161 ” Đi thôi. ” Nàng rất háo hức muốn thử một chút cái cảm giác không cần đeo dưỡng khí lẫn kính bơi mà vẫn có thể đi lại trong nước. Nàng thử dùng chân khẽ chạm vào mặt nước, một cảm giác lạnh như băng truyền đến làm nàng không nhịn được phải hít một hơi, quả nhiên rất lạnh a !Loại cảm giác lạnh thấu xương này đã có thể so sánh với cực hàn chi khí trên người Băng Linh Huyễn Điểu.
162 Chiến Dã gật đầu, đỡ nàng đứng lên. Sau khi thấy đôi chân trắng như tuyết của nàng, hắn đã khẳng định được nàng là là một thiếu nữ. Xuất phát từ sự tự tôn của đàn ông, Chiến Dã vốn muốn cõng nàng ly khai, thế nhưng lại nhớ rằng nàng còn có một thân phận khác: Hí Thiên.
163 Cự lãng không ngừng lay động, bọn họ có Tị Thủy Châu, tuy cũng không sợ bị cuốn đi nhưng nước xao động như thế sẽ làm mất phương hướng tới cửa ra a. Hoàng Bắc Nguyệt âm thầm lo lắng nhưng chất độc làm đầu nàng trở nên mơ hồ, không suy nghĩ được nhiều, chỉ có thể dựa vào một chút ấn tượng lúc nãy đi về phía trước.
164 Cái đuôi to cũng không trốn tránh, trực tiếp mạnh mẽ va chạm vào hai mươi bốn đạo lưỡi dao hàn băng sắc bén, nhất thời mảnh băng văng khắp nơi, lực lượng mãnh liệt dù ở trong nước cũng không thể khinh thường.
165 Trừng phạt chi hỏa sẽ không thương tổn đến tính mạng, nhưng ngọn lửa hung tàn như vậy, lại trực tiếp thiêu đốt linh hồn!Trong Linh Ương Học Viện có nói như thế, trừng phạt chi hỏa có thể đốt cháy sạch sẽ những ý niệm tà ác!Cho nên tên là ‘trừng phạt’.
166 Hoàng Bắc Nguyệt sửng sốt, người này từ nơi nào xuất hiện thế này? Trong loại biển lửa luyện ngục này mà vẫn có người sống sao?Chẳng lẽ hắn là thế ngoại cao nhân sống ẩn dật, kí kết khế ước cùng Linh Tôn?Có được triệu hồi thú là thần thú, hơn nữa còn là loại cấp bậc thần thú như Linh Tôn cũng thật làm cho người ta hâm mộ.
167 Lưng Hoàng Bức Nguyệt có chút cứng đờ, chậm rãi quay đầu lại, chỉ thấy hắc y của hắn phất phơ, từ trong biển lửa chậm rãi đi tới. Liếm liếm đôi môi có chút khô khốc, Hoàng Bắc Nguyệt hừ lạnh một tiếng: “Chờ khi ta hoàn toàn khôi phục thực lực, chưa chắc ngươi có thể nói nhẹ nhàng như vậy.
168 ” Trừng phạt chi hỏa !” Yểm bên trong thân thể kinh ngạc thốt lên một tiếng, Hoàng Bắc Nguyệt cũng hơi sửng sốt. Ngay sau đó, hỏa diễm đã bắt đầu thiêu đốt thân thể của nàng.
169 Hắn đi qua nắm lấy chân của nàng quan sát. Vết thương bị Thôn Thiên Hồng Mãng cắn hiện tại đang chảy ra máu đen, đem chân ngọc trắng như tuyết nhuộm thành màu đỏ sậm.
170 Gương mặt bị phá hủy cũng không làm nàng bận tâm lắm, chỉ là sau này nàng vẫn còn muốn dùng thân phận của Bắc Nguyệt quận chúa làm rất nhiều chuyện, bởi vậy phải nhanh chóng khôi phục lại thôi.
171 Muốn nàng bái hắn ta làm thầy, như vậy nhất định hắn phải làm cho nàng bội phục từ tận đáy lòng, nếu không mọi chuyện đều không cần bàn nữa!Yểm trầm mặc một chút, đột nhiên nói: “Nhưng mà ta cảm giác được tựa hồ hắn biết được bí mật của khối hắc ngọc này.
