181 Thuyền lớn bắt đầu chạy, song lớn cuồn cuồn, những thuyền nhỏ ở phụ cận suýt thì bị lật. “Tiêu Dao vương ở thuyền bên kia, chúng ta qua đó trực tiếp lên thuyền của bọn họ là có thể chân chính nhìn thấy hắn luyện chế linh đan.
182 Hoàng Bắc Nguyệt bình tĩnh hơn, khóe miệng chỉ hơi nhếch lên một chút. Nàng kéo áo choàng màu xanh nhạt lên che rồi hắt xì một cái: ” Bên ngoài lạnh lắm a.
183 ” Chỉ là một viên Ngưng Ngọc Đan mà thôi, chỉ cần có thể giúp cho thân thể ngươi khỏe mạnh trở lại là tốt rồi. ” Hắn lạnh nhạt nói, ánh mắt chân thành nhìn thẳng vào nàng: ” Thân thể ngươi không khỏe làm ta vẫn luôn lo lắng, hi vọng có đan dược này ngươi có thể mau chóng khôi phục lại.
184 Tiêu Dao vương ho nhẹ một tiếng, trên gương mặt anh tuấn thoáng hiện lên vẻ mất tự nhiên, có chút ửng đỏ. Hắn mở quạt giấy ra, nói: ” Bên kia còn có việc, ta qua đó một lát.
185 ” Ngươi bớt châm chọc ta đi !” Khẩu khí của nàng cũng không nặng, dù sao nàng vẫn cố giữ được vài phần thanh minh. Nàng nâng tay lên định hất tay của Hoàng Bắc Nguyệt ra, nhưng không biết tại sao, nàng chỉ vừa vung tay lên, thân thể nhu nhược của Hoàng Bắc Nguyệt cũng theo đó mà nghiêng qua một bên.
186 Tiêu Vận cũng có tâm cơ thâm trầm giống Tuyết di nương, nàng hít sâu một hơi, ngọn lửa ghen ghét bị cưỡng ép đè xuống. ” Tam muội, vừa rồi…vừa rồi do ta quá lạnh nên mới không cẩn thận đẩy ngươi, Nhị tỷ thật không phải cố ý đâu.
187 Ngay lập tức, những ánh mắt chung quanh nhìn về phía nàng ngoại trừ tức giận ra còn nhiều thêm một phần xem thường. Tiêu Vận vội vàng tiếp nhận áo choàng Đông Lăng đưa tới, nhanh chóng khoác lên người, quấn lại kín mít.
188 Hoàng Bắc Nguyệt xem đến trợn mắt há mồm, thân pháp hảo tiêu sái a !Đông Lăng cũng há miệng lè lưỡi: ” Tiểu thư, lão tiên sinh kia là thần tiên sao ?”” Độc Cô Dược Thánh, phiêu bạt vô định, cũng không khác mấy so với thần tiên đâu !” Tiêu Dao vương cười cười đi tới, liếc nhìn quyển sách trong tay Hoàng Bắc Nguyệt, trong mắt loé ra vẻ kinh ngạc.
189 Sau khi cơm nước no nê thì thời gian cũng đã quá ngọ, ánh tà dương cuối chân trời dát lên mặt hồ một tầng kim quang lóng lánh. Mưa phùn cũng đã tạnh, trên mặt nước phù quang lưu chuyển, kiều diễm mê người.
190 Vừa trở lại Lưu Vân Các, Hoàng Bắc Nguyệt đã vội vã lấy Bách Luyện Kinh ra nghiên cứu. Quyển kinh thư này trên mặt dùng kiểu chữ cổ điển đại khí, vừa nhìn đã cho người ta một cái cảm giác chất phác nặng nề, đã tràn ngập lực lượng.
