41 Mặc âu phục, đeo caravat, giày da sáng chói, dáng người thẳng đứng, khôi ngô tuấn tú, ngoại trừ mái tóc ngắn là dấu hiệu của quân nhân, thật sự là khiến phụ nữ phải thét chói tay vì quá đẹp trai.
42 Tiệc mừng được bố trí ở đại sảnh, vui mừng sôi nổi là cơ sở chính. Không thấy ba mẹ hai bên, Trung tá nào đó có chút khó hiểu, “Ba mẹ bọn họ sao không tới?”“Bọn họ tổ chức ở đây một lần, sẽ về nhà hai bên tổ chức hai lần nữa.
43 Tiệc mừng vừa kết thúc, một cặp đôi mới kết hôn nào đó chạy thẳng tới sân bay hưởng tuần trăng mật. Nhìn bạn tốt và chồng hạnh phúc bắt đầu chuyến hành trình trăng mật, Diệp Vũ cũng rất vui mừng.
44 Trung tá về đơn vị, Diệp Vũ tiếp tục quay về đại viện. Hành khúc đại viện to rõ, không khí trong lành, vô cùng thích hợp để an thai. Diệp Vũ đang an thai thỉnh thoảng sẽ nhận được điện thoại Trình Lam xù lông dốc bầu tâm sự.
45 “Chị, đưa chìa khóa xe đây. ” Điện thoại vừa được kết nối, Diệp Kiếm như thổ phỉ nói vào trong lỗ tai Diệp Vũ. “Làm gì?”“Nghỉ đông rồi, bọn em còn phải về nhà.
46 Bất luận Giang Dao có bám cô đến mức nào, Diệp Vũ vẫn luôn không nói cho cô nàng bất cứ thông tin có giá trị nào. Mặc dù xã hộn này không tốt đẹp, nhưng từ đầu đến cuối cô vẫn luôn hi vọng để người bên cạnh mình cảm thấy cái đẹp của nó, mà không phải bị nó làm cho không ai có thể đối diện với cái ác.
47 Mùa xuân đến, thời điểm người dân cả nước trở nên bận rộn ngây ngốc cũng đã đến. Tiệc liên hoan buổi tối Tết Âm lịch, Diệp Vũ hết sức chú trọng, tính cả toàn bộ nhân viên cảnh vệ và lính cần vụ của Tiếu gia gia, cộng toàn bộ lại – làm sủi cảo.
48 Diệp Vũ dường như không nhớ nổi sự tình xảy ra như thế nào. “Chị dâu, uống chút sữa nóng. ”Diệp Vũ thẫn thờ nhận lấy ly sữa nóng, mắt dần chú ý đến gương mặt lo lắng của tiểu Trương, kéo nụ cười hơi cứng nhắc, nói.
49 Chuyện Tiêu Triệt phải nằm viện không thể lừa được Tiếu gia gia, nhưng cũng không có ai thông báo cho ba Tiêu mẹ Tiêu bên kia cả. Đây là ý của ba Tiêu, dù sao bây giờ cũng đã qua giai đoạn nguy hiểm, vậy thì không cần thiết phải khiến họ lo lắng.
50 “Tiểu Vũ, đến đây, ăn chút gì đó đi, chờ tới lúc sinh mới có hơi sức. ” Dì Hai Giang cầm chiếc đùi gà thơm ngào ngạt hấp dẫn cho cô cháu ngoại gái. “Dì Hai, cháu đau đến mức không còn tâm trạng ăn gì nữa, khó chịu quá !” Diệp Vũ nắm tay vào lan can, đấm tay vào tường vẻ nhẫn nhục, đặc biệt quá khó chịu.
51 “Bà xã…” Miệng Tiêu Triệt căng ra. Diệp Vũ nhìn quân phục chỉnh tề trên người anh, khẽ mỉm cười, vỗ vỗ nhẹ cục cưng trong ngực, nói: “Quân nhân coi phục tùng mệnh lệnh là trách nhiệm thiêng liêng, em hiểu.
52 Ở cữ đúng là một chuyện vô cùng vất vả, không thể tắm, không thể ra gió, không thể cảm lạnh, không thể gội đầu – cái này mới là điều khiến Diệp Vũ không thể chịu đựng được nhất.
53 “Em trai Nhị đại, sao em lại ở đây?” từ trước đến giờ Diệp Vũ đều thích gọi Hứa Gia Huy là em trai Nhị đại, mà em trai Hứa cũng đồng ý tên gọi hài hước này, cho nên cũng không kêu gào luôn.
54 Chỉ có một buổi tiệc cưới, nếu như phải dùng một từ để hình dung Diệp Vũ nhất định nói – hỗn loạn!Cũng may cuối cùng cô vẫn thoát thân thành công. Cô đã hết tháng cữ, mẹ chồng cũng phải về, dù sao để ba chồng ở nhà một mình ở thành phố cũng không hay, đầu năm nay tiểu Tam tiểu Tứ tiểu Ngũ tiểu Lục dường như cực kỳ trông mong đến nhóm đàn ông lớn tuổi, căn bản không thể nào xao lãng.
55 Trăm ngày là một kỷ niệm có ý nghĩa, chuyện này trở nên hết sức long trọng đối với bốn cục cưng Tiêu gia. Diệp Vũ cảm thấy thực tế và lý tưởng có khoảng cách chênh lệch quá lớn!Vốn rằng cô dự tính chỉ cần dẫn bốn đứa nhóc đến một tiệm chụp ảnh, áng chừng làm một vài việc, sau đó có thể chuẩn bị tiệc kết hợp đầy tháng và trăm ngày.
56 Tỉnh táo một chút, nhất định phải tỉnh táo!Nhưng, chỉ chốc lát nữa thủ trưởng không cho phép cô tỉnh táo chút nào. Đau thương khốn khổ, nước mắt đầm đìa…“Bà xã, là phúc thì không phải họa, là họa thì không tránh khỏi.
57 Bốn đứa nhóc vẫn còn nể mặt ba bọn chúng, buổi tối trong lúc đồng chí Trung tá ở nhà, vô cùng ngoan ngoãn và yên lặng, khiến cho tinh thần thấp thỏm bất an của anh rốt cuộc cũng biến mất, nhưng cũng còn khá nhiều kích thích nguy hiểm.
58 Xe đẩy bốn đứa trẻ ra ngoài, đơn giản là làm cho người ta sáng mắt, quay đầu nhìn mải miết. Diệp Vũ đẩy bốn cục cưng cũng cảm thấy rất có phong cách, cảm giác này không chê vào đâu được.
59 Tay trái một con gà, tay phải một con vịt, sau lưng một thằng bé, bi bi bô bô…Diệp Vũ không xách gà, cũng không xách vịt, nhưng cô dẫn theo bốn đứa bé mập mạp, đi tàu cao tốc về phía nhà mẹ đẻ, ra mắt thái hậu và lão đầu nhà cô.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Trọng Sinh, Nữ Phụ, Nữ Cường
Số chương: 32