21 Chuyển ngữ: Mic
Nghe vậy, Diêu Lộ run lên một cái, không dám lên tiếng nữa.
Một khoảnh đất trời nho nhỏ giương cung bạt kiếm, ngay cả bầu không khí cũng muốn đóng băng, căng thẳng vô cùng, phảng phất như hô hấp lớn tiếng cũng có thể chấn động.
22 Chuyển ngữ: Mic
Những người có mặt ở đó ai nấy cơ hồ đều ngây ra, nhất là Ôn Đồng, gần như có muốn cũng không cách nào có được phản ứng gì, chỉ có thể cứng ngắc đứng ngay tại chỗ, người nào người nấy đều giống như bị sét giáng xuống, ngoài cháy trong khét!
Anh sao có thể ở đây chứ! Không phải đang ở trong nước à? Tiếng mưa rơi vừa rồi trong điện thoại là sao hả? Rõ ràng có tiếng mưa kèm tiếng gió mà!
Trong đầu Ôn Đồng hiện giờ đầy câu hỏi nhưng lại không dám quay đầu, lo sợ sau lưng chỉ là ảo giác, là ảo ảnh do cô quá nhớ thương tạo thành mà thôi.
23 Chuyển ngữ: Mic
Mình tạm không đăng chương 23 do nội dung lệch với mạch truyện hiện tại (Định vẫn đăng như bản của tác giả nhưng sợ mọi người khó theo dõi nên mình tạm lược).
24 Chuyển ngữ: Mic
"Tiền bối, giáo sư Cận. "
Một giọng nói từ sau lưng truyền tới, Cận Tây Trầm quay đầu, trông thấy một gương mặt hoàn toàn xa lạ.
Sắc mặt xanh xao, gan không tốt? Đây là trực giác đầu tiên.
25 Chuyển ngữ: Mic
Cận Tây Trầm cúi đầu, trán đặt trên trán cô, cười cười không nói.
Ôn Đồng tự ngẫm một hồi, thực sự không hiểu anh rốt cuộc vì nguyên nhân gì lại bảo cô giữ khoảng cách với Chu Ngôn Thành, giữa họ vốn dĩ cũng chẳng thân thiết gì mà!
"Đúng rồi, em còn có một câu hỏi, anh vì sao đột nhiên lại thổ lộ với em vậy, chuyện này thật quá bất ngờ.
26 Chuyển ngữ: Mic
". . . . . . . . . . . " Uông Dịch Thiến đã không biết nên nói gì.
Trong lòng chị ta, Ôn Đồng hiện thời hoàn toàn là bộ dạng giả trư ăn thịt hổ, bụng dạ khôn lường cùng với chú của mình.
27 Chuyển ngữ: Mic
Reup:Yee
Trận thi đấu này giữa Ôn Đồng và Phàn Nham cũng không diễn ra trong phòng, mà là lựa chọn một vách đá cheo leo để tiến hành.
28 Chuyển ngữ: Mic
Ôn Đồng thì thầm trò chuyện cùng ba, thi thoảng có một cơn gió thổi tới, làm xao động tàng cây phong trước ngôi mộ, cũng mang lời cô nói tản đi trong gió, không người đáp lại, cô cũng chỉ nói cho chính mình nghe.
29 Chuyển ngữ: Mic
Mấy chương trước, mình nhầm về người bác của Ôn Đồng. Chính xác phải là "cô" vì bà là em gái của ba Ôn (mấy chương trước mình tưởng là chị gái nên dịch nhầm thành bác).
30 Chuyển ngữ: Mic
Phải rời đi rồi, nơi cô đã sinh sống suốt 15 năm.
Ôn Hinh quay đầu liếc nhìn ngôi nhà gần như cũ nát, hoa cỏ ba Ôn trồng sớm đã chết khô, đồ vật của Anna cũng hư hỏng nhiều, hiện giờ thứ duy nhất còn lại chính là căn nhà trống này mà thôi.
31 Chuyển ngữ: Mic
Sáu năm rồi, không ai hiểu Cận Tây Trầm hơn cô.
Gần như không cần ngẫm nghĩ, cô cũng biết Cận Tây Trầm tuyệt đối đang cố ý che giấu.
32 Chuyển ngữ: Mic
Số người bị thương lần này rất đông, thuốc men ước chừng không đủ, vì vậy vừa đến nơi Cận Tây Trầm liền bảo Tiểu Hầu gọi điện xin viện trợ.
33 Chuyển ngữ: Mic
"Chị bảo tôi đem bạn trai mình trả lại cho chị? Chị hai à, chị không có bệnh đấy chứ. " Ôn Đồng cười.
Khương Lệ nhìn cô, gắng gượng nặn ra một nụ cười, khóe miệng hơi nhếch, càng điểm xuyết thêm phong phạm mỹ nhân, giọng nói ngọt ngào mang theo một chút âm rung: "Xin lỗi, tôi biết yêu cầu này rất quá đáng, tôi không hi vọng xa vời em sẽ đồng ý trao anh ấy cho chị.
34 Chuyển ngữ: Mic
Cận Tây Trầm ngưng lại, trầm mặc nhìn nữ sinh đó, chậm chạp không trả lời.
Sinh viên dưới bục giảng đang cười ồ đều ngưng lại, thậm chí có người còn nín thở nhỏ tiếng thì thào: "Sao vậy? Mới vừa rồi nữ sinh kia hỏi cái gì không nên hỏi à?"
Đại Mông cũng không giống quần chúng xung quanh, cô nàng lập tức tìm người có khả năng nắm được thông tin đầu tiên, hỏi: "Đồng Đồng, cô gái kia cậu có biết không? Mình cảm thấy hình như là người quen của chú cậu đấy.
35 Chuyển ngữ: Mic
Khương Minh ngồi xổm phía trên bên trái của cô, lưỡi kéo bén nhọn sáng loáng cũng kề trên cổ, ánh mặt trời gay gắt nhảy múa trên làn da trắng mịn, rõ ràng mới rồi hãy còn cảm thấy nóng không chịu nổi, nhưng giờ đây cô bỗng cảm thấy toàn thân lạnh toát, lạnh đến phát run.
36 Chuyển ngữ: Mic
Ôn Đồng không biết mình đã quay về nhà như thế nào, dì Lý trông thấy cô về, quan tâm hỏi: "Đồng Đồng, sắc mặt con sao lại khó coi như vậy? Có cần dì gọi tiên sinh về không?"
Cô tựa như một du hồn, ngay cả hơi sức khoát tay cũng không có, phớt lờ sự quan tâm của dì Lý, ngơ ngơ ngác ngác đi vào phòng.
37 Chuyển ngữ: Mic
Toàn thân Ôn Đồng cứng đờ, mơ mơ màng màng do rượu vừa rồi dường như trong khoảnh khắc bị quét sạch, bốn bề trở nên rõ ràng.
"Nhưng em cũng hi vọng có thể cùng anh chia sẻ mà, em muốn ở bên anh, cả đời này ở cạnh nhau, một ngày cũng không rời, nhưng sao anh có thể che chắn hết thảy những mưa gió cuộc đời, để em chỉ biết an tâm vui vẻ hưởng thụ sự an nhàn mà anh cho em chứ!" Ôn Đồng giãy giụa, không nhìn vào mắt anh, không muốn nghe anh nói, cũng không muốn tiếp xúc với cơ thể anh.