21 Sân bay Quốc Tế,Tay Tống Minh Hiên khoát lên vai Đình Lâm, cùng nhìn máy bay đã cất cánh, khuất xa dần sau đám mây trắng. Bầu trời cao xanh thẳm, không ánh mặt trời, chỉ còn sự mát dịu của những cơn gió nhẹ.
22 Lãnh Hàn Phong nhìn người đang ngủ bên cạnh mình, môi anh cong lên nhẹ nhàng, từng ngón tay di chuyển trên gương mặt xinh đẹp của Đỗ Nhã Tâm. Thấy giữa hàng lông mày của cô chau lại chặt chẽ, ngủ không ngon giấc.
23 Lãnh Hàn Phong đi thẳng ra phòng khách, không tiếp tục nhìn đến hai mẹ con họ nữa. Đỗ Nhã Tâm nhíu mày nhìn theo anh một chút liền bế Tiểu Kỳ lên: ‘ đã no chưa?”Tiểu Kỳ gật gật đầu, ánh mắt trong suốt nhìn Đỗ Nhã Tâm giọng khàn khàn “mamy…”“ ừ? sao vậy con?” – Đỗ Nhã Tâm ngồi xuống, đặt con ngồi trên đùi mình, xoa đầu đầy yêu thươngTiểu Kỳ im lặng, lắc đầu, như muốn nói gì đó rồi lại thôi.
24 Vừa bước vào cổng công ty, một đám nhá bào liền vây quanh Đỗ Nhã Tâm đèn máy ảnh liên tục chớp nhóe trước mặt cô, micro từ nhiều đài truyền thông không ngừng đưa sát tới khiến cho Đỗ Nhã Tâm nhíu mày kinh ngạc, chuyện gì thế này?“ Mary tiểu thư, nghe nói lần ra mắt bộ sưu tập lần này đích thân Tống tổng mời cô về chủ trì?”“ Mary tiểu thư, bộ sưu tập do cô lần đầu tiên thiết kệ tại Trung Quốc lấy cảm tưởng từ đâu ạ?”“ Nghe nói người mẫu lần này cũng đích thân cô tuyển chọn, có đúng không ạ?”“ Model đã nhiều năm mất đi vị trí hàng đầu trong Mẫu giới, Mary tiểu thư có chắc lần ra mắt này sẽ đưa Model trở lại đỉnh vinh quang, tạo bước nhảy trong giới thời trang không ạ?”Đỗ Nhã Tâm đang choáng váng với hàng loạt câu hỏi của đám phóng viên, cô sắp bị vây thở không thông liền nghe tiếng nói của một nữ nhân vang lên “mọi người tránh ra”Túc Linh trợ lý của Đỗ Nhã Tâm chen vào đám người, tiến tới nói nhỏ gì đó với cô, mắt Đỗ Nhã Tâm trừng lớn “ thật?”“ Mary tiểu thư, xin hãy trả lời phỏng vấn của chúng tôi” – một nhà báo lên tiếng chắn trước Đỗ Nhã Tâm.
25 “ Chị Mary!” Túc Linh từ bên ngoài trở lại sân khấu, tìm Đỗ Nhã Tâm. Thấy cô đang nói chuyện với mấy người công ty sự kiện, Túc Linh tính đợi họ nói chuyện xong mới lên tiếng nhưng vấn đề này gấp quá, cô nhẫn nại không nỗi.
26 “ Chị về nước lâu rồi mà không thèm gọi điện cho em lấy một lần, sao có thể vô tâm như vậy chứ!” Tô Uyển Uyển ngồi trong quán cà phê, rất tức giận nhìn người ngồi trước mặt đang cười rất vô tội, hừ, uổng công cô xem chị ấy như chị gái!Đỗ Nhã Tâm rất vui vẻ vừa uống cà phê vừa nhìn cô nàng người mẫu xinh đẹp đang giận dỗi, trông vậy thôi chứ đừng khinh thường cô ấy còn trẻ con, hiện tại Tô Uyển Uyển là người mẫu đứng đầu Châu Á, để mời được cô ấy trình diễn thì ngoài chi phí hậu hĩnh còn phải được phép “ hợp sở thích” của cô ấy nữa, nói cách khác, Tô Uyển Uyên còn có một danh hiệu đó là “ Cây mẫu mưa nắng thất thường!”“ Chị còn cười đến bại hoại thế à?” Tô Uyển Uyên lườm người nào đó, oán trách “Ít nhất cũng phải dỗ ngọt em chứ?”“ Chị sẽ không làm vậy!” Đỗ Nhã Tâm lắc đầu “ Nếu không em được đà làm tới thì sao?”“ Hừm…sẽ không!” cô ấy bĩu môi, quay mặt đi nơi khác, giống một đứa trẻ đang giận dỗi.
27 Trong nhà hàng sang trọng,Lãnh Hàn Phong hai tay đặt lên bàn, ánh mắt sâu hẹp nhìn người đàn ông đối diện: “ Lý tổng, tôi hi vọng với điều kiện tôi đưa ra, ông sẽ không làm tôi thấy vọng.
28 Lãnh Hàn Phong rất tự nhiên mở cửa phòng làm việc của Đỗ Nhã Tâm đi vào, ánh mắt dừng trên người phụ nữ đang đứng uống trà, nhìn bức tranh nghệ thuật treo trên tường, trong tranh là một cô gái được vẽ khỏa thân, tóc dài bồng bềnh vẽ uốn quanh thân cô gái, trên mái tóc đó có một đóa hoa bách hợp màu trắng, bức tranh rất đơn giản nhưng lại rất đặc biệt.
29 Sau khi nói chuyện với cô giáo của Tiểu Kỳ xong, Đỗ Nhã Tâm vội vã chạy ra ngoài xe. Cô sợ con trai ở chung với Lãnh Hàn Phong lâu sẽ bị anh dọa cho chết khiếp.