191 Hoàng Bắc Nguyệt nhàn nhạt cười: ” Tuyết di nói đùa rồi, Bắc Nguyệt nào có thay đổi gì đâu, rõ ràng là Tuyết di ngươi nhìn nhầm a. ”” Ân ! Là ta nhìn nhầm, nếu không nhiều năm như vậy sao lại không nhìn ra Tam tiểu thư cũng có khí phách như vậy chứ !” Tuyết di nương gằn từng chữ.
192 Đông Lăng nói, con ngươi linh động nhẹ nhàng đảo qua gương mặt tức giận đến xanh tím của Tiêu Vận, tiếp tục cười lạnh. ” Hơn nữa, Nhị tiểu thư có thanh danh to lớn ở Lâm Hoài thành, danh hiệu thiên tài, còn tiểu thư của chúng ta bất quá chỉ là một người ốm yếu không có danh tiếng gì.
193 Hiện tại Tuyết di nương vừa nghĩ đến, mồ hôi lạnh đã chảy ròng ròng, nếu như Tề thừa tướng vẫn còn nhớ tình phụ tử với Cầm di nương, lại biết nàng cùng Tiêu Vận ở sau lưng đi bêu xấu thanh danh Cầm di nương, bôi nhọ phủ Thừa tướng của hắn, hậu quả kia quả thực không thể tưởng tượng nổi a !” Ngươi…ngươi, con nha đầu độc ác này !” Tuyết di nương tê tâm liệt phế hét lớn một tiếng.
194 ” Nương, con tiểu tiện nhân này…” Tiêu Vận tức đến nỗi gần như cắn nát cả hàm răng. Nàng hận không thể xông lên, rút gân Đông Lăng, uống máu, ăn thịt của nàng !Ngực Tuyết di nương cũng kịch liệt phập phồng, tuy nhiên người tâm cơ thâm trầm chính là người giỏi chịu đựng.
195 ” Đây mới là con gái tốt của nương !” Tuyết di nương vui mừng vỗ vỗ tay của nàng, cười nói: ” Chờ ngươi làm vương phi của Tiêu Dao vương, cho dù Cầm di nương có phủ Thừa tướng làm chỗ dựa cũng không còn quan trọng.
196 Ngay tức thì, hỏa diễm liền vây quanh Thảo Trùng Quả, chậm rãi nung đốt, rất nhanh tạp chất bên trong đã bị thiêu hủy sạch sẽ, Thảo Trùng Quả lớn chừng nắm đấm đã biến thành một chút bột phấn.
197 Hoàng Bắc Nguyệt gật đầu, cái này còn giả được hay sao ? Nàng là thiên tài a !Đông Lăng kích động tột cùng. Nàng ôm hộp gỗ thật chặt, hai hàng nước mắt chảy dài.
198 Giữa không trung, Băng Loan cực lớn tản ra màu băng lam trong suốt, hắc y nhân thần bí trên lưng chim hướng hắn khẽ gật đầu, hồng phát theo gió tung bay, tiêu sái tùy ý.
199 Nhưng Trừng phạt chi hỏa của Linh Tôn đâu phải thứ dễ dàng có được. ” Hí Thiên các hạ, độc tố trong cơ thể ngươi thì sao ?” Chiến Dã ân cần hỏi, nàng trúng độc còn nặng hơn mình mới đúng chứ.
200 Hoàng Bắc Nguyệt sang sảng cười rộ lên: “Nếu như thái tử điện hạ nói chúng ta đúng là bằng hữu, tất nhiên cũng không cần nói cám ơn với ta!”Chiến Dã ngẩn ra, bị tính cách rộng rãi, phóng khoáng của nàng đả động, cũng cao giọng cười: “Được! Ta Hoàng Chiến Dã, cả đời nhận ngươi làm bằng hữu!”Trong lòng Hoàng Bắc Nguyệt hào hứng nổi lên, vốn nàng không phải tiểu thư khuê các bình thường, từ nhỏ đến lớn, đi theo sư phụ thấy sự việc lớn cùng đại nhân vật, tính cách cũng hào sảng, phóng khoáng, không câu nệ tiểu tiết.