1 Mùa xuân thứ năm mươi Thanh Bình đế, Đại Lương quốc, Nghi Dương quận chúa vừa thành thân tiến cung thỉnh an tổ mẫu Từ hoàng hậu. Từ hoàng hậu đã sớm nghe Thái Tử Phi nói Nghi Dương quận chúa đang giận dỗi với quận mã, bèn dẫn theo Nghi Dương quận chúa đi Phúc Vân điện.
2 Từ Vương thị giúp Từ Xán Xán chải đầu thụy kế xong, nhưng Từ Xán Xán lại không muốn đi ngủ, thân mình dựa sát vào lòng Từ vương thị, mặt cách váy dán trên đùi Từ vương thị, cọ cọ làm nũng.
3 Edit: Minh Anhh
Beta: Sấu Dầm + Buingan1209
Từ Vương Thị lúc này mới phát hiện Từ Xán Xán đã gỡ trâm cài, vòng tay xuống, trên người mặc y phục cũ làm việc nhà, không khỏi sốt ruột:
"Xán Xán, làm sao con.
4 Từ Xán Xán rất nhanh liền tỉnh táo lại, vén rèm cửa lên tiến vào nội thất.
- Cha.
Nàng cười hì hì gọi phụ thân đang dùng rượu trắng rửa ngân châm.
5 Người nọ nhanh chóng vượt qua mặt Từ Xán Xán, đi về phía trước. Ở bên ngoài, Từ Xán Xán chưa bao giờ giả vờ mảnh mai, nàng chống hai tay ngồi dậy, mắt mở trừng trừng nhìn nam tử cao gầy mặc hắc bào đi đến bên cạnh Hồ Hi Vân, khom lưng xốc Hồ Hi Vân đang hôn mê lên rồi rời đi, rất nhanh liền biến mất trong rừng đào.
6 Sau bữa cơm tối, cả nhà Từ gia tụ tập tại nhà chính là thời khắc ấm áp nhất trong một ngày. Từ Thuận Hòa sợ ngọn đèn quá mờ, bèn bảoTiểu Hương lấy thêm hai cây nến, một cây đặt trên bàn vuông, hắn ngồi ở đó cầm mấy quyển sách thuốc lật xem.
7 Trái tim Từ Xán Xán lại bắt đầu đập thình thịch, nàng lấy tay che ngực, cố gắng làm lòng mình nhanh chóng bình tĩnh. Tiểu Hương đang sửa sang lại hành lý của Từ Xán Xán.
8 Sau khi dùng cơm đơn giản xong, đoàn người Từ Xán Xán lại lên đường. Thời điểm Tiểu Hương đỡ Từ Xán Xán lên xe ngựa, Từ Xán Xán cảm giác có người đang nhìn mình nhưng nàng không dám quay đầu lại.
9 Editor: Buingan1209
Trong nháy mắt, mặt Từ Xán Xán nóng hừng hực, nàng lấy tay che mặt, mắt liếc sang người bên cạnh. Phó Dư Sâm nhìn Từ Xán Xán, phát hiện ánh mắt Từ Xán Xán sáng trong suốt, trái tim hắn đập thình thịch, vội vàng dời mắt, lấy lại bình tĩnh, nhìn về phía trước, nói:
- Ta là Phó Dư Sâm…
- « Cô… »
Bụng Từ Xán Xán lại kêu một tiếng, cắt đứt lời tự giới thiệu của Phó Dư Sâm.
10 Editor: Buingan1209
Lúc đầu danh thiếp vẫn chưa có tin tức, Từ Nghi Bằng ở bên ngoài yên lặng chờ đợi, suy nghĩ tâm sự. Tuy rằng hắn ngay thẳng kiêu ngạo, nhưng phụ thân chỉ là Lại Bộ Thị Lang, tự nhiên không dám đắc tội con trai độc nhất của Định Quốc Công Phó Vân Chương, Phó Dư Sâm.
11 Editor: Buingan1209
Từ Nghi Bằng ném dây cương cho Tri Lễ:
- Ma ma, đã đón được Nhị muội rồi.
Lúc này nàng dâu nhà Từ Phúc đi theo Tần ma ma đã tiến lên đặt ghế nhỏ trước cửa xe ngựa, nàng dâu nhà Từ Tài đỡ Từ Xán Xán xuống xe.
