Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Phù Sinh Ngoại Truyện: Bảy Đêm

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 61
Chương mới nhất: Chương 61: Lời Kết
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Một quán nhỏ “Không Dừng”, một tách trà Phù Sinh, mang trong mình những câu chuyện không bao giờ kết thúc. Trong chuyến du lịch trăng mật, cô chủ yêu cây và Ngao Xí đã lạc bước trên sa mạc Sahara hoang vu bất tận.

Danh sách chương Phù Sinh Ngoại Truyện: Bảy Đêm


Chương 21: Ma Ong

21 Cưỡi lạc đà chạy đua quả thực là một trò hay có lợi cho sức khỏe và tinh thần. Nhờ có trò này, để tôi tính xem nào, về cơ bản trong vòng một trăm năm nữa tôi sẽ khỏi cần rửa bát.


Loading...

Chương 22

22 Đứa bé này, lớn lên chắc hẳn sẽ là một cô gái xinh đẹp! - Đào Ngang nhìn chăm chú vào khuôn mặt dễ thương của bệnh nhân nhỏ tuổi. Đó là một khuôn mặt mịn màng tới mức tưởng như chạm tay vào là ứa nước, mái tóc ngắn ngang cổ đen và mềm mại, mang vẻ óng ả tự nhiên, xòe ra đều đặn trên gối; hàng mi dài và dày như cánh quạt êm ả phủ rợp trên đôi mắt đang mở hé, cặp đồng tử dưới hàng mi xanh thăm thẳm hệt như sắc màu của một mặt biển trong xanh nhất - một màu sắc vô cùng hiếm thấy! Nhìn lâu vào đôi mắt ấy, ánh nhìn tựa như tảng đá rơi vào trong nước, cứ tự nhiên chìm hút xuống.


Chương 23

23 Ngày hôm sau, Tiểu Khương, anh bạn đồng nghiệp ngồi bàn đối diện với Đào Ngang, cầm hộp cơm lên, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi Đào Ngang, hỏi: - Dạo này cậu đang làm cái trò gì thế? Đi muộn về sớm, lại còn trốn trực cuối tuần? - Nói rồi, lại hạ thấp giọng xuống - Đừng trách tôi không nhắc nhở cậu, nếu cậu không sửa đổi, chủ nhiệm sẽ nổi giận thật đấy! - Ừ! - Đào Ngang vẫn chậm rãi nhai cơm, mắt dán vào tờ báo chẳng buồn ngước lên.


Chương 24

24 Sự kiện giữa đêm đuổi trộm đã trôi qua được một tuần. Mọi thứ trong bệnh viện vẫn như cũ, nề nếp trật tự. Trong khoảng thời gian này, Đào Ngang luôn đặc biệt lưu tâm tới nhất cử nhất động của cậu đồng nghiệp Tiểu Khương.


Chương 25

25 Vầng dương đã lặn xuống dưới đường chân trời, chân mây chỉ còn sót lại một vệt đỏ rơi rớt. Cái nóng thiêu đốt ban ngày đã tan gần hết, gió đêm vừa thổi, lại mang đến chút ớn lạnh sởn da gà.


Chương 26

26 - Câu chuyện này dài quá! - Áo đen số ba kể tới khô rát cổ họng, quơ lấy bình nước uống ừng ực. - Lưu Vũ kể chuyện này cho anh à? - Tôi hỏi. - Không biết! - Áo đen số ba lắc đầu - Là một con ong mật kể cho tôi nghe.


Chương 27: Kính

27 Áo đen số bốn là người trầm lặng nhất trong cả đám áo đen, cũng là người lùn nhất. Nghe giọng nói, hóa ra lại là một cô gái. Trên người áo đen số bốn có một thứ mùi không giống với những áo đen khác, lạnh một cách khác thường, khiến cho bất cứ sinh vật có thân nhiệt nào cũng không dám tùy tiện tới gần.


