1 “Nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường, phu thê giao bái…. ”Lễ quan vẫn chưa kịp dứt lời, tân lang đột nhiên làm mọi người kinh ngạc. Tất cả tân khách ở sảnh đường đều không hiểu.
2 La Chẩn khẽ cau mày, “Ngươi thường mời người khác uống rượu, tiêu tiền? Còn đi một vòng?”“Đúng, đúng, đúng, bọn họ nói muốn cùng Chi Tâm làm bằng hữu, Chi Tâm thích bằng hữu, mời bằng hữu uống rượu.
3 Không xứng với Chi Tâm!La Chẩn cười khổ, nàng làm sao không biết? Một viên ngọc tinh khiết không tỳ vết giống như hắn, ai có thể xứng đây?“La đại tiểu thư, Chi Hành này tới, chỉ muốn hỏi ngươi một câu, ngươi, rốt cuộc là nghĩ như thế nào về Chi Tâm?”“… Lương Nhị công tử nếu như đã hiểu rõ tấm lòng của La Chẩn, thì sẽ làm gì?”Lương Chi Hành ngẩn ra.
4 Uống rượu hợp cẩn, ăn bánh sinh quý tử, hỉ nương và các nha hoàn lúc này đồng loạt lui ra. Trong phòng, chỉ còn lại tân nương cùng tân lang đang nhìn tân tương tử xinh đẹp của mình cười khúc khích.
5 “Thằng ngốc kia đang làm cái gì, sao còn chưa tới?” Lương Chi Tri, mười tuổi, trên mặt đầy vẻ chán ghét cùng không kiên nhẫn, nhìn trừng trừng gã hầu, “Ngươi có thật đã đến thông báo với thằng ngốc đó?”“Dạ, tiểu thiếu gia, Đại thiếu gia nói chờ ngài ấy một chút sẽ tới.
6 “Lương Nhị phu nhân, đây là cái gì?”Vương lão gia vừa thấy Ngụy Thiền, đưa tay lấy một vật nặng bên trong túi ném xuống chân của bà. “Vương mỗ cần chính là Linh Chi hoang dã của Tây Sơn, bà cho là Linh Chi hạng bét này thay thế được sao! Vương mỗ muốn năm trăm cân Tương Lăng Đan Bỉ, bà lại chỉ để vào đó có hai trăm cân thôi! Còn lại là Quế hương, Đương quy, toàn bộ đều là hàng kém phẩm chất….
7 “Nhị tỷ, tỷ tỷ gả đi đã lâu như vậy, sao không gửi về nhà một phong thơ nào? Có phải tân hôn quá vui vẻ, quá hạnh phúc, nên đã quên mất chúng ta?” La Đoạn bĩu môi một cái, giũ miếng gấm thêu màu xanh nhạt trong tay thành một lượn sóng xanh biếc.
8 Lúc nhận được tin La Đoạn muốn tới Hàng Hạ quốc thì La Chẩn đang cùng Chi Tâm kiểm tra sổ sách cuối quý. Vì đang giữa hè, trong thư phòng quá mức nóng bức, bọn họ mấy ngày gần đây đều tập trung ở nhà Thủy tạ để bàn bạc.
9 La Chẩn là bị ngốc tử lay động tỉnh lại. Dĩ nhiên, lay động này, không phải là lay động ở trong hiện thực. Ngốc tử này tuy là ngây ngô, cũng biết nương tử lúc này không thể chạm vào được, mà là, hắn dường như chạy vào trong mộng mình.
10 “Tử sinh khế khoát, dữ tử thành thuyết. Chấp tử chi thủ, dữ tử giai lão. ”(*)Dưới ánh đèn, Chi Tâm viết xong một chữ cuối cùng, cười hì hì, đưa nương tử đang thêu ở bên cạnh, “Trân nhi, nàng xem.
11 Giang Bắc Hồng đến, La Tử Kiêm mặc dù kinh hãi, nhưng vẫn lấy lễ đối đãi. Dù sao cũng là con của cố nhân, tuy trong lòng không hài lòng, nhưng trưởng nữ chẳng phải đã gả cho giai tế (con rể tốt) đó thôi, nên cũng chẳng muốn so đo.
12 “Nghiệp chướng, nghiệp chướng mà, thằng nhóc họ Giang đó muốn thương tổn Chẩn nhi nhà chúng ta mấy lần mới đủ a?” Thích thị đôi mắt đẫm lệ sương mù nhìn nữ nhi vẫn còn hôn mê chưa tỉnh, “Lão gia, sao ông lại có thể để tên khốn đó đến gặp Chẩn nhi nhà chúng ta chứ?”Thấy nữ nhi như thế, La Tử Kiêm cũng rất hối hận, “Đoạn nhi, Khởi nhi, thê tử của Bắc Hồng sao lại xuất hiện ở trong vườn?”“Cha.
13 “Diêu tiểu thư ạ, nàng là chất nữ bên nhà Nhị phu nhân. Bất quá, nhắc tới cũng đúng dịp, ngày đó Đại thiếu gia ra cửa tìm Thiếu phu nhân, lại gặp Diêu tiểu thư từ trên xe ngựa té xuống, cứu Diêu tiểu thư trở về.
14 “Trân nhi, Trân nhi!” Chi Tâm ôm mền, lăn xuống giường. Hoàn Tố ở phòng ngoài nghe tiếng, rót đầy nước sạch vào thau rửa mặt rồi bưng vào, “Cô gia, tiểu thư đến thư phòng rồi, ngài tới rửa mặt đi.
15 Không cần hắn làm tướng công, thì cần người nào làm tướng công đây?A a a…. “Không muốn, Chi Tâm không muốn nữa! Trân nhi là của Chi Tâm!” Khuôn mặt xinh đẹp lắc lư, quả đấm giơ lên cao.
16 “Cha, mẹ, xin nghe chẩn Nhi nói, Chẩn Nhi không hề giam giữ Chi Tri cùng Chi Nguyện. Hành vi của bọn họ mặc dù đáng ghét, nhưng, bởi vì trời xanh bảo hộ Bảo Nhi, để cho hắn bình an ra đời, Chẩn Nhi rất vui, Chi Tâm cũng đừng so đo nữa.
17 “Chẩn nhi, vẫn là câu nói kia, bất kể là có treo biển Lương gia hay không, đều là kinh doanh của nhà mình, có thể giúp nên giúp thôi. ” Lương Đức nói.
18 Hai cục cưng lớn nhỏ đẹp mắt thế này sẽ chỉ thuộc về bức tranh “Song anh đồ” của riêng nàng. La Chẩn chỉ sợ phá hư phần cảnh trí đẹp đẽ nhất thế gian trước mắt, liền nhẹ chân bước, đặt một nụ hôn nhẹ lên má Bảo Nhi.
19 Trong cách gọi của Tướng công, “Trân nhi” chưa bao giờ là “Chẩn nhi” giống như những người khác vẫn gọi. Chuyện phân biệt này, trước đó, trừ Chi Tâm và Trân nhi ra, ngay cả những người thân cận nhất là Hoàn Tố và Phạm Trình cũng không biết.
20 “Tấn Vương, nghe nói người của ngươi đã tiêu rồi. ” Giang Bắc Hồng nâng chén mời mỹ nhân đang được Tấn Vương ôm trong tay, trên mặt có mấy phần hả hê, “Đã nói trước với ngươi rồi, nữ nhân kia không phải là đối thủ của Chẩn nhi đâu, ngươi lại còn hồ đồ tiêu phí không ít tiền bạc cho nàng ta.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh
Số chương: 48