172 Phong Liên Dực gật đầu: “Vài loại dược liệu này sợ rằng phải đi Phù Quang rừng rậm mới tìm được, có chút phiền toái. ”“Không có việc gì, dù phiền toái ta cũng sẽ tìm được.
173 Mà thực lực mạnh hơn, là không thoát khỏi kỹ thuật của luyện dược sư và luyện khí sư, đan dược của luyện dược sư, bảo khí của luyện khí sư, đối với cường giả mà nói đều rất cần thiết!“Huyết thống luyện dược sư tuyển chọn rất nghiêm khắc.
174 Hoàng Bắc Nguyệt ngẩn ra, luyện dược sư không phải đều là tính tình quái gở, đặc biệt thời điểm chế thuốc tuyệt đối se không để người ở bên cạnh quấy rầy hay sao?“Có thể nhìn?” Nàng không khỏi có chút hoài nghi, không phải hắn đang nói giỡn đi?“Nếu là ngươi, tuyệt đối có thể.
175 “Cầm Di Nương không có Tề Thừa tướng trợ giúp, cũng chỉ có thể đến van cầu tiểu thư ngài!” Đông Lăng cười thật sảng khoái, qua nhiều năm như vậy, nàng chờ nhìn đến Cầm di nương cùng Tuyết di nương thất thế, tốt nhất là hai người đều chịu báo ứng!“Cầu ta cũng vô dụng, Tiêu Trọng Kỳ nếu không đem Tịnh Liên Viêm Hỏa Đỉnh giao ra thì An Quốc công há lại đồng ý bỏ qua hắn?” Hoàng Bắc Nguyệt ôm lấy chăn, một đầu tóc đen thả trên áo ngủ bằng gấm, giống như loại lụa tốt nhất lóe sáng lộng lẫy, càng tôn lên làn da trắng nõn mềm mại.
176 ” Tứ tiểu thư, chỉ cần ngươi không ra khỏi phủ thì sẽ an toàn thôi mà. ” Đông Lăng giả vờ an ủi. An quốc công chỉ dám gây sự ở bên ngoài phủ, không dám chân chính vào tận trong phủ mà khiêu khích.
177 Vốn đây chỉ là đan dược hội tư nhân nhưng bây giờ đã trở thành đại tụ hội luôn rồi. Tiêu Dao vương nhiều năm ẩn dật, không thích xuất đầu lộ diện. Hắn luyện chế đan dược cũng không thích mở đan dược hội gì hết.
178 Nói xong, nàng để Đông Lăng buông màn xe xuống, tựa như vụ tranh chấp bên ngoài không liên quan đến nàng vậy. Không lâu sau, Tiêu Vận vén rèm xe đi lên, bên ngoài thì vang lên tiếng nức nở của Tiêu Nhu.
179 Gã sai vặt nói : “Sợ rằng, sợ rằng chỉ đủ một hai người ”“Đó là cái thuyền gì? !” Tiêu Vận vừa nghe, lập tức giận dữ, thuyền chỉ đủ một hai người, vậy nhiều lắm chỉ là thuyền đánh cá của ngư dân mà thôi!Gã sai vặt vẻ mặt như đưa đám nói: “Tiểu thư, cũng chỉ còn lại loại thuyền này mà thôi, loại thuyền khác đã bị người khác mua hết đi đến hồ rồi.
180 “Hắn là Lạc Lạc thiếu gia của gia tộc Bố Cát Nhĩ!” Lâm Uyển Quân dậm chân nói, “Gia tộc Bố Cát Nhĩ ngươi biết không? Lạc Lạc thiếu gia gần đây vừa mới đến đế đô, rất ít lộ diện nhưng hắn là người kế thừa tương lai của gia tộc Bố Cát Nhĩ!”“Bố, Bố Cát Nhĩ gia tộc? Ngươi nói là gia tộc Bố Cát Nhĩ nổi danh đấy sao?” Tiêu Nhu cũng bị khiếp sợ nên trong đầu có chút hỗn độn.