101 Trong khoảng thời gian này Trương Nhất Phàm rất bận. Tuy bên khu kinh tế mới có Trần Trí Phú quản lý, đi theo cùng với dự án quy hoạch cụ thể của các chuyện gia Thượng Hải nên không có vấn đề gì lớn lắm.
102 Ngày hôm sau khi đi làm, Trương Nhất Phàm và Uông Viễn Dương đi cùng nhau. - A! Chủ tịch huyện Uông, anh lại thức đêm phải không? Mắt đỏ như vậy rồi. Công việc tuy quan trọng nhưng cũng phải giữ gìn sức khỏe, nếu không sẽ làm chị dâu lo lắng đấy!Uông Viễn Dương xấu hổ cười, nhìn thoáng qua gương:- Đúng là mắt có hơi đỏ thật, hôm qua ngủ hơi muộn một chút.
103 Sau khi uống vài chén rượu, Uông Viễn Dương cảm thấy máu nóng trong người sôi sục. Dương Mễ gắp thức ăn cho Uông Viễn Dương hết lần này đến lần khác, chăm sóc cho anh ta như một người vợ.
104 Thứ Ba là ngày đại diện của hãng thời trang Lực Bang đến Thông Thành khảo sát. Mấy ngày hôm nay Trương Nhất Phàm luôn suy nghĩ, rút cục đối phương là thần thánh phương nào? Chẳng lẽ là bạn cũ của cha? Nghe nói mình nắm kinh tế ở Thông Thành, kêu gọi vốn đầu tư từ bên ngoài nên muốn đến đây tham gia sao?Chẳng mấy chốc đã đến trưa, Trương Nhất Phàm nhận được điện thoại của Thẩm Uyển Vân:- Bọn em đã đến rồi, anh định tiếp đón bọn em ở đâu thế?Trùng hợp như vậy sao? Trương Nhất Phàm suy nghĩ một chút, nói:- Hay là em cứ về khách sạn nghỉ ngơi trước đi, chút nữa anh còn phải đi gặp một vị khách.
105 Trương Nhất Phàm tiếp khách tại Vạn Tử Thiên Hồng, thì nhận được điện thoại của Đường Vũ gọi đến. Hắn tìm một góc khuất:- Chuyện gì vậy?- Anh Phàm, vừa rồi Chủ tịch huyện Uông và Thi Vĩnh Nhiên đã gặp mặt.
106 Không thể không nói rằng Lưu Hiểu Hiên là một cô gái rất xinh đẹp, với vai trò của một người chủ trì, khiến cho cố ấy càng có nhiều điểm tỏa sáng. Tuy đã là tháng sáu, Lưu Hiểu Hiên vẫn ăn mặc rất nghiêm chỉnh, trang phục công sở đúng mực, nhưng khi cô ngã như vậy, Trương Nhất Phàm có chút buồn bực.
107 Liễu Hồng chạy đến khu vực tập trung vốn của công ty thuốc lá, vừa đúng lúc gặp ngay Đường Vũ và Trần Trí Phú đang đỡ Trương Nhất Phàm lên lầu, Liễu Hồng liền đi lên theo.
108 Buổi trưa ăn cơm ở của hàng Liễu Hồng xong, Trương Nhất Phàm liền vội vàng đi làm. Lúc trở lại văn phòng, Đường Vũ gọi điện thoại tới nói Thi Vĩnh Nhiên đã được phóng thích vô tội.
109 Tan sở, Lý Trị Quốc chờ Trương Nhất Phàm, ngồi xe của y, hai người tới nhà của người trong Phòng Đất đai. Vợ của Lý Trị Quốc là viên chức làm tại Phòng Đất đai, ngôi nhà này là do bố vợ Lý Trị Quốc giúp đỡ, diện tích không lớn, sáu mươi mét vuông, bằng một nửa căn phòng của Trương Nhất Phàm ở công ty thuốc lá kia.
