1 Las Vegas, Mĩ. Sòng bạc lớn của thế giới. Nơi đây, những con người với thế lực hùng mạnh cùng nhau tụ hội, cùng tranh giành thắng thua dựa vào sự hên xui.
2 Thành phố về đêm ồn ào, xe cộ đi lại tấp nập. Ánh đèn neon mập mờ chiếu sáng, trên chiếc taxi sang trọng, Băng Vy đắm chìm vào khung cảnh đó, ánh mắt lờ mờ khói sương, lại một lần nữa đi vào cái hồi ức kia.
3 Cơn gió cuối xuân ấm áp khẽ thoáng qua, mang theo làn hương dịu nhẹ của những cánh hồng nhung tươi mới. Băng Vy hít vào thật sâu rồi thở ra thật dài, đôi mắt đen tuyền mông lung nhìn về ngọn núi xa xa, mãi không có điểm dừng.
4 Đường phố náo nhiệt, những con ngõ nhỏ xưa kia nay đã chẳng còn đâu, chỉ còn lại những ngôi biệt thự, những tòa cao ốc trù vĩ ngổn ngang. Băng Vy khẽ lắc đầu mỉm cười, nơi đây đã thay đổi, cũng giống như chính bản thân cô vậy, mãi mãi không tìm lại được Phạm Băng Vy hồn nhiên, ngây thơ của mười hai năm về trước nữa.
5 Khi ánh ban mai tỏa những tia nắng ấm áp đến nơi nơi, chiếu vào thân hình bé nhỏ đang say giấc trên chiếc giường rộng lớn. Người con trai với gương mặt hoàn mĩ, đôi mắt ánh lên vài tia yêu chiều, nhìn ngắm gương mặt xinh xắn.
6 Bóng tối như con mãnh thú nuốt trửng cả bầu trời. Tiếng gió rít mạnh, tiếng côn trùng râm ran tạo cho bầu không khí nơi đây càng thêm ảm đạm, âm u. Pằng !!!Thân hình từ từ ngã xuống, gã con trai trước khi chết chỉ có thể thốt ra một câu: Xin hãy tha mạng cho cả nhà tôi.
7 Mặt trăng tròn trĩnh, tỏa ánh sáng lấp lánh cùng với hàng ngàn ngôi sao nhỏ bé. Bóng hình người con gái mập mờ, thoắt ẩn thoắt hiện ở thành lan can giữa con hẻm tối tăm được chiếu sáng bởi một vài bóng đèn neon mờ nhạt hắt qua.
8 Cơn gió thoáng qua, mang theo sự ấm áp của mùa xuân hòa cùng hàn khí lạnh lẽo tỏa ra từ người cô. Hàn Băng vẫn giữ nguyên sắc mặt vô cảm nhìn vào cuộc hỗn độn trước mắt, hàng lông mày thanh tú nhướng lên, hiện ra đôi mắt trong veo vô hồn.
9 Ánh mặt trời chiếu những tia sáng lấp lánh qua ổ cửa kính trong suốt. Hàn Băng lạnh lùng nhìn vào người con gái trước mặt, nếu có thể cô rất muốn cầm dao, mổ lấy trái tim của ả ra xem rốt cuộc là nó có màu gì ?Mọi uất hận, căm phẫn trong lòng đều tan chảy, hòa vào dòng máu ác quỷ của cô.
10 Biệt thự rộng lớn được những tia nắng vàng óng chiếu vào, khiến nó càng trở nên xa hoa hơn. Hàng hoa hồng đỏ đung đưa theo nhịp gió nhẹ, tỏa hương thơm thuần khiết làm con người ta cảm thấy thật dễ chịu.
11 Vội vàng và hấp tấp! Chỉ khiến bạn mắc phải sai lầm mà thua cuộc. Đường đua JX là một trong mười đường đua Tử Thần của giới tốc độ. Nó được thiết lập bởi mười bảy ngõ cua với những dốc đá chông chênh.
12 Nhìn cái bánh bao và chai nước suối trong tay, cái Su khẽ nhăm mặt, nhanh chóng cất chúng vào một góc nào đấy. Có trời mới biết, nó cực kì ghét những món khô khan thế này, mà mỗi lần đi chơi, khẩu phần ăn sáng trong tour lại luôn là món này !Và đương nhiên, không chỉ có mỗi mình nó ghét …- Su, lấy sandwich ra ăn đi.
13 Gió hiu hiu thổi mang theo làn hương cỏ non thanh khiết. Từng bông cỏ lau mềm mại đung đưa, bay lượn như những nốt nhạc uyển chuyển được nghệ sĩ đánh ra.
14 Biệt thự rộng lớn, sa hoa được thắp sáng bởi hàng chục bóng đèn trùm, lung linh, tỏa sáng. Người hầu đi lại tấp nập, bận rộn bắt tay vào bữa tiệc tối nay của chủ nhân mình.
15 Gió rít mạnh cuốn theo làn hơi lạnh giá, thấm vào tận da thịt, tê buốt. Từng ngọn sóng lăn tăn nơi cảng biển, vi vu, thổi bùng lên âm thanh reo rắt, to nhỏ nối tiếp nhau.
16 Từng đám cỏ non xanh mướt được ánh trăng nhẹ dịu soi sáng, lấp lánh trong màn đêm ảm đạm. Bên cạnh, bể bơi ngập nước, lăn tăn vài gợn sóng nhỏ. Ngồi trên chiếc xích đu nhỏ bé, Hải Linh tiu ngỉu, ngửa mặt lên bầu trời cao rộng kia.
17 Tình yêu là gì? Nó giống như một loại rượu mạnh khiến người ta say, cũng giống như liều thuốc độc khiến cho ta đau đớn. Hạnh phúc và đớn đau! Sẽ được “nếm” thử qua nó.
18 Trong lòng Hàn Băng cảm thấy thật mơ hồ. Nếu nói không lo lắng cho Hải Linh thì là nói dối, nhưng chẳng hiểu sao người mà cô thật sự lo lắng, sợ hãi người đó gặp nguy hiểm bây giờ không phải là cô ấy mà lại là…Lam Tuyết.
19 Căn phòng rộng rãi, chỉ được tia sáng mờ nhạt từ ngọn đèn bàn chiếu sáng, bao quanh một góc nhỏ. Hàn Băng dựa lưng vào ghế, cầm tập tài liệu lên tay, chăm chú xem đi xem lại từng chút một.
20 Thời gian như ngừng lại, lắng đọng mọi thứ trong sự im lặng đến ngạt thở. Lời nói tuyệt tình vang lên làm những người nơi đây bất tri bất giác run rẩy, sắc mặt biến đổi không ngừng, khó khăn hít vào luồng khí lạnh buốt giá.