281 Trương Nhất Phàm nhận được cuộc điện thoại kỳ lạ. Đối phương gọi tới nhưng lại không lên tiếng. Hắn ta lắc lắc đầu rồi thuận tay ném điện thoại lên bàn trà.
282 Sau khi quay về thành phố Đông Lâm, hai người hẹn tối gặp mặt, sau đó lúc vào thành phố tách nhau ra. Thẩm Uyển Vân tới tòa báo của thành phố trước, còn Trương Nhất Phàm về Ủy ban nhân dân thành phố.
283 Mấy ngày nay Thẩm Uyển Vân ở thành phố Đông Lâm, Trương Nhất Phàm thì ra sức lôi kéo các nhà tài trợ, ngày Hạ Vi Nhi đến thành phố Đông Lâm biểu diễn để lấy tiền cứu trợ cũng đang đến gần.
284 Trợ lý Kim đề nghị đổi tên trường trung học xã Hòe Hoa thành trường trung học Gia Minh, hơn nữa còn hứa hẹn sẽ xây dựng trường trung học Gia Minh, biến nó trở thành một trường trung học có điều kiện học tập và phương tiện dạy học hạng nhất.
285 Những lời nói của Trợ lý Kim khiến những người đang ngồi cảm thấy rất xấu hổ. Nhưng may thay chỉ có mấy người ngồi gần đó và Trương Nhất Phàm nghe thấy.
286 Buổi biểu diễn có rất nhiều người, người đến tấp nập, bởi đây là buổi biểu diễn để cứu tế nạn thiên tai, hơn nữa lại có sự xuất hiện của chính phủ đảm cho an ninh trật tự và không khí của buổi biểu diễn khá tốt lại không có sự chen lấn chật chội.
287 Buổi biểu diễn để lấy tiền cứu tế nhanh chóng kết thúc, toàn bộ số tiền thu được sẽ để xây dựng lại thành phố Đông Lâm sau khi bị thiên tai. Toàn bộ địa khu Đông Lâm phải xây dựng lại năm mươi mấy ngôi trường học.
288 Trương Nhất Phàm ra khỏi phòng bệnh, nói với Liễu Hải:- Gọi cho Lý Trị Quốc và Vương Bác, nói là tôi gọi họ đến huyện Sa. Liễu Hải gật đầu đi về phái cuối hành lang, lấy điện thoại gọi cho Lý Trị Quốc.
289 Sự kiện thôn Quan Sơn xét xử một nhóm người, Trương Nhất Phàm cũng vì vậy lại thiết lập đường dây nóng Chủ tịch tỉnh, cung cấp biện pháp tiện lợi nhất cho quảng đại quần chúng.
290 Thời gian này Trương Nhất Phàm đã ra tay ở thành phố Đông Lâm như vậy, đã có rất nhiều người đã bị hắn động chạm đến. Đặc biệt là từ sau khi đường dây nóng của Chủ tịch thành phố được khai thông, thì tất cả những cuộc điện thoại gọi đến, cứ hễ một cuộc gọi đến thì lại cho điều tra, xem xét và lại cho xử lý, giải quyết luôn.
291 La Hạo từ tấm kính phản quang nhìn Tô Như Hồng, phát hiện Trưởng phòng Tô sắc mặt không tốt, nhưng hoàn toàn vì nhiệm vụ, cô lại không thể bỏ đi nụ cười.
292 Những ngày sau đó, biểu hiện của chính phủ thành phố Đông Lâm rất bình tĩnh, các dự án thủy lợi dường như cũng chuẩn bị hạ cờ buông trống. Dường như có dự định bỏ đi những tranh đấu.
293 Trương Nhất Phàm nhìn cô ta một cái, phát hiện ra cô ta trông không đến nỗi xấu. Khi cô ta bỏ kính râm xuống, đại khái nhận ra tuổi tác cô ta. Ngoại trừ khuôn mặt kia, làn da trên cơ thể cô ta hơi đen giống như kiểu thường xuyên phơi nắng.
294 Emi đưa tài liệu của công ty giao cho Trương Nhất Phàm. Hai người ở trong khách sạn nói chuyện một lúc, khoảng nửa tiếng sau Trương Nhất Phàm liền rời khỏi khách sạn.
295 Dự án thủy lợi sông Tế Thủy rốt cuộc đã được xác định. Trương Nhất Phàm cũng được thở phào nhẹ nhõm. Đàm phán với công ty Âu Phil tiến triển vô cùng thuận lợi.
296 Thành phố Đông Lâm liên tiếp đánh thắng mấy trận lớn, Phòng xúc tiến đầu tư thành phố Đông Lâm liên tiếp thành công trong việc thu hút mấy nhà đầu tư lớn.
297 Thỏa sức dã ngoại, tay ngề của Lưu Hiểu Hiên thì không có gì phải bàn cãi, hơn thế nữa cô còn là một người phụ nữ tài sắc vẹn toàn, nhưng điều càng khiến Trương Nhất Phàm lưu luyến hơn cả chính là mùi hương trên giường cô.
298 Liễu Hải nhặt máy chiếc ảnh kĩ thuật số lên, dùng hết sức quăng xuống đất và giẫm nát. Rồi tháo thẻ nhớ trong máy ảnh ra bỏ vào túi. Nhìn thấy tên thám tử tư đang ôm bụng, Liễu Hải cúi người xuống nhấc cổ áo hắn lên, nhìn thấy hai hàng lông mày khốn khổ của y, Liễu Hải càng thấy bực.
299 Bản thân gã lúc đó chắc ma đưa lối, quỷ dẫn đường nên mới cầm lấy khoản tiền nghiệp vụ đó. Khi gã phát hiện ra đối tượng mà gã phải theo dõi là Quyền Chủ tịch thành phố, thì bất giác có chút sợ hãi.
300 Thành phố Giao Châu có một hộp đêm rất nổi tiếng tên là Đêm Mông Lung. Đêm Mông Lung còn xa hoa, tráng lệ, đẹp mắt hơn Vạn Tử Thiên Hồng của Nhâm Quốc Đống nhiều.