Chương 28

28 Vừa bước qua cửa khách sạn, họ liền nhìn thấy một viên cảnh sát đang nói gì đó với ông lão tóc trắng đang ngồi rũ rượi trước chiếc bàn tròn kê sát góc tường, một viên cảnh sát khác đang bước ra từ cửa nách dẫn tới tầng hầm, cao giọng trấn an và giải tán rất nhiều người đang đứng túm tụm trước cửa.


Chương 29

29 Một tiếng đồng hồ trôi qua, đội quân chi viện mà hai viên cảnh sát đang chờ đợi vẫn chưa tới. Sau khi hoàn thành những công việc cơ bản như ghi chép, lấy lời khai, họ đứng canh ở trước cửa, sắc mặt nghiêm nghị.


Chương 30

30 - Sự việc lần này, không nhúng tay vào không được! - Chung Húc giáng mạnh một nắm đấm xuống mặt bàn. - Thì em đã nhúng tay vào rồi đấy thôi! - Tư Đồ Nguyệt Ba nhấp tách trà đen nghi ngút hơi nóng, chép miệng nói – Bà Sabrina có lẽ sống rất được lòng người, khả năng bị giết vì thù hằn là không lớn lắm.


Chương 31

31 Trong phòng, Chung Húc đang vội vã xếp từng món “gia tài” của mình vào chiếc túi chéo nhỏ để tiện mang theo. Tư Đồ Nguyệt Ba tìm một chiếc áo khoác dày hơn thay ra, cũng ném cho vợ một chiếc, nói: - Thay vào đi, rừng rậm vào sáng sớm, nhiệt độ rất thấp! - Cảm ơn anh! - Chung Húc đặt một nụ hôn lên má chồng, sau đó dường như sực nhớ ra điều gì, xoay mặt anh lại, nghiêm túc căn dặn – Nhớ kỹ, ngày mai dù xảy ra việc gì, nếu em bảo anh đi, nhất định không được quay đầu lại! Em có đủ bản lĩnh xử lý mọi việc! – Nói rồi, cô lại móc ra một lá bùa, nhét vào tay anh, nói – Anh hãy giữ lấy cái này, lúc cần thiết, có thể dán lên đầu bất cứ thứ gì không phải con người mà anh thấy không vừa mắt, có thể cứu mạng đấy! Tư Đồ Nguyệt Ba cẩn thận cất lá bùa vào túi áo, vỗ ngực một cách trẻ con, bảo đảm: - Bà xã yên tâm, anh nhất định sẽ nghe theo sự chỉ đạo của em, trở về bình an! Hơn nữa… - Anh ngừng lại một lát, một khí thế bá vương quyết liệt chớp mắt đã thế chỗ cho nụ cười trẻ nít – Anh sẽ bảo vệ em! Chung Húc ngẩn người, hồi lâu mới ôm chầm lấy anh, cười mà nói: - Vâng, em biết! Anh lúc nào cũng vậy.


Chương 32

32 Khói tỏa ra từ hơi thở phả thành một vạt trắng mờ trên cửa kính xe lạnh giá. Chiếc xe nhà di động màu đen đang vững vàng xuyên qua màn sương lúc dày lúc mỏng.


Chương 33

33 Trên cánh cổng sắt chạm trổ hoa văn tinh xảo, quấn một sợi xích to cỡ cánh tay trẻ con, cho dù đã rỉ sét loang lổ nhưng trông vẫn vô cùng kiên cố. Nhìn vào chướng ngại vật cao đến năm, sáu mét kia, Chung Húc xoa xoa tay, rồi nắm lấy song sắt nhảy vọt lên, khéo léo đu người trèo qua, đáp xuống mặt đất nhẹ tênh mà vững vàng như một chú chim.


Chương 34

34 - Cứu… tôi với! – Kính sắc mặt kinh hoàng ngã lăn trên sàn nhà, mái tóc dài rối bù sổ tung, hai tay ra sức túm chặt lấy cổ, bộ dạng giống như đang gắng sức giằng kéo một sợi dây vô hình đang thít chặt lấy cổ mình, đôi chân bê bết bùn đất giãy đập loạn xạ một cách bản năng.