110 Trương Nhất Phàm ăn cơm xong liền đi khỏi, Dương Mễ cũng đi khỏi ba phút sau đó. Vợ chồng Lý Trị Quốc tiễn đến xe, về nhà Lý Trị Quốc mới nghiêm mặt mắng:- Em chỉ biết móc nối quan hệ này nọ.
111 Đổng Tiểu Phàm cũng chỉ ngủ được khoảng nửa tiếng, ngồi trên xa-lông lo lắng một hồi, lấy ra từ cái túi nhỏ vài bộ quần áo để đi tắm. - Tên khốn khiếp, sao lại không có nước nóng?- Đã là tháng mấy rồi? Tắm còn phải dùng nước nóng?- Người ta là con gái mà! Mau mở giúp em bình nóng lạnh đi.
112 Uông Viễn Dương muốn đi học trường Đảng, khiến Phó Chủ tịch huyện là Trương Nhất Phàm càng bận hơn. Có vài lần, cần Uông Viễn Dương đích thân ký tên vào một số văn kiện, gã lại gọi điện thoại cho Trương Nhất Phàm, bảo hắn đi xử lý.
113 Ngày 1 tháng 7, Lý Gia Minh tiên sinh sắp từ Hồng Kông đến Thông Thành, tham gia nghi lễ khởi công xây dựng khu phố mua sắm cho người đi bộ. Khu phố mua sắm cho người đi bộ đầu tiên ở Thông Thành sắp chính thức được khởi công, dự tính trong hai năm sẽ từng bước hoàn thành.
114 Cảnh tượng ban sáng, khiến trong lòng Trương Nhất Phàm thấy rất khó chịu, bản chất lũ nhân viên đội quản lý thành phố này quả thật quá thối nát rồi, làm cho Trương Nhất Phàm dường như thấy lại được cảnh tượng ngày đầu mới đến Liễu Thủy.
115 Ngày 1 tháng 7, nghi lễ đặt móng cho đường dành cho người đi bộ náo nhiệt một cách khác thường, quy mô rất hoành tráng, đài phát thanh tỉnh, đài phát thanh thành phố, các đài truyền hình lớn của huyện sôi nổi đưa tin về sự kiện này.
116 - Chu thiếu gia, cậu đừng làm bậy, chỗ đó không được vào đâu. Trịnh Chí Tài vội vàng chạy từ tầng hai lên để tóm lấy người này. Ai ngờ tên này rất ngang ngược, liên tiếp đá luôn cửa của năm phòng bao.
117 - Được rồi, được rồi, tất cả mọi người giải tán đi! Đây chỉ là một con chó điên đi cắn càn thôi!Hồ Lôi phất phất tay với những người đang đứng xem xung quanh.
118 - Quản đốc Liễu, có người tìm anh. Người công nhân gọi một tiếng, sau đó liền rời khỏi văn phòng. Liễu Đắc Chí ngẩng đầu lên nhìn:- Ồ, đây không phải Phó Chủ tịch huyện Trương hay sao? Mời ngồi, mời ngồi!Thật ra, Trương Nhất Phàm cũng không quen biết Liễu Đắc Chí, hắn không biết tại sao Liễu Đắc Chí lại biết hắn.
119 Chuyện gã Khâu Phát Tài này có một khối tài sản lớn như vậy, nhất định phải điều tra rõ. Trương Nhất Phàm không thèm nói lời nào, rời khỏi nhà máy cơ khí Hoa Phong.
120 Từ sau khi cậu em họ Hồ Khoa của Hồ Lôi mở quán Karaoke, “ Hải khoát thiên không”(Trời cao biển rộng) trở thành ngôi nhà thứ hai của bọn họ. “ Hải khoát thiên không” là khu vui chơi giải trí tổng hợp, những trò giải trí tại đây không nhiều bằng Vạn Tử Thiên Hồng của Nhâm Quốc Đống.