241 Mặc dù Chủ tịch tỉnh Trương lại nhấn mạnh thêm lần nữa, phải kín miệng, phải kín miệng, nhưng vẫn có rất nhiều bạn đồng nghiệp nghe tin chạy đến. Những người này tất nhiên đều là những người quen thân nhiều năm và những người bạn tốt trong chính trị, cũng có những bạn trong ngành thương mại.
242 Giọng hát của Hạ Vi Nhi rất hay, bài hát “Những điều lãng mạn nhất” khiến rất nhiều người xúc động. Giữa tiếng hát của cô, Trương Nhất Phàm và Đổng Tiểu Phàm ôm nhau tha thiết, hôn nhau nồng nàn, để cho tất cả mọi người có mặt trong đại sảnh được chứng kiến thời khắc đẹp đẽ nhất này!Giờ khắc này, cũng giống như bài hát của Hạ Vi Nhi, chính là điều lãng mạn nhất.
243 Trông thấy bộ dạng vội vàng của Trương Nhất Phàm, Đổng Tiểu Phàm đẩy hắn ra, mắng nhẹ:- Còn không mau tắm rửa đi? Hôi chết đi được. Dáng vẻ em Tiểu Phàm đáng yêu quá đi, tối hôm nay còn uống chút rượu, gương mặt rạng rỡ như hoa đào, càng có chút cảnh xuân xinh đẹp.
244 Cuối năm 1998, thân phận của Trương Nhất Phàm trong giới quan trường cơ bản không còn là bí mật nữa, bởi vậy, dưới sự bày mưu tính kế của Phó Bí thư tỉnh ủy Đổng Chính Quyền và việc liên kết với một vài lãnh đạo Thành ủy, Trương Nhất Phàm được đặc cách đề bạt lên chức Phó Chủ tịch thường trực thành phố Đông Lâm, trợ giúp Thư Á Quân xử lý công tác thường ngày ở Ủy ban nhân dân huyện.
245 Nhà khách thành phố Đông Lâm là một đơn vị trực thuộc Ủy ban nhân dân, ngày thương đều dùng làm nơi đón tiếp khách khứa. Tần Xuyên sau khi xuống lầu, nói rõ thân phận, rồi đưa đám người này tới nhà khách.
246 Trương Nhất Phàm cũng không có cách nào, đành phải dặn Tần Xuyên và Liễu Hải, theo giá gấp đôi giá thị trường, nhận bao nhiêu đồ của bà con, thì trả lại bấy nhiêu tiền cho họ.
247 Buổi tối ăn cơm ở nhà Tần Xuyên, vợ của gã - Lưu Mai là một phụ nữ Giang Nam điển hình, chiều cao chưa đến một mét sáu, vóc dáng nhỏ bé xinh xắn. Từ lúc nhận được điện thoại nói tối nay có Phó chủ tịch thành phố Trương đến nhà dùng cơm thì Lưu Mai liền bắt đầu bận tối mắt tối mũi chuẩn bị.
248 Trương Nhất Phàm nhìn Ôn Nhã một cách đầy khó hiểu, thực sự khó có thể tưởng tượng ra, một Ôn Nhã luôn luôn lạnh lùng, lại có lúc dịu dàng như thế này, thường ngày, cô ta tuyệt đối sẽ không mở miệng nói ra những lời này.
249 Trương Nhất Phàm đang chuẩn bị gọi điện cho Hà Tiêu Tiêu, chưa kịp bấm số thì điện thoại đã đổ chuông. Thật trùng hợp, là Hà Tiêu Tiêu gọi tới. Số điện thoại của cô ấy, Trương Nhất Phàm suốt đời cũng không thể quên được.
250 Thẩm Uyển Vân ôm ngang thắt lưng của Trương Nhất Phàm, hai người ôm chặt lấy nhau, phần nhô lên trước ngực bị đè đến mức xẹp lép, thậm chí bị biến dạng, Thẩm Uyển Vân cũng không thèm quan tâm, ngược lại càng ôm chặt hơn.
251 Thời gian ở Thâm Quyến, không ngờ một lúc được ở gần hai người phụ nữ, khiến cho Trương Nhất Phàm lúc trở về, trong đầu chỉ toàn là hình ảnh quyến rũ của hai người bọn họ trong đêm ấy.
252 Giám đốc Chúc liền đưa điện thoại cho Thư Á Quân, ông ta cầm lấy điện thoại nói;- Hiểu Hiên đấy à? Gan cô to thật đấy! Hai vị Chủ tịch Thành phố chúng tôi đây không ngờ lại mời không nổi cô.
253 Buổi khiêu vũ đó đến tận 12 giờ, Thư Á Quân vẫn còn hứng thú dạt dào, không muốn về. Đương nhiên Giám đốc đài truyền hình Chúc cũng không dám nói gì, hơn nữa bình thường khi người ta phải ở cùng gã, bọn họ chẳng phải như vậy sao? Cũng vẫn nhảy nhót, chơi bời đến tận đêm khuya mới về đó?Nói không chừng đến đêm rồi lúc đó lại còn có tiết mục khác nữa.
254 Trương Nhất Phàm đang định nói thì bỗng nhiên đôi môi của mình đã bị đôi môi nóng bỏng của Lưu Hiểu Hiên chắn lại. Hắn dùng hai tay đẩy ra, không ngờ hai tay lại tóm trúng hai cái bánh bao của con nhà người ta.
255 Đêm hôm đó đã chứng mình mình chính là một mãnh thú trong thời đại nguyên thủy. Trương Nhất Phàm ngày hôm sau trực tiếp đi thẳng từ chỗ của Lưu Hiểu Hiên.
256 Mấy ngày nay Thư Á Quân một mặt rất thoái mái nhưng mặt khác lại rất buồn phiền. Người con gái tên Lưu Hiểu Hiên kia không ngờ lại không nể mặt ông ta.
257 Trương Nhất Phàm mới lên thành phố một chuyến, mà không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy. Ngày thứ hai khi gặp Thư Á Quân, tinh thần gã mệt mỏi, hơn nữa còn có vẻ trầm uất.
258 Những lời nói của Thư Á Quân quả là làm người ta cảm động. Gã đã cưới được Phương Mĩ Lệ con gái yêu của nhà họ Phương nên trước mặt người nhà họ Phương luôn một lòng thể hiện sự trung thành tận tụy.
259 Trương Nhất Phàm nhìn Lưu Hiển Hiên một hồi, mới từ từ lấy lại tinh thần:- Em nói cái gì? - Được rồi! Ăn cơm đi! Có muốn uống chút rượu không?Lưu Hiểu Hiên hỏi bằng con mắt mơ hồ, tránh né sang chuyện khác.
260 Cuối cùng cũng được nghỉ tết, Trương Nhất Phàm trở về tỉnh thành ngày hai mươi chín tháng chạp, cũng giống như lần trước, cả gia đình đoàn tụ với nhau, không khí càng thêm sôi nổi.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Đô Thị
Số chương: 38