12 Tổ mẫu ban cho nha hoàn, đương nhiên Từ Xán Xán không dám từ chối, đành phải cười khanh khách hành lễ cảm ơn. Từ Nghi Liên vẫn bình tĩnh, khóe miệng cong cong mang theo ý cười; Từ Nghi Đồng mất hứng rõ ràng, phụng phịu bĩu môi, vẻ mặt giận dỗi; còn Từ Nghi Lan ít tuổi nhất đang được bà vú ôm, mắt to đen láy, chỉ mải nhìn xung quanh!
Sau khi dùng xong bữa tối ở chỗ Từ lão thái thái, Từ đại phu nhân lập tức dẫn mọi người rời đi.
13 Mặc dù miệng nói không muốn rời giường nhưng Từ Xán Xán vẫn cắn răng ngồi dậy, bất kể trong lòng nghĩ như thế nào, trên thực tế nàng chỉ có thể thích ứng với thế giới này.
14 Lúc này là ban đêm, Từ Xán Xán mới học xong, vừa ra khỏi Thanh Tâm viện đã gặp ngay Từ Nghi Liên và Từ Nghi Đồng, tỷ muội ba người cùng nhau đến Xuân Huy viện.
15 Hai tỷ muội đi dọc hành lang Sao Thủ về phía Liên Hương viện, hai nha hoàn theo xa xa ở phía sau. Từ Nghi Liên lặng lẽ không nói, Từ Xán Xán đi sau nàng cũng không nói.
16 Bà tử dẫn đường cho đoàn người Từ phủ hình như có chút hay nói, vừa dẫn đoàn người Từ phủ đi lên hành lang phía Đông, vừa nói chuyện thao thao bất tuyệt:
- Hậu viện Quốc công phủ được phân làm ba khu, chính giữa là nơi ở của phu nhân - Lô Tuyết am, công tử ở Trúc Thanh viện phía bên trái, các cô nương ở Hồng Phong cư phía bên phải, giữa ba viện đều có cửa nhỏ thông với nhau.
17 Các vị tiểu thư khuê các theo Phó Lục tiểu thư và Phó Thất tiểu thư nối đuôi nhau vào Hồng Phong cư. Hồng Phong cư trồng đầy cây phong, nhưng chưa tới mùa lá phong chuyển thành màu đỏ, khắp nơi vẫn toàn màu xanh biếc, bảy cây phong xanh biếc trồng xung quanh một tòa tiểu lâu, nhìn đẹp như một bức tranh Tây Dương.
18 Hai tay Từ Xán Xán đón lấy tách trà có nắp trống không, lại cúi đầu xuống, không nghe theo tiếng lòng mà nhìn bóng lưng Phó Dư Sâm. Nhóm cơ thiếp của Phó Dư Sâm thấy hắn rời đi, đầu tiên là yên tĩnh trong chốc lát nhưng ngay sau đó lại lập tức duyên dáng đuổi theo, gọi to:
- Công tử.
19 Lúc Từ Hàn thị vừa tắm xong đi ra, tóc vẫn chưa lau khô, Từ Đình Hòa đã đi vào. Mặc dù Từ Đình Hòa là nam tử tuấn tú như bạch diện thư sinh, nhưng lại hết lần này tới lần khác chỉ thích loại mỹ nhân dã tính như Ngụy di nương, đối với loại nữ tử có tướng mạo phổ thông, tính cách cứng nhắc như thê tử Từ Hàn thị lại không có chút hứng thú nào, hắn lấy Hàn thị không phải vì xem trọng Hàn thị, mà vì xem trọng cha của Hàn thị là Tế tửu Quốc Tử Giám Hàn Khánh và huynh trưởng Hàn Ngưỡng Ân, cùng mấy người tỷ phu của Hàn thị.
20 Lúc này đầu óc Từ Xán Xán suy nghĩ quay cuồng, nhưng vẫn không nghĩ ra biện pháp thích hợp, cuối cùng đành phải thi triển bản năng của mình. Đầu tiên Từ Xán Xán cúi đầu nhìn mặt bàn, một lát sau mới khẽ ngẩng đầu nghiêng mặt giọng khàn khàn nói:
- Ngày hôm qua trên tay tỷ và Tam muội muội đều bưng tách trà, gặp một vị nam tử đang nôn mửa trong vườn hoa, không biết tại sao nam tử kia đột nhiên đoạt đi tách trà có nắp trong tay tỷ.