lễ 3 ngày.
179 Tối hôm nay, không xuất hiện cảnh tượng mấy tên dê xồm như trong tưởng tượng, ba người cơ hồ cứ ngồi như vậy cho đến khi trời sáng. Ôn Nhã chờ mấy người bà con thân thích, sau đó thì đến trại tạm giam đưa di hài của ba về.
180 Trương Nhất Phàm đến Thông Thành có hai mục đích, thứ nhất là chúc Tết lãnh đạo, thứ hai là điều động lực lượng. Hắn cảm thấy một mình ở huyện Sa thân cô thế mỏng, vì vậy muốn điều Đường Vũ đến đó.
Thể loại: Trọng Sinh, Dị Năng, Ngôn Tình, Đô Thị
Số chương: 50