Chương 35

35 - Anh… - Vẻ điềm tĩnh trên mặt đã hoàn toàn biến mất, Kính kinh ngạc nhìn Tư Đồ Nguyệt Ba vẫn lành lặn vô sự - Sao anh vẫn… - Sao tôi vẫn chưa chết, sao tôi vẫn còn sức để đứng lên, sao tôi lại đánh ngất vợ mình, đúng không? - Tư Đồ Nguyệt Ba tươi cười tiếp lời cô ta, rồi đưa mắt nhìn xuống vết máu loang trước ngực, lắc đầu – Chậc chậc, một chiếc áo đang đẹp đẽ là thế lại bị cô làm bẩn mất.


Chương 36

36 Tôi vỗ tay: - Đây là một câu chuyện tuyệt vời! Áo đen số bốn mặt không đổi sắc, chỉ bình thản nói: - Cảm ơn! - Ngay cả chuyện của Diêm Vương cũng biết, có thể thấy lai lịch của cô không phải tầm thường.


Chương 37: Xương Sống

37 Khi mặt trời lên cao, mùi rượu thịt của bữa tiệc bên đống lửa đã tan biến cùng với nhiệt độ tăng vùn vụt. Chơi mãi trò đưa lạc đà cũng chán, cái gã Ngao Xí thô thiển lại chẳng hề có lý tưởng sống đã vùi đầu trong lều đấu game cũng đám người áo đen, còn tôi một mình tản bộ tới một chỗ cách căn lều không xa không gần, mong rằng có thể phát hiện ra thứ gì đó thú vị một chút.


Chương 38

38 “Toẹt!” Kẹp tài liệu màu đen bị quật xuống trước mặt Phương Nhạc, sắc mặt của vị phó tổng biên tập còn xầm xì hơn cả màu của kẹp tài liệu. - Cậu viết cái quái gì thế? – Người đàn ông lùn tịt với mái tóc trước trán nhuộm line màu tím bắt mắt, trên người cả cây hàng hiệu, đứng từ trên cao nhìn xuống Phương Nhạc đang ngồi sau bàn làm việc, vừa như vô tình vừa như cố ý uốn éo những ngón tay như cái búp hoa chỉ vào anh mà nói – Tôi đã nói rồi, ý tưởng cho số báo kỳ này chủ yếu là phải làm nổi bật sự độc lập của phụ nữ hiện đại và những thành tích họ cống hiến cho xã hội, tại sao cậu lại chạy tới trường học rồi vẽ ra cả chùm bài về mấy cô nhóc học sinh thế? Cậu có muốn làm nữa hay không? Phương Nhạc ngớ người, hỏi: - Không phải anh bảo chủ đề của kỳ này là nhà trường… - Nhà trường cái con khỉ! – Phó tổng biên tập giận đùng đùng ngắt lời anh – Chủ đề nhà trường đã dời sang kỳ sau rồi, tôi đã gửi email thông báo đổi chủ đề cho cậu rồi còn gì! - Email! - Phương Nhạc ngỡ ngàng.


Chương 39

39 La Ảnh tay cầm xẻng xào, đảo cái món ăn trông không được bắt mắt cho lắm trong chảo với vẻ không mấy thành thạo nhưng rất chăm chú. Phương Nhạc vừa mở cửa, lập tức nhìn thấy bóng người đang bận rộn trong bếp, một niềm ấm áp vắng mặt đã lâu chợt thấp thoáng nơi đáy lòng.


Chương 40

40 Trong hai năm, những ngày Phương Nhạc và La Ảnh ở bên nhau cộng lại không quá ba mươi ngày. Lần nào cũng là La Ảnh tới thành phố nơi anh sống, sau đó xăm xắn dọn dẹp căn phòng lộn xộn bừa bãi, mua táo đỏ và lê về nấu canh cho Phương Nhạc.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Cho Anh Nhìn Về Em - Tập 2

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 45


Băng Nữ Sủng Phu

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 59


Ở Chung Yes Kết Hôn No

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Nhật ký từ thiên đường

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 30


Ngụy Kiều Hoàng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Đức phật và nàng

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 26


Nở Rộ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 57



Tấn Công Ngược Thành Phi

Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình

Số chương: 50